Vấn Vương
Lá vẫn bay và ḷng vẫn nhớ
Áng mây chiều lơ lửng bay cao
Nhớ ngày nao đôi ta chung bước
Tuổi học tṛ vụng dại yêu nhau
...
Anh miền cao xuống Saigon trọ học
Em nữ sinh trường Đạo anh ơi !
Gặp nhau đây như duyên tiền định
Em với anh xây mộng mai sau.
...
Rồi đôi ta nên duyên chồng vợ
Măi tưởng rằng đâu bạc trăm năm
Bao gian khó em, anh cùng cố vượt
Mơ ước cao cho đẹp cuộc sống vàng
Duyên chúng ta dừng lại anh ra đi
Bỏ em lại với t́nh yêu chưa hết...
Em miền xuôi vui cuộc sống trần gian
Anh miền cao lại về ở trên cao...
Đinh Nghĩa
- cảm thấy Thoáng buồn |