Thu
Sang Gợi Nhớ
Nơi dốc cuối đời trần
Là nỗi buồn bất tận,
Nơi dốc cuối cuộc t́nh
Là nỗi sầu mênh mang.
Một phút ḷng bối rối,
Một chút t́nh phôi pha,
Một phút ḿnh nông nổi,
Nên ḿnh dành chia xa.
Phải chăng mùa Thu tới ?
Cho những lá vàng rơi.
Phải chăng em đă tới?
Cho ḷng ta chơi vơi.
QB. |
|