Giọng hát Thái Thanh vút cao, nhẹ nhàng thánh thót, trong bài T́nh Hoài Hương của Phạm Duy, đưa tôi về miền quê hương thanh thản nghèo nàn và b́nh yên. Nhưng bây giờ tôi sẽ phải t́m ở đâu đây?? Khu nhà chúng tôi ở ngày xưa không c̣n nữa, đă bị quy hoạch đổi mới, đâu c̣n những hàng rào dâm bụt, hay lũy tre xanh, đâu c̣n cây vú sữa mà ngày xưa tôi hay trèo lên t́m trái chín, c̣n đâu những cây soài trái lủng lẳng gió đưa, không c̣n những cây mận sọc mà những buổi trưa hè chúng tôi cùng nhau lén lút ném chiếc dép lên cây để mong cho trái rớt xuống, hoặc cây ổi nhà bà Năm Béo, đă có lần chúng tôi dùng cây hái trộm rồi xui xẻo thằng bạn bị trái rớt trúng ngay vào miệng làm dập cả môi... hay bụi chuối sau nhà, cũng không c̣n thấy những bàn thờ ông thiên và những bụi hoa trang trước cổng....
"... Quê hương ơi!
Bóng đa ôm đàn em bé
Nắng trưa im ĺm trong lá
Những con trâu lành trên đồi
Nằm mộng ǵ? Chờ nghe tôi thổi khúc sáo chơi vơi.
Quê hương ơi!
Tóc sương mẹ già yêu dấu
Tiếng ru nỗi niềm thơ ấu
Cánh tay êm tựa mái đầu
Ôi bóng h́nh từ bao lâu c̣n ghi măi sắc mầu!... "
Tiếng hát Thái Thanh vẫn ngọt ngào, da diết... Không những quang cảnh không c̣n như xưa mà con người cũng thấy xa lạ... Ông Tư đi Canada, bà Sáu đi Mỹ, d́ Bảy thôi bán bún riêu về quê, thím Ba bị trúng gió qua đời khi chưa được lục tuần, chú Năm bị đụng xe chết v́ say rượu, thằng Tí bị nghiện ś-ke, con Mai sau khi đi thanh niên xung phong lại đi làm việc ở xa, nghe đâu vùng kinh tế mới nào đó... hàng xóm th́ hầu hết người ta bán nhà về quê, người đi mua nhà nơi khác, người đi nước ngoài. C̣n bạn bè cùng trang lứa với tôi người th́ mất, người lập gia đ́nh, người tha phương cầu thực (như tôi) và tẩu tán mỗi người mỗi nơi, chỉ có vài ba người c̣n ở lại xóm cũ, th́ lăn lóc với cơm, áo, gạo, tiền lo cho con cái, gia đ́nh...
“…Ai về, về có nhớ, nhớ cô ḿnh chăng?
Tôi về, về tôi nhớ hàm răng cô ḿnh cười ơ ơ ớ!
Ai về mua lấy miệng cười
Để riêng tôi mua lại mảnh đời, thơ ngây thơ ơ ớ ơ ơ ờ!...”
Đúng rồi, bây giờ tôi chỉ muốn mua lại những mảnh đời thơ ngây của thuở xa xưa đó. Bài ca tuyệt vời với giọng hát vượt thời gian, ca sĩ, nhạc sĩ đều đă từ giă sân
khấu, không thoát khỏi định luật của trời đất. Phạm Duy một thời đă từng là thần tượng
của tôi, ông là thiên tài của nền âm nhạc VN đă để cho đời rất nhiều ca khúc
tuyệt vời, chỉ tiếc cuối đời ông để lại một số tai tiếng làm nhiều người đă từng
ái mộ ông bị hụt hẫng. Trái lại với Việt Dũng, cũng là một ca nhạc sĩ, tuy không
có nhiều tác phẩm để đời như Phạm Duy, nhưng v́ sự cống hiến hy sinh cho người,
cho đời, tranh đấu v́ tự do của mọi người mà được mọi người ngưỡng mộ, kính
trọng và thương tiếc khi anh ra đi.
T́nh hoài hương!
Khói lam vương tâm hồn ch́m xuống
Chiều soay hương!
Sống vui trong mối t́nh muôn đường
T́nh ngàn phương!
Biết yêu nhau như ḷng đại dương
Người phiêu lăng!
Nước mắt có về miền quê lai láng
Xa quê hương! Yêu quê hương…!
Xa quê hương, yêu quê hương... bao giờ cũng vậy, cái ǵ gần gũi hoặc cái ǵ ḿnh có, th́ không bao giờ thấy quư, những người sống tại quê nhà ít khi ngắm nh́n bầu trời trong xanh hay con đường hằng ngày vẫn đi qua, hoặc hàng dậu thưa hai bên nhà mà thấy đẹp đâu. Để khi xa cách rồi, chỉ cần nh́n nơi nào hơi giống quê hương, ḿnh mới thấy yêu thương quyến luyến.
Nhưng quê hương tôi bây giờ ra sao?? Những lũy tre xanh, hay hàng dậu thưa không c̣n nữa, ngôi trường xưa cũng mất dấu thân quen, những hàng quà rong cũng không c̣n v́ quán xá mọc lên như nấm. Những món ăn đặc sản, khoái khẩu ngày xưa tuy c̣n nhưng lại bị biến chất, sự lạm dụng hóa chất, khiến cả trái cây cũng không được an toàn.
C̣n con người th́ sao? Đă 40 năm lịch sử nước ḿnh lật sang trang sử mới, làm thay đổi vận mệnh mọi người khiến cả dân tộc bị rơi vào kiệt quệ từ kinh tế đến đạo đức, nhân phẩm con người. Hằng ngày đọc những tin tức từ VN, làm càng nản ḷng. Cách giáo dục ngày xưa của ông bà chúng ta để lại ngay ở trên quê hương ḿnh cũng không c̣n giữ vững, th́ lấy gương ở đâu để con cháu ḿnh ở hải ngoại noi theo đây? Bao nhiêu là chuyện nhiễu nhương, hối lộ, cướp của, buôn bán th́ dùng hóa chất để kiếm lời, khiến chính người ḿnh hại người ḿnh, học sinh cũng nhậu nhẹt, băng nhóm... lương tâm đâu? đạo đức đâu? giáo dục, tư cách ở đâu?? hic... hic...tội nghiệp cho thế hệ tiếp nối, các con, các cháu chúng ta, chúng đang bị ngụp lặn trong mớ ḅng bong... không biết có được bao nhiêu đứa thoát khỏi đống lăng nhăng đó để ngoi lên làm những con người chân chính của nửa thế kỷ về trước!!... Tôi chợt nhớ câu hát của cậu bé Nguyên Khang...
"... Tôi không thể ngồi yên
Để đời sau khi cháu con tôi làm người...
Cội nguồn ở đâu?
Khi thế giới này đă không c̣n... Việt Nam."
Tôi có thể làm được ǵ đây?! Xa quê hương th́ nhớ quê hương, nhưng không biết đến khi nào tôi c̣n được yêu quê hương của tôi?!...
ntt
(Xuân tha hương)
|