V́ sân trường không c̣n nữa.
Nên, lớp vẫn c̣n măi măi trong hoài niệm của chúng tôi...
Ngày xưa c̣n đi học, tôi hay
lăng đăng với những vần thơ ngắt xanh mộng mị của Huy Cận, cũng có lúc lơ ngơ
với những lời thơ nao nức, mùi mẫn của Đinh Hùng đến... quên cả bài vở.
“Vậy đó bỗng nhiên mà họ lớn,
Tuổi hai mươi đến, có ai ngờ!
Một hôm trận gió t́nh yêu lại
Đứng ngẩn trông vời áo tiểu thơ…”
Hoặc:
“Ta gần em, mê từng ngón bàn chân
Mắt nhắm lại, để ḷng nguôi gió băo…”
Ôi, Làm sao mà quên được, cảm giác rát bỏng của ḷng bàn tay trái hết mấy ngày
v́ 2 cây thước bảng của Thầy Chu Ngọc Thủy, về tội ấp úng khi được hỏi: “Xích
Thể Vơng Mô có ở đâu?”!!!
Thời gian dần qua như gió
thoảng mây trôi đung đưa cùng viền lá Phượng bên ngoài khuôn cửa lớp...
Nhẩm đến 2 lần của ngần ấy 20
năm, nếm trải những biến cố cuộc đời, đủ vị thăng trầm sinh tử. Chúng tôi, những
ḥn cuội lăn lóc từ khắp nơi, mọi miền, đă hội tụ về trong những lần HẠNH NGỘ
CHÂN PHƯỚC LIÊM! 2011, 2012, 2013...
Để rồi, ngày 26/1/2014 tại
Giáo Xứ Ḥa B́nh, Live Show “XUÂN HỌP MẶT” thành công, chúng tôi tiếp tục gầy
dựng Lớp Nhạc “Lá Vẫn Xanh” cho đến ngày nay.
Ngày lại ngày, thi thoảng có
những chú Chích- Cḥe, Quành- Quạch, Sơn- Ca, Chào- Mào (không c̣n non nhưng
chưa-chắc già) đến Lớp tập ngân nga dưới sự hướng dẫn của bạn Nguyễn Thành
(An), mà chúng tôi thân mật gọi “Thày” (xin đừng ngộ nhận là Sư Phụ!).
Chúng tôi hát đủ loại nhạc nội,
ngoại, xưa, nay... những bài hát ngày xưa đă từng một thời lên bờ xuống ruộng, bây
giờ có dịp hát lại sao thấy đẹp lạ thường.
Những chuyến về thăm quê hương
của anh Quyến 2013 (Nhật), của Thy Nam 2014 (Pháp) của Trí- Thy Hậu, Công Danh
2015 (Mỹ)... đều được Lớp welcome chào đón, dù Lớp chỉ là một gian pḥng nho nhỏ
trong ngôi nhà có khoảng sân đủ mát dưới những tàng cây rợp bóng.
Các bạn gọi đùa Lớp là the
Representative Office in VN, bởi nơi đây luôn luôn mở rộng tấm chân t́nh với
toàn thể ACE CPL . Cũng như Thy Hậu nói khi chúng tôi có dịp sang thăm các bạn ở
Mỹ th́ đă có một V.P.Đ.D ở Mỹ với Anh Đào, với Thập Bang Chủ sẽ sẵn sàng đón
tiếp chúng tôi như thế.
Mai đây người có xa người.
Th́ xin giữ lấy một thời nhớ
nhau (Lâm Vị Thủy)
Thời gian đâu kịp đợi chờ…
Vàng son! sao nỡ… ơ hờ với
nhau! (daituongquan)
Các bạn ơi, Về đi rồi biết !!!
daituongquan
|