Thu đă sang mùa ai có hay?
Ta về góp gió ngày trăng mới
Cùng tạ ơn thầy vui bạn xưa
Một phút thân thương ḷng ấm lạ,
Giọng hát tiếng cười ươm thơ ngây
Ngày qua rất nhanh, người bước vội
Kẻ đi người ở nhớ hoài nhau.
Ta vẫn nhớ người, người nhớ ta!?
Ngày 24 tháng 9 năm 2017 là ngày họp mặt của
Cựu CPL tại nhà rồng Chu Gia Trang. Ngày vui
thật trọn vẹn, ở trên miền Bắc Cali chỉ
thiếu có thầy Long. Tuy vậy thầy có gửi lời
chào đến tất cả quư cựu giáo sư đồng nghiệp
và các học tṛ cũ.
Lần họp mặt này thiếu Thu Hương v́ cô đang
đi nghỉ hè ở Florida, anh Trác mới té nên
không đến được, c̣n anh Măo không biết anh
có khỏe không? Hay anh tẩy chay QB? Hy vọng
lần sau anh đến chung vui với mọi người nhé.
V́ ở tuổi lá thu phai này, một ngày gặp nhau
là một ngày thêm sức sống, dù cho gió sang
mùa ta vẫn muốn là một chiếc lá xanh, để ta
tiếp tục đong đưa trước gió. Lá măi c̣n xanh
nhờ được tiếp nhựa sống và hy vọng của t́nh
bằng hữu.
Em rất trân quí những tâm t́nh của mọi người
mang đến cho nhau. Em xin được cảm ơn thầy
cô Tŕ, thầy cô Thành, thầy cô Ngọc Anh,
thầy cô Tâm, thầy Nghiêm và đặc biệt thầy cô
Tấn đă đến chung vui với các anh Mai Hậu, Vũ
Phong, Chị Nam Hương, Thập, Kim Chi, và Lan
từ Nam Cali lên. Cám ơn Kim Dung và ông xă
Quư Mai rất nhiệt t́nh cho những buổi họp
mặt của CPL, cảm ơn Kim Thanh, Ngọc Liên và
Bob, Vơ Phương, Yến, Trang Lê, anh Tường,
chị Ngoan. Riêng Hồng Loan có ghi tên nhưng
phải chăm sóc mẹ nên không đến được.
Em được vui chung với nguồn vui từ mỗi người
và bản thân em cũng cảm thấy ḿnh vẫn c̣n
trẻ thơ như ngày nào, khi chung quanh c̣n có
quư thầy cô cười vui tṛ chuyện cùng chúng
em. Mặc dầu chúng em có người đă là ông bà
nội, ông bà ngoại, chúng em vẫn háo hức nắm
giữ tuổi thanh xuân.
Em thầm nghĩ ở lớp tuổi vàng này chúng ta
nên sống chậm lại, bỏ bớt đi những muộn
phiền, quên đi những điều không thuận ư.
Sống trọn vẹn như chỉ có ngày hôm nay để
sống.
Hầu sáng mai thức dậy ta sẽ reo lên:
"Xin cảm tạ thêm một ngày được sống,
Được thương yêu cùng san sẻ yêu thương."
Sau hơn một tháng lên chương tŕnh, được sự
hưởng ứng nồng nhiệt của thầy cô và các bạn,
một số anh chị em ở Nam Cali đă đến San Jose
chung vui với quư thầy cô và Cựu CPL Bắc
Cali.
Các anh chị Nam Cali được tiếp đón nồng hậu
bởi những “CPL một ngày cũng là CPL một đời”
như Vơ Phương; Anh học ở trường CPL một năm.
Phương mời ăn chiều thứ bẩy, đồng thời mời
vợ chồng Phong Lan tạm xá ở nhà ḿnh.
Anh Mai Hậu đắt giá nên được cả Phương và
anh Tường mời về khách sạn Phương Yến và
Tương oản. Tuy nhiên Mai Hậu ra đi vợ đă dặn
rồi: "Đi th́ đi nhé khi về c̣n nguyên!"
Nên anh đành từ chối và muốn về khách sạn
không sao để tán dóc cho được an toàn tấm
thân. Nghiệp ngă bác tài Tường đi lạc về nhà
Tường Ngoan. Anh Hậu đành ôm gối ngủ quên
cho đỡ tức.
Khi đến Thung Lũng Hoa Vàng, các chị gọi cho
QB và anh Tường không được đă kháo với nhau:
“Chúng nghe tin ḿnh đến trốn hết rồi.”
h́h́h́.
Cuối cùng đến 7 giờ chiều các chị được gặp
QB và anh Tường ở nhà thờ Holy Family, tại
đây nhóm đă bắt cóc được Sáng bạn đồng môn
với Thập, Kim Chi, Quư, và chị Bốt học cùng
lớp chị Nam Hương. Lễ xong mọi người chụp
tấm h́nh kỷ niệm trong nhà thờ với cha chánh
xứ là cha Vũ. Nhóm nhờ một chị trong ban
phụng vụ chụp h́nh dùm, chị biết anh Tường
nên chị trêu: “Anh Tường, anh phải thót bụng
lại, ưỡn ngực ra ảnh mới đẹp." Các chị được
dịp cười thỏa thích.
Tiếp theo anh Tường rủ đi ra Eastridge Mall
xem rước đèn Trung Thu, tài xế của các chị
Nam Cali c̣n nhiều việc ở nhà nên từ chối.
Các chị cũng muốn có nhiều thời gian để nghỉ
ngơi đă không phản đối, đồng ḷng đi về
khách sạn không sao ăn bắp luộc. Đúng là bữa
ăn con nhà nghèo nha, chỉ có khoai bắp thôi.
Sáng Chủ nhật như hẹn sẽ đến viếng Đền thánh
Đức Mẹ Thiếc rồi về nhà anh Tường ăn nhẹ
trước khi đi dự tiệc chung lúc 3 giờ chiều.
Chủ nhà đă đi lễ 7 giờ sáng, về đến nhà hỏi
các chị ăn sáng không? Các chị nói thôi
chuẩn bị để đi, ăn bắp tạm được rồi, ôi lại
bắp…
Không sao để bụng đi ăn phở với các bạn. Chị
Nam Hương nói: “Anh Tường gọi lại nói sáng
nay lạnh lắm thôi đừng đi Viếng Đền Thánh
Đức Mẹ, hẹn chúng ta đến phở Thiên Long lúc
11:30.” Mấy chị nói đùa với anh Tường: “Lạnh
anh đem chăn theo để đắp.” Thôi ḿnh cứ rời
nhà QB lúc 9 giờ 30 sáng như dự định. Đang
trên đường đi anh Tường gọi nhắn, anh cũng
đang lái xe đến nhà thờ Đức Mẹ Thiếc, mấy
chị hỏi nhạo “Anh có mang chăn theo để trùm
không?”
Mọi người đến nơi, nắng vàng dịu dàng tươi
đẹp cảnh trí chung quanh đài Đức Mẹ thật an
b́nh, đúng là nhà thờ Nữ Vương Hoà B́nh. Các
chị và vợ chồng anh Tường chụp chung vài tấm
h́nh, h́nh đẹp lắm không uổng công gồng ḿnh
không sợ lạnh phải chăng anh Tường?!
Sau đó Anh chị Tường, chị Nam Hương, Thập,
QB đến tiệm phở Thiên Long có cuộc họp CPL
nho nhỏ với anh Tiến, c̣n có thêm Trang Lê,
vợ chồng Phương Yến và Phong Lan.
Kim Chi bị vợ anh Măo bắt cóc nên chỉ c̣n 11
người; Buổi họp bé cỏn con này thật dễ
thương dễ mến, mọi người hàn huyên thăm hỏi
lẫn nhau, đến giờ sắp phải đi các anh dành
nhau trả tiền các chị ngồi tại bàn vỗ tay.
Anh Tiến đă thắng cuộc và được trả tiền, cảm
ơn anh Tiến nhiều. Tuy anh bận chuyện của
“thầy sáu” hơi nhiều nên anh không tham dự
chung, v́ giờ giấc không thuận cho anh, anh
vẫn đến để chia vui với các bạn ở Nam Cali
đáng khen đáng khen lắm thay.
Chuyện các anh dành nhau trả tiền các chị
cười vui làm em nhớ lại những ngày xưa cũ.
Thưở thanh xuân ai trong chúng ta cũng mong
mỏi có cơ hội tiến thân, có danh vọng và
kiếm được nhiều tiền. Theo năm tháng trôi
dần bây giờ ở tuổi lục tuần có lẽ chúng ta
đă nhận ra tiền bạc không cho ta được những
ǵ trung thực nhất. Có tiền nó có thể giúp
ta mua thuốc uống để chữa bịnh, nhưng nó
không cho ta sức khỏe.
Tiền không thể mua được t́nh bạn, nếu có
được chỉ là tạm bợ thôi, khi ta chẳng c̣n
tiền bạn bè cũng dần dần bỏ ta đi; Những lúc
sa cơ mới biết ai là bạn hay chỉ là bè.
Tiền có thể mua cho ta đồ ăn thức uống,
nhưng không đem lại cho ta sự hài ḷng, v́
ta luôn mong đợi những ǵ hơn những thứ
chúng ta đă được thưởng thức.
Tiền bạc cần thiết để trang trải những điều
cần cho cuộc sống, nhưng ta không thể đem
tiền mua được t́nh bạn hay t́nh người, v́
cảm xúc không thể mua được bằng tiền, nhưng
chính bằng hành động. Cảm xúc là tiếng nói
của trái tim, khi trái tim ta c̣n mềm mại,
nó sẽ cho ta thấy những điều trung thực đáng
yêu, ta dễ cảm thông với những người chung
quanh. Khi trái tim ta chai đá, nó sẽ tạo
cho ta những phán đoán sai lầm, ta sẽ nh́n
đời qua những áng mây xám ảm đạm, ta khó
thông cảm với người khác.
Qua t́nh thương của thầy cô dành cho học tṛ
và sự nhiệt t́nh của các bạn em có nhận xét:
Quư thầy cô và tất các các anh chị em đă đến
với nhau trong ngày đón gió thu tại Chu Gia
Trang, San Jose đều là những tấm ḷng vàng
muốn chung vui cùng nhau; Kẻ góp công người
góp của. QB xin được cảm ơn tất cả quư thầy
cô hiện diện, quư thầy cô đồng hành trong
tinh thần, quư anh chị em ở Nam Cali, các
bạn ở Bắc Cali, đă gửi lời thăm hỏi, vấn an,
làm những món ăn ngon, góp những phần quà
hên vui… Cuộc vui này không có mọi người
cùng chung ḷng chung vui, dẫu em có phù
phép như Tôn Ngộ Không cũng không thể thành
công tốt đẹp như ngày vui chúng ta vừa tham
dự.
Em xin được tuyên dương Trang Lê, người
nướng BBQ âm thầm của chúng ta, Trang không
đến nhiều giờ nhưng luôn luôn hết ḿnh trong
mọi việc, c̣n đóng góp quà hên cho nhiều
người được hên.
Kim Dung, Quư Mai và Vơ Phương luôn luôn
giúp ngày trước ngày sau. Em phải mượn lời
của anh Mai Hậu “CPL Phạm Thị Kim Dung tài
năng đầy, nhân cách không vơi.” Lần nào KD
cũng làm những món ăn hạp ư tất cả thầy cô
và bạn bè. Vơ Phương rất xứng đáng giữ chức
trưởng ban tiếp tân cho Cựu CPL Bắc Cali.
Cảm ơn quư thầy cô luôn đồng hành và ủng hộ
chúng em vật chất cũng như tinh thần.
Sau khi thưởng thức những món ăn ngon được
mang đến, thầy cô và học tṛ chụp h́nh chung
ở ngoài sân sau nhà thầy Tŕ. H́nh ảnh đă
được thầy Thành chỉnh sữa và gửi đến ai nấy
đều đẹp và vui tươi. Một ngày cuối tuần thật
chí lư.
Rời vườn sau bước vào huyên rồng, thầy cô
Ngọc Anh, cô Yến, thầy Nghiêm, v́ ở Oakland
nên tạm biệt mọi người xin về trước, Ngọc
Liên và Bob phải về Waterford gần Fresno nên
đành chia tay sớm. Tiếp theo thầy cô Tâm,
thầy cô Thành và Kim Thanh cũng dời gót ngọc
v́ c̣n bận chuyện ở nhà.
Thầy Tŕ đánh tiếng nói với thầy Tấn: "Tôi
biết anh thích hát nhạc sống, hôm nay tôi
mời anh hát nhạc chết (Karaoke) với tôi."
Không ngờ hai thầy của chúng ta hát hay quá.
Cô Kim Xoa vợ thầy Tŕ hát vọng cổ nghe mùi
lắm. Các anh chị em cũng hát Karaoke vui
nhộn hẳn lên. Hai thầy hẹn bữa nào tiếp tục
hát và thấy Tấn nói lần sau nhờ thầy Tŕ
thâu cho thầy.
Hai thầy ơi! Mỗi khi gặp nhau chúng em hy
vọng hai thầy đều có mặt để hát cho chúng em
nghe.
Đặc biệt Kim Dung hát lại bài vọng cổ “Hoa
Mộc Lan…” làm em nhớ tới người bạn vắn số
Vương Muối với đôi mắt to lồ lộ miệng mom
móm, giọng hát nam bộ ngọt ngào. Dung nói
Muối hát cho Dung nghe những ngày đi bộ cùng
nhau đến trường và Dung vẫn c̣n nhớ cho đến
nay. Anh Hậu nói đúng lắm “CPL Phạm Thị Kim
Dung tài năng đầy, nhân cách không vơi.”
Cuộc vui nào rồi cũng phải chấm dứt, tất cả
đă từ giă nhà rồng Chu gia trang lúc 9 giờ
45 tối, sau khi phụ cô Kim dọn dẹp cho tạm
gọn. Anh Hậu đi theo anh Tường, Phong Lan về
nhà Vơ Phuơng, các chị về khách sạn “không
sao” cùng QB.
Ngày mai anh Hậu phải đi sớm để kịp chuyến
xe về San Deigo, anh Hậu chào tạm biệt tất
cả mọi người ở nhà thầy Tŕ.
QB hy vọng lần sau anh tiếp tục đến chung
vui với chúng em.
Cô Kim đưa trái cây để ngày mai mấy chị mang
theo ăn dọc đường, Phương Yến hẹn các chị và
QB đến Phương ăn sáng trước khi mọi người đi
thăm Carmel of the Sea, và xuôi Nam trở về
mái nhà xưa.
QB định nấu cơm nhưng các chị nói thôi đem
bắp đi theo được rồi, em hy vọng các chị
không đói. Kỳ tới em cứ vắt cơm cho mấy chị
mang theo để mấy chị nhớ những ngày chạy
loạn nhé. Mấy vỉ thịt em mua đăi khách đă
không được trả lời rơ ràng,
v́ lư do này em chẳng nướng cho các anh chị
dùng, em đành phải cất tủ đá. Em dự tính làm
chả gị tôm cua với mớ thịt này, và mời các
bạn ăn hàm thụ bằng h́nh. Hay chừng nào các
bạn quay lại nhà em ăn dùm đây?!
Đúng 6 giờ 45 sáng rời nhà QB, Sillicon
Valley bây giờ đông và kẹt xe nên các chị
đến nhà Phương cũng gần 8 giờ sáng. Phương
có thức ăn sẵn sàng, anh mời em ở lại ăn với
mọi người cho vui. Thật xui bữa nay em phải
đi làm lúc 11 giờ sáng nên em đành phải từ
chối v́ em chỉ c̣n đủ thời giờ để đi thăm
"boy friend” của em trước khi em đi làm. Em
xin bật mí bạn trai của em là người Jewish,
chàng có dư thừa t́nh thương và có rất nhiều
người thương.
Đă đến lúc phải chia tay mọi người em vẫn
c̣n lưu luyến chưa muốn chia tay. Em ôm chào
tạm biệt mấy chị, riêngchị Nam Hương và Kim
Chi em ôm tới hai lần, nhớ cô em gái Kim Chi
lắm, nhớ những chuyện tiếu lâm chị Nam Hương
kể tên đường nhà Vơ Phương, chị bảo "Như vậy
nhà Vơ Phương bán chắc là có giá v́ các cô
sẽ thích mua...." Khi em "hug" chị lần thứ
hai v́ c̣n quư mến chị, chị chọc quê:" QB
c̣n tiếc ǵ?" Em đùa lại: "Em đang "chài"
mấy chị đây, em đang "muốn dzô" mấy
chị không biết có được không?" Thôi em phải
đi gấp đây v́ cuộc hẹn của em phải đúng giờ.
Chia tay mọi người ḷng vẫn c̣n vương, em
biết nói sao cho vừa những lời chân thành để
cảm ơn từng thầy cô, từng người đă đem chính
ḿnh đến làm niềm vui chung cho mọi người.
Em hy vọng gặp lại tất cả một ngày thật gần
trong t́nh thương mến.
Người đi kẻ ở ḷng xao xuyến,
Ấm áp ḷng nhau tuổi xế đông.
Cám ơn, cám ơn tất cả cho một ngày rất vui
đă vội qua.
Q2 (10/2017) |