E-Báo Bính Thân CPL
Ăn Tết
Bồ Câu Và Thân Thuộc
Buổi Họp Mặt Bất Ngờ
Cá Lia Thia
Câu Đối Ngày Đầu Xuân
Chân Phước Liêm Bỏ Túi
Chuyến Du Lịch Của Tôi
Chuyện Tình Ngày Mất Nước
Chuyện Về Chúa Jesus
Chuyện Về Hoa Mai
Chuyện Vui Cười 1
Chuyện Vui Cười 2
Chuyện Vui Cười 3
Củ Khoai Từ
Cười Thấm Thía
Dòng Đời
Đất Nước Mình
Định Nghĩa Tình Yêu
Đón Thu Tạ Ơn Thầy Cô
Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa
Đừng Viết Sai Lịch Sử
Em Còn Nhớ Mùa Xuân
Ghi Ơn Chiến Sĩ QLVNCH
Hãy Yêu Mẹ Khi Còn Có Thể
Không Tên
Khúc Phù Du
Kỷ Niệm Thời Học Trò
Lái Thiêu Thập Nhất Xã
Lời Chúc Tết cho tuổi lá thu phai
Lời Cho Bố
Lời Dâng Cho Mẹ
Một Chuyến Đi Thăm Thầy
Một Góc Nhìn Buổi Đ.H.CPL
Mừng Tuổi Thọ Thầy
Năm Thân Nói Chuyện Khỉ
Ngày Đầu Năm Cười Một Phát
Nhớ Ơn Người Làm Vườn
Oan Trái
Phong Tục Ngày Tết Nguyên Đán
Tản Mạn Về Nguyễn Bính
Thần Dược
Thằng Vọng Việt
Thầy Bật Của Tui
Thầy Giáo Của Em Tôi
Thơ Hà Huy Dziệu
Thơ... Kể Chuyện
Thư Ngỏ
Thương Hoài Ngàn Năm
Thương Tiếc
Tìm Hiểu Về Chùa,Đình,Đền
Tôi Đi Tìm Lại Một Mùa Xuân
Trồng Lan Cattleya
Tuổi Hưu
Vọng Về Cố Quốc

 


 
 


Con Phố Vẫn Như Xưa
Ta vẫn là mây giữa bến đời
Dù đi - dù đến - dẫu trùng khơi!
Ơi người - réo rắt lời nhung nhớ,
Mà ta, ta chỉ có ta thôi...

Có ai ngồi đếm giọt mưa chưa?
Xuân về - nghe nắng cũng lưa thưa
Chiều nay trời đổ cơn mưa thật
Ta cười: "Con phố cũng như xưa..."

Xuân mưa. Và vẫn vui như tết
Ta trải lòng ra giữa phố phường
Gặp gỡ - biết đâu là đoạn kết,
Xin lòng thơm mãi chút tơ vương...

Mùng 4 Tết Bính Tuất
Hà Huy Dziệu

 

Gởi gắm chút tình thôi
Ta chẳng buồn chi lắm trong đời,
Dẫu đi và đến - (dẫu chia phôi)...
Vẳng nghe: lời gió - ngàn năm hẹn
Dõi dấu chân chim - đủ nhớ rồi !!!
 
Mùa thu biết - bên em là lá đổ,
Ta ngỡ ngàng - thu lại ngỡ ngàng thêm
Bọt sóng trùng dương - vẫn dài cơn cám dỗ
Ta đành vui - (thương lắm quãng đời êm)...
 
Ngỡ qua - đâu phải qua là hết.
Vẫn dặn dò nhau: giữ chút tình
Thương nhớ - tìm đâu ra đoạn kết
Chăng là - khi ngọn nến lung linh (!?)...
 
Nhớ nhau - viết mấy vần thơ vụng
Ta gửi hồn theo những áng mây
Ai bảo thu đi, đầy lá rụng
Ta ngồi - gom cả nắng trên cây

Đời đan dệt áo xanh xanh đó
Ta - một đời ta: bạc mái đầu...
Em dẫu thênh thang chiều nắng tỏ,
Thôi thì - đêm, cố nhớ đêm thâu...
Hà Huy Dziệu

 

Mưa Đêm - Trời Vẫn Sáng
Mưa trắng xóa cả cây và lá
Dõi mắt nhìn, ta thấy, chỉ trần mây
Giữa mênh mông - em lại đến nơi đây
Con đường cũ, ngập như dòng sông cạn ...
 
Qua đã lâu rồi - những vần thơ lãng mạn
Vẫn nghe tràn thương nhớ giữa cơn mưa ...
Em hỏi "Buồn chưa?" - Ta lại hỏi "Vui chưa?" !
Ôi kỷ niệm, lúc đời còn ngúng nguẩy...

Đến mai em đi! (không chờ bàn tay vẫy!)
Vẫn trĩu lòng - như có bóng sân ga
Mấy chục năm trời - ai nhớ bóng trăng qua
Ta chỉ nhớ: mưa đêm trời vẫn sáng...
Hà Huy Dziệu

 

Nhận Dạng
Bước chân, những bước ngại ngần
Nhìn dung nhan - những phân vân một thời
Gặp nhau, chân thẹn thùng rồi,
Thấy khuôn mặt cũ, ta bồi hồi ta...

*   *  *
Hỏi rằng: còn tiếng ngâm nga
Thưa: ngâm nga mãi vẫn là ngâm nga
Mười mấy năm, cuộc rời xa
Ô hay! vành vạnh vẫn tà áo khuya
Có còn nhớ cá lia thia
Có còn nhớ cuộc chia lìa ấy không?

*   *  *
Khi tay bế lẫn tay bồng
Hình như ai cũng mênh mông dại khờ...

*   *  *
Thôi, ta viết vội vần thơ
Gửi nhau một chút ngu ngơ phận đời...
Hà Huy Dziệu

 

Nhớ Khói Ở Quê Mình
Mái lá quê ta, ăm ắp những buổi chiều,
Từng sợi khói - vương vương từ bếp lửa
Nhớ hôm ấy - nép mình bên liếp cửa
Mẹ dõi nhìn, thương quá, mắt trông theo...
 
Rồi con đi - văng vẳng nỗi buồn đeo
Trời quạnh vắng, bên lòng - cơn rét đậm
Con bước xa xăm, từng bước chân chầm chậm
Quyện quanh mình, sợi khói cũng mong manh...
 
Ở nơi này, không có những lều tranh
Khói thành thị - chẳng như là khói bếp.
Nhớ da diết (làm sao mà mẹ biết)
Nỗi niềm con - nhớ khói ở quê mình...
 
Chốn này đây, không có mái cong đình,
Chỉ san sát những ngôi nhà cao vút
Mà lòng người - vẫn như là heo hút
Vẫn - hình như -
không sợi khói quê nghèo ...

oOo

Gửi tấm tình con - theo ngọn gió bay vèo
Bên sợi nhớ, sợi thương - và sợi khói

Mẹ nhóm bếp lên - khói vương - Ai có hỏi,
Mẹ nói dùm con:
"Nhớ khói lại quay về!"

Hà Huy Dziệu