Một chuyến đi thăm thầy ở Ohio
Sau một thời gian nối kết t́nh thầy tṛ và bạn bè CPL ngày cũ,
cô bạn Kim Dung của tôi luôn luôn nhắc nhớ đến một vị thầy
giáo dạy Việt Văn khả kính khi xưa với bao lời khen tặng làm
tôi cũng ao ước được diện kiến thầy. Tôi rất mê văn thơ,
h́nh như văn thơ lẫn lộn trong huyết thống của người
con gái học ban toán khô khan này, tôi thích viết văn
và làm thơ.
Đầu óc ṭ ṃ và quí mến các thầy giáo dạy văn giúp tôi
mạnh dạn tṛ chuyện với thầy Hà Thúc Như Quí, thầy
sống ở Ohio là nơi tôi đă từng sống khi được định cư
trên xứ Hoa Kỳ. Vùng Đông Bắc nước Mỹ này có mùa
Xuân khá đẹp và dễ thương, nơi đây có nhiều lễ hội
và Concert ngoài trời vào mùa Hè, không khí thật trong
lành cỏ cây xanh mướt, đời sống khá dễ chịu thoải mái
hơn so với nếp sống vội vă ở Cali. Nên tôi rủ bạn bè CPL
ở Cali đi chơi tiện thể ghé thăm thầy và nếu có dịp gặp
nhóm Canada để t́m về một chút hương xưa của
thưở học tṛ.
Sau hơn nửa năm hoạch định chương tŕnh, tham khảo
qua thầy Quí Hà, kèm theo kế hoạch dụ dỗ và làm travel
agent chùa cho một số bạn, nhóm chúng tôi đă được 7
người tham gia. Ngoài tôi có Kim Chi và Thập được tôi
mua vé SW Air line. Trí, Hậu và Sơn, Đào đă dùng hăng
máy bay Spirit. Một ngày trước khi bay lên Cleveland,
Kim Chi phải nhập viện cấp cứu v́ bịnh đường ruột nên
đành huỷ bỏ chuyến đi, tôi thương bạn và đă hứa hẹn
t́m hiểu chuyến đầu Thu mong sao thầy tṛ có dịp gặp
nhau.
Bên cạnh cơn bịnh bất ngờ của KC tôi cũng có tội
lớn lắm đă làm chị Nam Hương hụt chuyến đi này, cạnh
đó tôi quên lửng ngày ra trường của cô con gái út ở USF,
nên đă mua vé đi trùng ngày cô ra trường. V́ vậy con
gái lớn phải đóng cửa văn pḥng để thay mẹ đi dự lễ
cho em.
Ngày 21 tháng 5 năm 2016 chuyến bay Spirit mang Trí, Hậu,
Sơn, Đào đến Cleveland buổi sáng sớm, riêng Thập và
Bùi Quư bay SW nên đến vào buổi chiều c̣n rực nắng.
Thầy Quí Hà và các bạn đến đón hai con rùa này, tôi cảm
động khi được nh́n thấy người bằng xương thịt tôi ao
ước được gặp. Tôi có nhận xét thầy Quí Hà nh́n lịch lăm
vui tươi, trông mạnh khỏe hơn tuổi đời, dĩ nhiên tôi phải
chạy đến ôm thầy một cái thật chặt dành mất phần của Thập...
Thầy tṛ hàn huyên tâm t́nh khi tôi với Thập được thầy
lái xe đưa về khách sạn thầy đă đặt chỗ trước, dù Thập
cứ nói đi nói lại: "Ở nhà thầy cũng được." Nhưng thầy lại
muốn dành cho lũ học tṛ này đầy đủ tiện nghi và thoải
mái. Tôi nhắc ḿnh cần cất thức ăn vào tủ lạnh nên thầy
lái xe trực chỉ về nhà.
Vào đến nhà, thầy đă nhắc chúng tôi cứ đi giày dép tự
nhiên trong nhà, tôi biết trước đó trời mưa v́ ngoài sân
c̣n ướt tôi thấy hơi ngài ngại, tôi dự định tháo sandal
của tôi, thầy lại nhắc nên tôi đành áp dụng câu "Đức vâng
lời trọng hơn của lễ." Ban đầu tôi tránh đi trên thảm màu
xanh royal trong nhà, màu xanh đậm của tấm thảm tạo ra
một sự yên b́nh tự tại, hài ḥa với những trang trí bên trong
một vẻ đẹp đượm phần Á Đông của giới quí tộc, kèm theo
những nét Âu Mỹ tươi mát. Nội thất của thầy thật dễ thương
trang trí rất mỹ thuật mỗi một góc trưng bày là một kỷ niệm:
Nào Trướng thêu chỉ vàng của Gia Bảo vua Bảo Đại ban cho
huy chương Rồng vàng ngành giáo dục.
Đồ gốm của kỹ nghệ gốm Việt Nam trước năm 1975,
tượng sứ mỹ thuật ba cô Bắc Trung Nam, Chim Trĩ bảo
quản khô bay trên tường. Ghế gỗ gụ chạm rồng (thầy
đă phải mua đấu giá, đặt trong pḥng khách làm kỷ
niệm về đồ gỗ chạm trổ bằng tay của Việt Nam khi xưa).
Tủ đứng sơn mài tranh khảm Rồng Phượng...
Bên cạnh những màu sắc từng loài hoa cây kiểng đơn sơ
nhiều ư nghĩa. Đây Tulip, Magnonia biểu tượng của mùa
Xuân, này Hồng, Sen kéo dài tháng Hạ, vách tường kia lá
như đang đổi mầu chờ mùa Thu tới, và ḱa rừng Thu Phong
trơ trọi lá của một tiết Đông sang; Tôi có cảm tưởng không
phải là nhà của một người hưu trí, nó hàm chứa một ḍng
đời yêu nghệ thuật, lịch sử, văn hóa kim cổ và thiên nhiên.
Ngoài ra sân trước vườn sau được bảo quản tươm tất gọn
gàng, Thầy có mắt nghệ thuật đă chọn lựa và trồng những
cây Japanese Maple thật đẹp thấp nhỏ như bonsai, vài bụi
cây kiểng đan nhau trong màu sắc rất hài ḥa. Vườn sau có
cái deck gỗ sơn trắng, có ḷ nướng BBQ. Cạnh theo bờ deck
là những luống hoa Hải Đường đang đơm nụ, những chậu
hoa sát tường chạy dọc theo cửa sổ nhà trang điểm nhiều
loại hoa sắc màu rực rỡ như những căn nhà tôi thường
thấy ở Pháp, Ư, Đức và Áo... Sát tường nhà sau c̣n có hồ
nuôi cá Koi và chiếc cầu vắt ngang, tôi gọi là 'chiếc cầu
biên giới bên ḍng sông Danue'. Từ trong pḥng nghe
nhạc coi TV nh́n thẳng ra một khuôn viên có thác
nước chảy róc rách bên cạnh những hàng cây cao là
mốc ngăn nhà hàng xóm, nghe êm ả vui tai dễ quyến
rũ được chim trời, thỏ rừng.
Thầy Quí Hà đă đem đến cho chúng tôi rất nhiều ngạc nhiên,
trong chương tŕnh ông “đầu bếp” của thầy đă chia việc cho từng
người chúng tôi, vậy mà giờ phút chót thầy đă làm sẵn gần hết,
chỉ c̣n luộc Lobster và chiên Steak.
Vài tuần trước khi đến nhà thầy, Trí khoe lưỡng tay lưỡng quả
bóp cam nên thầy dành cho việc vắt 20 trái cam, may mắn Trí
được Sơn giúp. Thầy giao cho tôi việc luộc tôm hùm và chiên sơ
lại Sea Scallop. Thầy chiên Steak, cạnh đó thầy kêu tôi làm bơ tỏi
để Thập với Hậu chấm King Crab, gặp nhỏ đoản hậu này nên phải
làm lại. Đào với Hậu làm xà lách và dọn bàn, thầy điệu quá đi đem
những chiếc ly pha lê cho chúng tôi dùng nước, uống nước cam,
nhâm nhi nut Macadamia.
Ăn khai vị có món tôm cocktail thượng hạng của Louissana chấm
với sốt thầy đă để sẵn trong cái ly cocktail... Rượu chỉ có Sơn và
thầy uống chút chút c̣n tất cả là lũ gà rù "tṛ vô tửu như kỳ vô
phong...” nh́n cười h́h́h́. Thiếu Kim Chi nên Anh Đào bị bắt
buộc phải xử lư hai con tôm hùm, Đào chia cho Thập Hậu và
Sơn. Bữa ăn quá thịnh soạn, riêng tôi để ư thầy tôi ăn chẳng
bao nhiêu, chúng tôi ăn tới nơi tới chốn là niềm vui của thầy,
tôi thương thầy và cảm ơn thầy nhiều.
Nói thêm về những món ăn thầy đăi học tṛ, thầy quá điệu nghệ
c̣n cho lũ "ma" lựa chọn nên thầy phải cực công chạy tới chạy lui
mua được miếng ngon cho vừa ư. Nam nhi có Rib Eye Steak butcher
cut có nghĩa là thịt tươi chưa phải để đông lạnh. Nữ nhi Filet Mignon
khi tôi thưởng thức xong tôi khuyên các bạn nam cũng như nữ lần
sau nhớ chọn những ǵ tôi được hưởng thụ, miếng steak của tôi vừa
mềm vừa ngọt bỏ vô miếng ăn như thao ra hương vị ngọt ngào
mềm mại. Bên cạnh đó có thêm Sea Scallop ướp tỏi chiên bơ,
Măng tây hấp, Nấm chiên bơ, các chị chọn King Crab hoặc Loster
cũng được thêm Sea Scallop. Cám ơn thầy nhọc công đi chợ, dặn
ḍ người bán lựa của ngon vật lạ để thầy đăi khách "ma" chịu
trả tiền thật...
Bữa ăn tối kéo dài đến nửa đêm, chúng tôi được ăn ngon và đầy đủ.
Kèm theo thầy mở nhạc chọn lọc cho chúng tôi nghe, nhạc của thầy
quá hay, làm tôi nhớ con gái Út của tôi, nó thường hay nghe những
bài nhạc Pháp cổ điển, dù nó chẳng hiểu tiếng Pháp, có lẽ Rhythm
của nhạc cũng đủ để cô bé thưởng thức? Thầy mời chúng tôi món
tráng miệng thầy tự làm với những trái Strawberry chín mọng đỏ
đẹp mắt bên cạnh những chiếc bánh kẹp Gavottes của Pháp và một
chút rượu thơm Couteau(?) thêm một chút Whip Cream làm dáng
trong cái ly pha lê miệng rộng. Ai cũng kêu no quá chắc không ăn nổi!
Sau khi nếm thử món tráng miệng, có người c̣n phải xin thêm
Whip Cream và người nào cũng dọn sạch ly của ḿnh.
Thầy nói khi ăn xong mọi người phải tự dọn chén của ḿnh để một
bên theo phân loại và thầy nhắc không được dọn dẹp những thứ
khác. Anh Đào nhanh nhẩu dọn dẹp cho gọn khi có dịp, nên Đào
bị thầy la: “Sao em hời hợt với thầy, em chỉ lo dọn dẹp và không
nói chuyện với thầy!” Nghĩ cho cùng chính tôi cũng muốn phụ dọn,
tôi biết sau khi mang 6 đứa chúng tôi về khách sạn nghỉ ngơi,
thầy tôi phải mất ít nhất 1 giờ đồng hồ để thu dọn sắp xếp cho
hai cái máy rửa chén làm việc. Phải chăng t́nh thương thầy đă
cho đi không toan tính!
Khi về đến khách sạn, thầy hỏi: “Mấy giờ ngày mai muốn thầy đón?”
Tôi nói 8:30 sáng để ḿnh kịp đi dự thánh lễ. Đúng 8:30 sáng Chủ Nhật
chúng tôi trả pḥng chờ thầy. Ngờ đâu thầy đi chiếc xe Benz mui trần
của thầy để mời cô học tṛ cưng đi với thầy về nhà thờ gần nhà thầy
xem lễ. Chúng tôi vui v́ Thập được đi xe thể thao của thầy, nhưng cũng
lo sợ mũ rộng vành của cô ấy bay mất. Thầy đùa: "Các em chạy theo
sau nếu mũ của Thập bay, các em chụp lấy nó!?” Chúng tôi bị trễ
Thánh lễ một chút, v́ khách sạn làm giấy tờ lộn xộn, thầy trả tiền
chi phí nhưng khi Sơn Đào và Trí Hậu nhận pḥng họ cần ID và họ
làm sai.
Sau thánh lễ, chúng tôi ghé qua nhà thầy để thầy đổi xe. Thầy giao
cho tôi một xấp tiền và phong b́ nhờ tôi giúp thầy đưa các bạn tiêu
xài mỗi khi ghé chỗ cần ăn uống trên đường đi. Khoảng 11 giờ sáng
ngày 22 tháng 5 thầy dẫn chúng tôi đi thăm thành phố Cleveland,
đi xem Westside Open Air Market, tại nơi đây họ bán trái cây, rau
tươi cũng như những loại thức ăn bánh trái đặc biệt của từng sắc
dân. Tiếp theo thầy đưa chúng tôi ra bờ hồ Erie nơi thầy thường
tới cuối tuần, hôm nay họ lại đóng để bảo tŕ. Lái xe trở ra thầy dắt
lũ học tṛ đi tham quan Rock and Roll Hall of the Fame. Thầy đưa
tiền cho tôi đi mua vé, tôi thấy không đáng với thời gian cả nhóm
có mặt ở đó, nên góp ư ḿnh ra ngoài chụp h́nh cho biết ḿnh
đă đến đó thay v́ trả 40 dollar cho mỗi người.
Rời Rock and Roll Hall of the Fame, chúng tôi theo thầy đi xuống
ăn điểm sấm ở phố Tàu Cleveland, Thầy nói chỗ này là tạm được
nhất ở đây, không thể bằng Cali được. Đến nơi thầy mới biết hôm
nay có lễ hội cho người Á Đông ở phố Tàu nên kiếm chỗ đậu xe khó.
Khoảng 2 giờ chiều chúng tôi ra khỏi Cleveland lên Ohio Turnpike
I-90 chạy về hướng Niagara falls. Dọc đường chúng tôi nghỉ ăn buổi
xế tại Service Plaza, tôi phát phong b́ để sẵn tờ 20 dollar để mọi
người tự mua thức ăn cho ḿnh. Các bạn cười và nói thầy làm
chúng ḿnh nhớ lại ngày bé thơ mẹ phát tiền ăn sáng, có bạn hỏi:
“Nếu ḿnh không ăn cất đi được không thầy?” Bạn khác trả lời:
“Ở đây đâu có cơm nguội ăn mà để dành.” Thầy đă cho chúng ta
trở lại tuổi thơ trong sự chu đáo của thầy. Tôi cảm ơn thầy và thưa
với thầy rằng: "Đi một ngày đàng học một sàng khôn". Do sự khéo
tổ chức của thầy, mọi người được vui hưởng những ngày vui
thuận ư và tiết kiệm được thời gian.
Dọc đường cả nhóm cứ nghĩ sẽ t́m được khách sạn dễ dàng v́ chưa
vào dịp lễ, không ngờ bên Canada là ngày lễ Victoria cận kề nên
Niagara fall đầy xe và người, Anh Đào đă gọi trước từ bên Mỹ vậy
mà đến nơi khách sạn nào cũng hết chỗ. Qua khỏi biên giới Mỹ và
Canađa cell phone của tôi cũng như các bạn đă ngừng hoạt động,
không ai có chương tŕnh bao gồm Canada, nên Trí và anh Phong
không liên lạc được với nhau. Khách sạn gần thác Niagara không
c̣n chỗ trống, nhóm cùng đồng ư kiếm chỗ đậu xe đi chơi và xem
thác cho tới nửa đêm rồi lái xe về gần nhà Huỳnh Dung mướn
khách sạn nghỉ ngơi chờ sáng đi gặp Phong Dung để tiếp tục
chương tŕnh cho ngày hội ngộ CPL Toronto và USA.
Lên đến thành phố Missusaga đă 2 giờ sáng. Nhờ phone của
Anh Đào và Sơn chúng tôi kiếm được 2 pḥng ở khách sạn Hilton,
sau khi nhận ch́a khóa của các pḥng, cả nhóm loay hoay mất
thêm 20 phút nữa mới t́m được cửa vào south wing của khách
sạn để nghỉ ngơi.
Sáng ngày thứ hai 23 tháng 5, Trí gọi được Anh Phong và Dung,
anh Phong nói có nhắn Trí cứ đến thẳng nhà, gọi phone anh sẽ
mở cửa và đi ngủ tiếp sao không gọi? Thầy Quí Hà nhận xét qua
lời nói của anh Phong, anh là người thật t́nh, thực sự Phone của
Trí lúc đó chưa có sim khác để dùng nên không thể gọi cho anh.
Lần đầu tiên tôi gặp vợ chồng Dung, tôi đă cảm nhận được sự dễ
chịu và ḥa đồng của cả hai, cám ơn tinh thần hiếu khách và
t́nh cảm Phong Dung dành cho thầy và các bạn.
Dung đón mọi người về “khách sạn” 4 tầng của hai ông bà, căn
nhà thật đẹp xây theo kiến trúc mới trông sang trọng, sáng sủa.
Dung c̣n trồng được rau ăn trong nhà, nhà của Phong Dung
có hệ thống điều ḥa không khí loại mới nhất đă giúp cho
nhiệt độ trong nhà điều động được tự nhiên và không bị khô
như loại máy lạnh cũ. Huỳnh Dung chỉ chỗ cho mọi người tạm
nghỉ, thầy Quí Hà mời mọi người đi ăn sáng, tôi xin ư kiến thầy
đi xuống Harbour front để đi tàu cùng nhau. Thầy ủng hộ ư kiến
này, sau khi hoàn tất bữa ăn sáng tất cả chúng tôi xuống phố
đi dạo, chờ đi thuyền ngắm thành phố Toronto. Dung biết
buổi chiều về sẽ kẹt xe nên đă nhắn cho các anh chị tổ chức
dời lại 6 giờ chiều thay v́ 5 giờ chiều hẹn buổi ban đầu.
Các anh chị ở Toronto rất vui vẻ hiếu khách, bữa tiệc hội ngộ
CPL ở nhà hàng Blue Lagoon, được Tuấn Tuyết chọn và các ACE
CPL Toronto chung phần đăi CPL USA. Một bữa tiệc thật sang
trọng và tốn kém. Thầy Quí Hà thay mặt nhóm USA đáp lễ bằng
thức uống có pha rượu.
Đúng là được thưởng thức cao lương mỹ vị, thức ăn thật dồi
dào ngon tuyệt. Cảm ơn Ánh Tuyết là người đă chọn những món
ăn đặc sắc cho ngày vui. Tôi, Anh Đào và các bạn gái uống một
chút rượu pha cho có mùi để thầy được vui. Chị Trâm đùa "Bùi Quư
uống rượu bắt đầu nói văn thơ!" Về đến nhà Tuấn Tuyết Đào nói
với tôi: "Em c̣n hơi say." Tuyết nói "Thầy Quí Hà cho chị em ḿnh
xỉn hôm nay, thầy làm chúng em say nên chúng em quậy quá.”
Sau khi về nhà của Tuấn Tuyết hàn huyên ca hát, sinh hoạt
văn nghệ đố vui, kèm thêm tṛ chơi làng nghề do Trí phụ trách.
Thầy HTNQ cũng chỉ cho mọi người một vài kỹ thuật vẽ nhanh
các h́nh thú vật, hay vẽ mẹo một nét không được nhấc bút lên.
Anh Hồng có dịp chụp h́nh cho mọi người, từ trong nhà cho
đến hồ bơi trong nhà kiếng của Tuấn Tuyết với nhiều cảnh
sắc nghệ thuật và hữu t́nh, tụi em nghịch ngộ làm anh toát
mồ hôi khi chụp h́nh cho các nữ sinh.
Bên cạnh tôi c̣n được biết anh Minh Hồng là nhiếp ảnh gia
nhà nghề, anh chỉ chụp h́nh đám cưới hay hội họp cho những
người thân quen, tôi cảm ơn anh đă thu h́nh chụp ảnh cho
ngày hội ngộ Toronto và USA. Cám ơn Anh Tuấn và Ánh Tuyết,
anh Minh Hồng, chị Trâm, Dung Phong, Kim Quế và anh Dung
đến chung vui với thầy Quí Hà và nhóm CPL Cali.
Cuộc vui nào cũng có lúc phải chia tay, 1 giờ khuya mọi người
đều khiếu từ Tuấn Tuyết để gia chủ được nghỉ ngơi, Tuyết vẫn
c̣n đăi mọi người hoành thánh nóng dằn bụng trước khi ra về.
Tôi xin đại diện cho nhóm CPL US cảm ơn Tuyết nhiều, Anh Tuấn
nh́n hiền từ, như có căn tu. Riêng Ánh Tuyết có nét của ca sĩ Ư Lan,
hai người thật đẹp đôi nhà của hai bạn quá dễ thương ấm cúng,
Tuấn Tuyết có hồ bơi trong nhà kiếng, bên cạnh hồ bơi được trưng
bày những cây kiểng, trong chậu cây có những cái chai Tuyết dùng
để cây được tưới nước chầm chậm khi ḿnh vắng nhà vài ngày hay
1 tuần, một sáng kiến hay tôi được học hỏi. Một lần nữa tôi được
đại diện nhóm CPL USA: “Cám ơn chân t́nh và ḷng hiếu khách
của Anh Tuấn và Ánh Tuyết.”
Xin cảm ơn tất cả những người đă đến đă gặp gỡ chia xẻ vui cười
với nhau những giờ phút hạnh ngộ vàng son, mỗi người chúng ta
đều là những nét chấm phá màu sắc hay bông hoa, nụ cười tô
điểm cho cuộc đời thêm tươi mát và linh hoạt.
Sang ngày thứ ba 24 tháng 5 CPL US hẹn nhóm Toronto đi ăn sáng,
tụi này bị trễ giờ nên cuối cùng chỉ có anh Phong và Dung đi cùng,
tiếp theo thầy muốn mua sầu riêng tươi cho mọi người, nên “thổ
địa” Phong Dung đă dẫn cả nhóm đi vài ba chợ cuối cùng vẫn
không t́m được ở chợ địa phương, đành phải mua trái măng cầu
xiêm về làm nước cho mọi người uống. Nhóm không đủ thời giờ
đi phố Tàu ở Toronto dành hẹn dịp sau đi ăn sầu riêng tươi. Được
biết Toronto có sầu riêng tươi chuyên chở đến bằng máy bay theo
một số ngày trong tuần. Thầy Quí Hà nói: “Bán trái cây cho dân Cali
khó quá, cỡ nào cũng chê!”
Chương tŕnh của ngày 24 là rời khỏi Toronto trước 1 giờ chiều, vậy
mà thầy, Sơn, Đào và Quư Bùi chỉ có thể chia tay Phong Dung cũng
như Thập Trí Hậu lúc 5 giờ chiều, Trí c̣n muốn níu kéo thầy và chúng
tôi ở lại nhà Phong Dung để tiếp tục hát Karaoke chung với nhau tại đây.
Sơn lái xe và Đào dùng smart phone để hướng dẫn đường về US. Riêng
tôi, tôi hiểu thầy đáp lại thịnh t́nh của nhóm Toronto nên đă du di thời
gian rất nhiều; Thầy là con người sống kỷ luật, trong chuyến đi này
chương tŕnh phải biến hoá theo từng giai đoạn, thầy vẫn nhẹ nhàng
để mọi việc trôi theo những mốc vạch đổi thay.
Thập đă nhờ Huỳnh Dung viết phần báo cáo phía Toronto, thầy Quí Hà
có lời khen Huỳnh Dung lanh lợi, cô ăn nói, diễn xuất tự nhiên. Dung
có bao giờ nghĩ lập ban kịch Huỳnh Dung Anh Đào không? hai bạn rất
thông minh, phản ứng mau lẹ, có tài xoay trở t́nh thế đáng được
công nhận và khen.
Tôi cảm ơn thầy giáo của tôi có nhiều sự cảm thông và rộng lượng
trong hành tŕnh ngẫu hứng của lũ học tṛ. Tôi xin gửi đến thầy lời
xin lỗi, v́ tôi đă không dự tính sâu và nh́n xa để mọi việc được thuận
lợi tốt đẹp hơn.
Trên đường về tôi Sơn và Đào cùng nói: "Chúng con xin lỗi bố đă làm
bố buồn và về trễ. Chúng con cảm ơn bố thông cảm và thứ tha cho
chúng con." Thầy nhoẻn miệng cười làm cả ba đứa chúng tôi đều vui
và nhẹ người đi, dù vừa mới bị cảnh sát biên giới hăm he tội quên báo
cáo có thức ăn ở trong xe. Sau khi gặp Dung tôi cũng học được triết lư
sống mới từ cô nàng, hoan hô sự suy nghĩ thực tế của Dung.
Huỳnh Dung nói: “Buồn cũng phải sống, vui cũng phải sống,
tại sao không chọn niềm vui mà sống cho đời tươi hơn.”
Sáng thứ tư ngày 25 tháng 5 chúng tôi hẹn thầy Hà Quí đến đón
lúc 11 giờ sáng, thầy đưa chúng tôi đi Toledo thăm thầy cô Phạm
Đ́nh Lân. Lần đầu tiên tôi gặp thầy cô dù tôi mang tiếng học tṛ
CPL và LTK nhưng chưa hề biết mặt thầy, có lẽ v́ thầy tṛ và mọi
người mới gặp nhau lần đầu nên thầy PĐL dựa theo người thăm
hỏi để tiếp nối câu chuyện. Tôi hỏi thầy lư do nào thầy lại chọn
cái xứ vắng vẻ này để định cư? Thầy kể là những sắp đặt của đấng
bề trên, thầy nói Chúa Giêsu là đấng hiện diện trong cuộc hành
tŕnh của đời thầy, tuy nhiên có lẽ thầy vẫn giữ đạo của cha ông
truyền lại.
Qua cách nói chuyện của hai thầy, tôi biết hai thầy đều là người
uyên bác. Hai tủ sách vàng c̣n sót lại, hai thầy đều có một trí
nhớ hiếm có cho tuổi đời các thầy đang mang. Thầy Quí nói với
thầy Lân: “Bác sĩ ở trong người ông, ông sẽ sống thọ lắm.”
Tôi nh́n thầy Quí và thầm nghĩ: “Thầy giáo của tôi cũng sống thọ
không thua ǵ thầy Lân, tướng thầy trường thọ, mặt khác thầy
rất kỹ cũng như kỷ luật trong vấn để ăn uống, giữ ǵn sức khỏe.”
Từ hai thầy chúng tôi sẽ c̣n nhiều dịp để được học hỏi cách sống,
làm sao giữ ǵn được trí nhớ, cũng như những điều thú vị từ
thiên nhiên, văn học, nghệ thuật, lịch sử hàm chứa trong thế
giới sự sống quanh ta. Sau một hồi tṛ chuyện, thầy Lân mời
thầy Quí và 3 đứa tôi đi ăn ở Red Lobster, bà xă thầy Lân phải ở
nhà chờ người thay thảm nên không có dịp đi chung. Tôi và Đào
được thưởng thức cá Wal-eye của hồ Erie, thầy HTNQuí giới
thiệu ngon nhất là Halibut, nh́ là Wal-eye tươi.
Gần 7 giờ chiều thầy và chúng tôi chào từ biệt thầy cô Lân trở
về Arkon, để thưởng thức Sea food Palor tại nhà thầy Quí Hà.
Sơn Đào và tôi được thầy đăi hến, mussel, snow crab, tôm thẻ
bạc lớn, tiệc vui quá thầy quên đem oyseter cho chúng tôi ăn.
Thầy và Sơn uống bia, thầy pha cho tôi chút rượu ngọt hôm
trước ăn tráng miệng, tôi thấy không đủ thơm nên xin thêm
và tôi đă say nên ngủ gà ngủ gật khi thầy vẫn tiếp tục tṛ
chuyện với Sơn Đào. Tôi biết nếu tôi uống rượu tôi sẽ ngủ,
nhưng v́ vui với thầy nên tôi uống một chút.
Một điều quan trọng tôi quên nói đến, thầy Quí Hà nhắc chúng
tôi mua đồ lưu niệm cho chuyến đi Ohio, trên đường từ Toledo
trở về Arkon, Thầy cũng mua cho KC một chiếc áo khoác mỏng
như của Anh Đào. Cảm ơn thầy luôn nghĩ đến người khác và ân
cần lo cho chúng em từng chút một.
Tiếp theo là ngày Thứ Năm 26 tháng 5. Trí Hậu Thập đă khéo kéo
được Phong Dung về Ohio thăm thầy, trước khi vợ chồng Dung
đi Penn. gặp gia đ́nh Thái Vân.
Thầy rất vui gặp lại mọi người, các bạn đă đem giống rau mùng
tơi và mua chậu làm giàn trồng cho thầy để thầy có rau ăn. Tṛ
chuyện ngắm vườn nghe nhạc hùng, nhạc t́nh, nhạc cổ điển nổi
tiếng chúng tôi được thầy cho ăn vặt với cracker and swiss cheese,
nut Macadamia uống nước evian và ăn chocolate đủ loại từ
'white to dark'. Khoảng 7 giờ chiều thầy đưa mọi người đi ăn tối
ở Cleveland. Thầy và tôi đi xe của Trí Hậu, khi chia tay với thầy
về khách sạn, về đến nơi tôi góp ư với Thập và Trí Hậu không
nên nói kiểu tḥng để thầy phải bận tâm. Sau ngày 27 tháng 5,
nếu các bạn c̣n ở lại cũng phải nói rơ chương tŕnh của ḿnh
một cách dứt khoát để thầy làm việc của thầy, bạn không thể
nói: “Thầy có rảnh không thầy?” giống như ḿnh chẳng có
chương tŕnh ǵ cả để thầy phải suy nghĩ. Tôi cũng xin lỗi
các bạn cái tánh nóng và nói thẳng của tôi v́ tôi hiểu ḷng
thầy luôn luôn mở rộng, thầy khó nói không nếu ḿnh gợi ư
thầy nghĩ ḿnh cần thầy nên thầy luôn sẵn sàng.
Thứ sáu ngày 27 tháng 5 năm 2016 Phong Dung đi về Penn.
thăm Gia đ́nh Tuân và Thái Vân. Thập Trí Hậu đi Toledo thăm
thầy Lân và sau đó sẽ đến Pennsylvania thăm hăng kẹo Hershey
cùng Huỳnh Dung. Sơn Đào và Bùi Quư được thầy đưa ra phi
trường trở lại cuộc sống bon chen ở Cali. Ước ǵ chúng tôi
được “dại” như hai thầy (HTNQ & PĐL.)
“Ta dại ta t́m nơi vắng vẻ
Người khôn người kiếm chốn lao xao”
Tôi quay đi bước qua cửa security của phi trường Cleveland mà
ḷng tôi chùng xuống. Thầy và Sơn Đào đi ngược về cửa của hăng
máy bay Spirit.
Cũng có lúc ḷng buồn như sóng vỡ
Sóng xô đi có ḥ hẹn quay về?!
Ngày trở về lăn tăn con sóng nhỏ
T́m dấu chân người gọi nhớ ngày vui
***
Chiều nay có người ngăn đôi ḍng lệ…
Mong niềm vui c̣n đọng lại tim người
Thoáng vui nào như giông băo vụt nhanh
Để nỗi nhớ hằn sâu thêm nỗi nhớ.
Đời ngắn ngủi t́nh người như bọt sóng!
Ṿng tay nào ôm bọt biển ươm mơ?
Rồi lặng lẽ ngày qua ngày c̣n nhớ
Thầy giáo già chờ bên cội băn khoăn?!
Dù sao chăng nữa chuyến đi thăm thầy vừa qua tôi rất
vui v́ được gặp thầy và đi chơi chung với các bạn, tôi
được gặp những người tôi mến mộ quá thơ văn tiếng hát
như Tuấn Tuyết. Tôi đă gặp những người tràn niềm vui
như: Huỳnh Dung và Phong cũng như anh Dung và Kim Quế.
Trái đất thật nhỏ, tôi đă gặp ông anh của nhỏ bạn học cùng
lớp tôi (Loan Phuơng) thưở xưa là anh Minh Hồng. Tôi hiểu
thêm và mến phục những người tôi vẫn có ḷng mến như
Anh Đào và biết thêm về Sơn. Thầy Quí Hà rất quí Sơn và tôi
mừng cho Sơn Đào trong những hạnh phúc nhỏ nhoi và thành
đạt của con cái. Tôi học được sự “quẳng gánh lo đi mà vui sống”
của chị em Thập, tôi học ở Trí là người dễ thích ứng và có thể
thay đổi kế hoạch trong chớp nhoáng, tuy nhiên đôi lúc những
điều này khiến cho ḿnh bị trách v́ nh́n chưa xa ngờ chưa tới
nên cứ phải thay đổi liên tu bất tận. Rất tiếc là chưa được gặp
nhà văn Hoàng Chính và bà xă Diệu Vân, đành hẹn lần sau vậy
nhé.
Người tôi phải cảm ơn và xin lỗi là thầy giáo Hà Thúc Như Quí,
thầy đă chọn mặt gửi vàng trong tôi, nhưng tôi đă không hoàn
thành trách nhiệm được giao phó cho thuận buồm xuôi gió, qua
sự thiếu hiểu biết và không ḍ đường đi nước bước trước ngày
đi của tôi. Mặt khác: “Tôi chân thành cảm ơn t́nh thương của
thầy dành cho từng đứa học tṛ.” Cám ơn tâm t́nh và ḷng rộng
răi của thầy, cảm ơn những miếng ăn ngon, những giờ phút chia
sẻ phương cách sống, để biết sống và cư xử thế nào cho xứng
người thanh lịch, những hiểu biết uyên thâm và những uyển
chuyển trong hành tŕnh lên xuống Toronto, Toledo. Lũ học tṛ
chúng tôi không phải ngủ bờ ngũ bụi, lại được ăn toàn cao lương
mỹ vị, qua sự thương yêu lo lắng chu đáo ân cần của thầy.
Thật ḷng tôi muốn nói: “Nếu không có sự rộng răi và yêu thương
vô vị lợi của thầy th́ cuộc hạnh ngộ CPL Toronto và USA sẽ khó
thành hiện thực phải không các CPL USA?”
Thưa thầy: “Chúng em cảm ơn và thương thầy thật nhiều.”
QB
|