Đoản
khúc lênh đênh biển rộng
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Nh́n biển cả mênh mông. Nghĩ đến ngày xưa với con thuyền bé nhỏ mong manh,
biết bao người đă ra đi t́m tự do. Có nhiều người không đến được bến bờ,
thân xác ch́m trong đại dương.
Hôm nay, trên chiếc du thuyền này, chúng tôi may mắn c̣n ngồi đây cầu xin
Chúa đưa anh chị em về với Ngài.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Tiếc cho anh chị em đă mua vé nhưng không đi được, làm mất thêm những nụ
cười tươi! Lỗi này từ đâu ?
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Người tiếp viên quen dừng lại hỏi:
- Vợ mày đâu?
- Theo thằng cha chụp h́nh rồi,
Cô tiếp viên cười ranh mảnh bỏ đi.
Buổi sáng, ngồi uống cafe nh́n con tầu trôi.
Đă nói, men only mà chị Vinh “nhất lư nh́ lỳ” cứ sáp lại gần, câu chuyện
only men đang ḍn tan bỗng im lặng như mặt nước hồ bơi!
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Tiếc nuối đảo Hilo, không biết tại sao và từ đâu lại bỏ tour đă book. Làm
hôm ấy nhạt nhẽo vô duyên.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Nh́n “half man” tốt bụng, nhanh như một con sóc, cứ sau mỗi lần ăn là vội
thăm lăng “bác” để tỏ ḷng kính yêu. “bác” khéo tu lắm mới có được người
cháu tốt bụng này.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
“cặp đôi hai gái lấy một chồng”. Phong Lan t́m kiếm show thông báo cho chị
em. Thuư lúc nào cũng có vẻ suy tư, với cái phone trên tay, lo lắng con cháu
ở nhà...
Người mẹ nào trên đời mà không thương con! Đi chơi để trái tim ở lại.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe.
Nh́n con tầu trôi. Thấy ḿnh nhỏ bé trong con tầu, thấy con tầu nhỏ bé giữa
đại dương. Chợt hiểu ra nhưng lo toan phiền muộn cũng nhỏ bé như những bọt
nước loăng tan theo sóng.
Những ngày yên b́nh ít ỏi, sao không tận hưởng, cứ mong ngóng ngày về, xỏ
vào những đôi giầy vội vă, khoác vào người những tấm áo lo toan.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe nh́n mặt trời lên, nắng trải một đường
sáng trên mặt nước bao la. Sóng xếp lớp, đẩy sô như những đứa trẻ nô đùa. Có
nhiều chuyện cứ chồng lên nhau chưa kịp nhớ lại quên, Chuyện chị Vinh đi lộn
pḥng nh́n thấy ṿi voi, chả biết to thế nào mà hoảng sợ té sấp trên sàn.
Chuyện mail man muốn ra khỏi đảng, tuyên bố hẳn hoi trong một đêm trước mọi
người. Chuyện củ sâm Cao ly ở DMZ to và tinh khiết. Phương cu dơ say sưa kể
mà quên mất ḿnh đă quá đà. Ai đó ngồi bên đang muộn phiền, trách móc. Cái
tội đi một ḿnh không cho theo…để check túi nâng….!
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe nh́n con tầu trôi,
Hôm nay, nhà hàng có món đu đủ Hawaii, tuy ngọt, nhưng sao bằng của leader
Phương. Dù khập khiễng, chân thẳng chân cong, cố chạy nhanh như những nhà
điền kinh, mua đu đủ cho kịp chuyến xe bus. Những trái đủ đủ ngọt lịm thương
yêu mang về cho Yến. Nói lên sự ân cần, săn sóc. Trái tim Yến tan chảy,
khuôn
mặt không dấu được nét xúc động, đôi mắt rưng rưng muốn khóc. Chỉ thế thôi!
bao lỗi lầm quá khứ của Phương phút chốc hư không! Cuộc t́nh đu đủ đâu thua
ǵ những cuộc t́nh được ca ngợi trong đời!
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe…..
Mấy bà rủ nhau đi nhảy, cho mấy ông vài phút b́nh yên….
Không có vợ th́ vui với ai! nhưng khi quư bả nhả cho chút riêng tư sao thích
thế nhỉ! Những người vợ mến yêu ơi! nên tâm lư một tí, thỉnh thoảng dành cho
chồng đôi phút tự do. Có thế, mới đủ sức chịu đựng “bàn tay sắt bọc
nhung” của quư vị.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe…
Nh́n ông đi qua, bà đi lại. Người nằm phơi… nắng, người đọc sách, người chơi
bài, người bơi lội trong hồ. Họ tận hưởng từng giây. Trên những khuôn mặt ấy
đầy nét hân hoan. Con cúm tầu h́nh như không c̣n là điều lo lắng. Người ta
đồn thổi để nhiều người sợ. Thật ra, trên du thuyền an toàn hơn nhiều nơi.
Mọi người đều được thử covid. Ở ngoài, biết ai nhiễm ai không! Có người
nhiễm vẫn đi chợ, đi chơi, làm sao biết được! Đôi khi họ vô t́nh cũng như cố
ư. Cho rằng, sự đau khổ bởi covid được chia ra sẽ cho họ cảm giác nhẹ nhàng
hơn chăng! v́ tôi nhiễm anh nhiễm. Chúng ta giống nhau mà!
Nếu có điều trầm trọng xẩy ra th́ sao? Một sự tàn nhẫn không hề nhẹ!
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe…
Không phải nghĩ: ăn ǵ hôm nay, mọi thứ được phục vụ đầy đủ, từ thức ăn,
nước uống. Ca nhạc, nhẩy đầm, tắm hơi…
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe, nh́n con tầu trôi.
Ngồi vô tư nh́n biển. Xin tạ ơn Chúa đă cho chúng con cuộc sống này. Xin cám
ơn đời, cám ơn người đă thiết kế tổ chức cuộc du hành, cũng xin cám ơn những
nhân viên phục vụ, đă tạo điều kiện cho ta tận hưởng toàn vẹn cuộc vui….
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe….
Chuyến đi nhiều trắc trở nhưng vui, ấp đầy kỷ niệm. Để giữ lại những khoảng
khắc hạnh phúc phần nhiều nhờ mail man. Tuy nhỏ con nhưng đầy quyền lực.
Bắt mấy bà mở ra, khép vào, bắt mấy anh hóp bụng kẻo lock view. Con lợn có
béo th́ ḷng mới ngon. Ph́nh bụng ra ai nh́n thấy ǵ mà đoán! Sợ mất đẹp,
không ai dám buông một lời phản đối. V́ thế, mới có nhiều tấm h́nh giữ lại
cho mai sau. Xin thay mặt anh chị em gởi mail man một lời cám ơn. Sự nhiệt
t́nh của anh luôn được ghi nhận. Với Mohawk ḷng yêu nghề của anh là điều
đáng nhớ nhất trong chuyến đi này. Mong mail man nhiều sức khỏe để cùng nhau
những chuyến đi khác. Nếu anh, vẫn giữ ư định ra khỏi đảng th́ ra một chân
thôi anh nhé! Để c̣n dịp co chân vào với anh em.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe….
Tách cafe không đường sao ngọt lịm, có lẽ v́ đông vui. Một ông Mỹ đi qua
dừng lại chúc mừng, ngợi khen. So sánh với văn hoá Mỹ, đă từ lâu không c̣n
giữ được tinh thần cộng đồng.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe….
Mỗi sự việc tuỳ theo những góc nh́n. Mohawk không có nhiều nhu cầu. Ngồi
nh́n bọt nước trắng trong bên sườn tầu cũng đă đủ vui.
(chỉ thấy bọt nước tan theo ngọn sóng dáng hoa kia mịt mùng*)
Cũng có anh chị thấy thừa thăi v́ chuyến đi dài ngày.
Anh bạn VN vừa quen than thở: Chưa có chuyến nào như chuyến này, không có
một đến một cái show. Quanh tầu như một nursing home. Không ông d́u bà th́
bà d́u ông. Đi một đoạn dừng lại thở. Không chống gậy th́ cũng ngồi scooter,
Anh dừng nói lắc đầu cười ngao ngán!
Thôi! hăy b́nh tâm, ngồi trên tầu uống cafe…. Để đừng nuối tiếc khi trở về.
Buổi sáng, ngồi trên tầu uống cafe, nh́n con tầu trôi.
Mohawk đang nghĩ về một chuyến đi tới…. và chuyến đi đó nhất
định phải có mail man. Có mail man th́ phải có Phương cu dơ.
Cặp đôi hoàn hảo, luôn cấu kết với nhau, kẻ tung người hứng. Đă thế, c̣n thêm
half man thỉnh thoảng gật gù, cười khanh khách. Nụ cười hơi đểu đồng t́nh.
Một “hiếp dâm tập thể”, không bị truy tố.
Mohawk chào thua không dám tranh luận.
Trưa nay, ở pḥng ăn.
Chị Phong Lan kể một câu chuyện rất hay. Với giọng nhẹ nhàng, từ tốn như
bản tính của chị. Khi nào đầy đủ mặt anh em Mohawk sẽ đề nghị chị kể lại.
Buổi sáng ngồi trên tầu uống cafe…
Hôm nay ngày cuối cùng. Mohawk đi dạo quanh tầu trước khi từ giă. Du thuyền
nào cũng giống nhau. Khác nhau chỉ h́nh thức trang trí. Cũng hồ bơi, shoping
mall, nhà hàng, pḥng thể dục tắm hơi….
Cuộc vui nào th́ cũng phải tan. Nhàn hạ măi cũng sinh nhàm chán. Mohawk
nghĩ, hạnh phúc cũng là ước mơ.
V́ ước mơ c̣n có ḷng thèm muốn. Nơi nào không c̣n thèm muốn chưa chắc là
thiên đường. Đầy đủ như chiếc du thuyền này ở măi cũng không c̣n thi vị.
Buổi sáng cuối cùng, ngồi trên tầu uống cafe…
Nh́n ra xa thẳm nơi biển gặp chân trời, không một bóng con tầu.
15 ngày lênh đênh cũng đă đủ.
Tầu ghé Ensenada, một đảo của Mễ. Mohawk cùng Phương cu dơ ra phố uống beer.
Beers nhạt nhách.
Dân bán hàng Mễ dễ mến hơn dân Việt. Có mời chào, không mua th́ thôi. Không
níu kéo, không năn nỉ, không chửi xéo.
Hai thằng lang thang. Ghé vào một quầy bán đồ ăn bên đường.
Ṣ huyết, họ cạy ra cho vào ly, chanh, hành, ng̣, tiêu, ớt, cà chua, thêm vào
trộn chung.
Nước ṣ cùng gia vị múc lên đen như nước cống. Thế là ăn, vừa ăn vừa run. Sợ phải thăm bác bất đắc dĩ, Giữa đường kiếm đâu ra.
Ngày mai trở lại đời, ươm ước mơ cho chuyến du hành tới.
Đáng lẽ bài viết đă hết, nhưng đêm trước ngày về, mọi người gặp nhau chia sẻ
cảm nghĩ về chuyến đi. Thuư vui ra mặt, cười thật tươi, không c̣n riêng một
góc trời.
Cặp t́nh nhân “hai gái lấy một chồng” không c̣n dành nhau
“my turn” hoà
b́nh được văn hồi.
Half man lần đầu tiên làm một hành động rất romantic lấy áo len khoác cho vợ. Cử chỉ này cũng thường thôi, nhưng giữa chốn đông người làm chị Ngoan cũng
chớp nhẹ đôi mắt thoáng nở nụ cười hănh diện.
Cùng nhau hát chia tay, nhiều bài câu nhớ câu quên. Gặp nhau đây rồi loay
hoay….
Trong thang máy, half man chụp selfie vài tấm h́nh. Thiếu cặp t́nh nhân đu
đủ v́ đă nhanh chân về trước.
Chị Vinh buông một câu rất triết lư:
Cu dơ về dơ cu, (có ai đối lại được không?)
Mohawk thầm nghĩ: không biết (đồng hồ sinh lư) của anh Phương có điều chỉnh
time zone chưa! giờ Cali th́ c̣n hơi sớm để dơ cu anh Phương ơi!
• *Lời bài hát của Trần Thiện
Thanh.
• Cu dơ (nick name của anh
Phương v́ nhà ở đường Cu dơ
• half man (nick name của anh
Tường)
• Mail man nick name nghề nghiệp
của anh Thư
• Mohawk nick name của Nhi
Dương. |