|
|
Nắng Hạ Gợi Nhớ Bạn Hiền
Cứ mỗi lần tôi nh́n thấy quyển Đặc San Chân Phước Liêm 50
Năm và kỷ niệm mà chị Hội Trưởng của Trường Chân Phước Liêm
NTThập đă gởi tặng cho tôi, ḷng tôi sao xuyến lạ thường.
Cánh phượng hồng rực nở thắm đỏ được in trên b́a của quyển
Đặc San như thầm gợi lại cho tôi biết bao nhiêu kỷ niệm đẹp
vào thuở xa xưa. Vào những mùa nắng hạ, ve sầu kêu nỉ non
thầm báo hiệu cho đoàn học sinh CPL biết rằng mùa chia tay
sắp về đến.
Chúng tôi thi nhau đi chụp hình để dán vào
những quyển lưu bút ngày xanh cùng với những cánh hoa phượng
ép vội, thêm vào những chữ kư nghệch ngoạc đơn sơ để trao
tặng cho nhau nhưng không kém phần hồn nhiên dễ thương vào
những ngày hè của tuổi thơ.
Sau 3 tháng hè khi trở lại trường vào đầu niên học mới,
lúc ấy chúng tôi mới biết ai c̣n tiếp tục theo học, ai
không. Có nhiều bạn đă phải bỏ học sớm để đi làm phụ giúp
Cha Mẹ, cũng có bạn phải vâng lời Ba Mẹ để "Vu Quy" khăn gói
theo chồng đă vô t́nh để lại dăm ba gốc cây si. Buồn thay
những cây si đă trồng lâu đời mà không rễ bám!! Ba đứa
chúng tôi là Nguyễn Thị Bé, Vương Muối và tôi. Mặc dầu phải
xa trường, Thầy Cô cùng bạn hữu khác th́ buồn lắm, nhưng
ngược lại chúng tôi được gần nhau hơn, v́ cả ba chúng tôi
cùng ghi danh học toán hè ở trường gần chợ Bà Chiểu. Riêng
tôi ghi danh đi học thêm sinh ngữ Anh Văn ở Trường Nguyễn
Ngọc Linh trên đường Trần Quư Cáp nữa. Dù cho đi học ở
Trường Chân Phước Liêm hay đi học hè thêm, tôi cũng là người
đi bộ qua nhà bạn hiền VM trước, rồi cả hai đứa tôi mới bắt
đầu rảo bước đi đến nhà của NTB, lúc ấy chỉ c̣n nửa đường để
đi đến trường CPL thôi.
Tôi c̣n nhớ mỗi ngày trên con đường đi đến trường CPL,
chúng tôi đều phải ôn bài lại; Cả ba đứa chúng tôi cùng
nghêu ngao đọc những vần thơ thất ngôn của Bà Huyện Thanh
Quan...Bước tới đèo ngang bóng xế tà...Cỏ cây chen đá lá
chen hoa, phải thật thuộc ḷng để trả bài cho Thầy Hà Thúc
Như Quí. Sau khi ôn bài thật thuộc rồi mà vẫn chưa tới
Trường, bạn hiền VM lúc đó mới bắt đầu trổ tài giúp vui để
khỏa lấp lối đi đến trường vẫn c̣n xa. Bạn hiền VM lúc nào
cũng thích ca 6 câu vọng cổ "Hoa Mộc Lan Ṭng Quân" bài tủ
của Vương Muối đấy!! Tôi được nghe bài hát vọng cổ này
thường xuyên, đến nỗi mà bây giờ tôi đă nhập ḷng cả bài,
lại c̣n bắt chước đổi giọng miền Nam để hát vọng cổ nữa chứ.
Khi nhắc đến bạn hiền VM th́ cả trường CPL, không ai có thể
quên được giọng ca oanh vàng của bạn; Ngoài tài văn nghệ
giúp vui, Vương Muối c̣n là một học sinh gương mẫu, giỏi
xuất sắc toàn môn trong lớp. Tôi c̣n nhớ rất rơ những bạn
phái nữ trong lớp tôi như Vương muối, Bích Hạnh, Nguyễn Thị
Thập và Bùi Thị Quư là những tṛ giỏi xuất sắc nhất lớp, cứ
thay phiên nhau lănh bảng vàng nhất nh́ ở trong lớp mà khó
ai có thể chen vào được.
Ở nơi xa xăm nửa ṿng trái đất này khí trời đang chuyển mùa,
mùa Hạ lại sắp về với tôi như chuyển quay tôi về ngược ḍng
thời gian để thoáng gợi nhớ lại những kỷ niệm một thời dễ
thương hồn nhiên đáng yêu nhất của tuổi học tṛ. Tôi c̣n
đây, bạn hiền Nguyễn Thị Bé th́ biệt tăm cách trở, bạn hiền
Vương Muối không c̣n nữa, bạn đă đi thật xa...xa măi măi ở
phương trời vô tận. Tôi tin rằng ở một nơi sáng trong xa
xăm nào đó, VM không thể quên được mái Trường Chân Phước
Liêm trân quư cùng Thầy Cô và bạn hữu thân thương của ḿnh
cũng như Vương Muối vẫn c̣n in đậm măi trong ḷng của mọi
người Cựu CPL.
Có một thời ta dơi mắt trông nhau
Thấy Cô Thầy, trường cũ, hỏi bạn xưa?
Phạm Thị KimDung
|
|
|