Tại sao mày làm được thầy giáo dzậy Ninh?
Tôi luôn luôn phải trả lời cho các anh, các bè bạn khi lần đầu gặp mặt.
Có thể các anh, các bạn lúc ấy sẽ không có thời giờ nghe cho hết những
giải bày của tôi đâu. Bởi lẽ người này tranh nói với người kia, mà ai
cũng muốn được người khác nghe ḿnh nói, thêm nữa ṿng tua của các đợt
333 mới ầm ĩ làm sao, hết 100% rồi lại 50% th́ thử hỏi ai c̣n có đủ
thời gian để lắng đọng những hoài niệm cũ cùng với những cảm xúc mới cho
được. Đó là lư do mà hôm nay nhân ngày sinh nhật đặc biệt này, được ngồi
một ḿnh trong không gian tĩnh lặng tôi mới từ tốn hạ bút để kể cho các
NT, các bạn nghe cho vui nhé. Với những chuyện vụn vặt như sau:
PĐ
241-Thiên Bằng với trực thăng vận tải CH-47A
1- C̣n nhớ vào mùa xuân Ất Măo, 1975 lần đầu tiên
tôi đón Tết trên đất Phù Cát, lúc ra chợ B́nh Đức, một cái chợ nhỏ trước
cổng căn cứ để dạo chơi, cùng với anh bạn Ích, gunner ( mà tôi thường
gọi là Xà Ích), khi ghé vào một quán nước lúc ấy vắng khách, v́ ngày Tết
mà, chị chủ quán chợt hỏi có muốn coi bói? –Lạ quá bán nước mà cũng làm
nghề bói toán sao. Thôi được coi cho vui cũng chẵng ảnh hưởng ai. -Trời
ơi chú có cái bàn tay làm quan -Chị ấy nói, làm tôi bật cười. Đúng là
tay tôi to thật, to là do tôi đă quen xách nước, bữa củi lúc c̣n ở nhà,
cho đến khi vào lính th́ hay tập tạ nằm, thêm nữa lúc check tail rotor
UH-1 phải đu cái tail skid mà hót người lên th́ cái tay nào mà không nở.(
Đến đây tôi xin tự khen ḿnh một chút, món check này tôi siêng làm lắm
v́ tôi thấy sao mà cái chong chóng nhỏ này nó mỏng manh quá, không biết
có ǵ bất trắc không, nên cần phải coi cho kỹ.) À quên nữa, người ta tai
to mặt lớn mới làm quan c̣n tôi “tay” to mặt nhỏ th́…….Chị ấy nh́n kỹ
tay tôi rồi lại phán tiếp: cái nghề tốt nhất của chú là phải có chữ Thầy.
Tới lượt tôi phải kêu trời, dân ở đây đều gọi bọn “Sài G̣n” tụi tôi là
bộ đội con rồng vậy mà chị này lại nói như dzẫy, th́ lúc đó tôi chỉ c̣n
có thể chấp nhận là ḿnh đi làm Thầy chùa thôi. V́ đi làm Thầy chùa th́
không đ̣i hỏi thủ tục nhiều, miễn sao được Sư cụ OK là xong ngay.
2- Năm 1977, sau một năm đi lập nghiệp trên vùng
kinh tế mới, gặp một bà lăo với món bói bài tây cũng cho ra kết quả
tương tự. Lúc này tôi cho là bà nói đúng v́ hiện tại tôi làm thư kư Ấp,
mà cái gọi là thư kư th́ miền Nam c̣n gọi là thầy thơ. Đúng quá rồi chớ
ǵ nữa. (Cũng cần kể thêm cho vui ở chỗ này. Vùng KTM thời ấy chỗ của
tôi ở th́ : Trưởng ấp: cựu Th/s thương phế binh Vận chuyển - Phó ấp: cựu
Tr/s TĐ 5 Dù – An ninh ấp: cựu H/SI TQLC và Thư kư ấp: Tôi, cựu Tr/sI KQ
)
Trên vùng KTM, Tôi ( bên
phải) 1978
Ninh 1980
3- Nhà nước CSVN, sau khi nghiên cứu những mốc lịch
sử của ngành giáo dục các nước , nhất là của Ba Lan một trong những nước
trong khối cộng sản Đông Âu, đă quyết định lấy ngày 20-11 hàng năm để
làm ngày truyền thống nhà giáo VN, bắt đầu kể từ năm 1982.
4- Sau hơn hai năm vào làm nhân viên văn thư cho 1
trường cấp 1, 2 ở địa phương, dù rằng trước đó tôi rất muốn đi học sư
phạm để làm thầy nhưng không được v́ lư lịch rơ ràng nhưng không trong
sạch, đến năm 1988 th́ có đợt cử tuyển đi học cao đẵng sư phạm để làm
thầy dạy cấp 2. Tay Hiệu trưởng của trường hỏi tôi: Anh Ninh có muốn đi
học không? -Lư lịch của anh không tốt th́ có mà mơ-Tôi nói lại. Tay này
nói: Đi học là do trường đề nghị, anh là người của ngành giáo dục rồi,
khi đi học không cần làm lư lịch ǵ cả mà chỉ cần cái giấy giới thiệu
thôi. -Ủa, tôi có nằm mơ không cà? Th́ ra khó dễ thất thường, vô rất khó
đ̣i hỏi đủ thứ, truy xét nhiêu khê… mà vô được rồi th́ muốn làm ǵ th́
làm. ( Đây cũng chính là cái kiểu thi tuyển vào Đại học, Cao đẵng của
GDVN: Thi vào rất khó, vào học rất dễ và tự nhiên tốt nghiệp ). Đến
trường Cao đẵng sư phạm tôi kê khai lư lịch rất rơ ràng và đầy đủ chi
tiết, v́ chẵng có ǵ để mất nếu có bị đuỗi th́ về làm văn thư cũng không
sao, chớ nếu dấu diếm khai man sau này đang học mà có chuyện th́ uổng
công. Nhưng lạ thật, Ban giám hiệu cũng như pḥng giáo vụ của trường
không hề đá động ǵ cả. Hơn nữa khi học, tôi thuộc khoa ngoại ngữ: Tiếng
Anh, mấy ông thầy, đa số gốc miền Nam và có thầy c̣n nhỏ hơn tôi tới 10
tuổi, rất thích khi biết tôi từng có một thời đi mây về gió. Đến nổi
trong giáo tŕnh học tập có cái từ safety belt mà có thầy muốn nghe tôi
giải thích, v́ lúc ấy mấy thầy làm ǵ thấy được , rờ được cái safety
belt trên xe ô tô sang trọng, c̣n trên máy bay th́ xa vời. Tôi thấy mấy
ông thầy của trường Cao đẵng ngon lắm là có xe cup 78, c̣n th́ xe đạp
không hà- Trong khi đó ở vùng xa như bọn tôi th́ có xe đạp thồ là chắc
ăn nhất, v́ nó có thể hoạt động được trên mọi địa h́nh. Rồi cứ thế thời
gian lặng lẽ trôi qua cho đến tháng 6 năm 1991 tôi b́nh thản tốt nghiệp
ra trường để về làm ông thầy đàng hoàng.
-Bây giờ tôi mới có thể trả lời với các NT, các bạn
về câu hỏi đầu bài viết trên đây như sau:
Tôi làm được ông thầy là v́:
a)-Do cả hai bà thầy bói đều nói như vậy.
b)-Do cái khó, dễ thất thường của cơ chế đă làm cho
tôi lọt vào ṿng trong một cách ngoạn mục.
c)-Có điều đáng nói ở đây: Tôi có ngày sinh mà nhà
nước CSVN chọn làm ngày của thầy giáo.
Để chứng minh cho khoản c)- này, tôi xin khoe cái
căn cước của chính quyền VNCH và cái CMND của nhà nước bây giờ.
Không ǵ hơn tôi xin được các NT, các bạn chung vui
với cái ngày sinh nhật hiếm có này mà năm nào công đoàn nhà trường cũng
đều làm lễ kỹ niệm cho ngành và cũng là cho riêng tôi nữa. Một lần nữa
tôi xin cám ơn các NT, các bạn đă bớt chút thời gian đọc hết cái chuyện
không đâu đến đâu này nhé.
(Cũng cần nói thêm về cái ngày sinh nhật với: số
ngày - số tháng - số ngày, số tháng có khi là chuyện hiếm với đa số
người trong lúc sinh thời. Quư NT thử mà xem: 20-11-2011)
Thầy
giáo Ninh già cùng với học tṛ 2010 |