Nhớ Mẹ ( I )
- V. Sáng
Mùa hè năm
ngoái, con từ
thành phố
Los Angeles dự
đại hội
trường Đa Minh về.
Khi xe vừa đến đầu ngơ, thoáng thấy mái ấm gia đ́nh hiện ra, vài cánh hồng đang nở
rộ
bên song cửa,
ḷng con bỗng xao xuyến và rạo rực lạ
thường …..!
Bỏ
vội hành lư xuống,
con đẩy nhẹ
cánh cửa buồng
bước
vào. Đă 9 giờ
tối,
mẹ
vẫn c̣n thức để
chờ
con.
Nét mặt mẹ
vui hẳn lên: “Con đă về
rồi hả
? ” - Con cảm nhận
được trong câu nói ngắn gọn
ấy chứa chan nỗi nhớ
nhung và ḷng mong mỏi của
một
người mẹ
ở
tuổi
ngoài chín mươi trong lúc con đi vắng,
dù chỉ
có hai ngày ngắn ngủi thôi.
Mùa hè năm nay,
con cũng từ
thành phố
Los Angeles dự
đại hội
trường Đa Minh về.
Khi xe đă đến đầu ngơ, vẫn mái ấm gia đ́nh quen thuộc
ấy,
vẫn vài cánh hồng đang nở
rộ
như ngày nào, nhưng trong ḷng
con không c̣n cảm giác xao xuyến và rạo rực nữa,
v́ con đă vĩnh viễn ……… mất mẹ!!!
“ Con đă về
rồi hả ? ”
Mẹ
ơi, giọng nói ôn tồn
và gương mặt hiền từ
ấy,
biết
năm nào, tháng nào, ngày nào mới phai nḥa trong tâm trí con ?
San Jose, đêm
trừ
tịch Tết Canh Dần ( 2010 )
|