Chỉ Một Lần Yêu   Julie Ellis Pages  1  2  3  4  Next   
Chương 1

M
ái tóc màu mật ong đung đưa sau lưng, đôi mắt xanh lơ ánh lên niềm vui rạng rỡ, Katie Freeman, cô thiếu nữ mười sáu đi như chạy xuống những bậc cầu thang tối om của khu chung cư trên đường Rivington. Viễn cảnh của cả một ngày được ở bên Harry Newhouse khiến chung quanh như bừng sáng, nh́n rơ cả từng viên gạch lát dưới chân. Tắm ḿnh trong bầu không khí ẩm ướt của buổi sáng, đường phố náo nhiệt, với những khách mua sắm ở khu Đông Hạ, và lũ trẻ đang chơi đùa, ḷng nàng tràn ngập cảm giác khoan khoái của sự giải thoát.
Với Harry, nàng dám cùng anh ngao du trong thế giới của khu phố trên với những cái tên Plaza, Waldorf, Astoria, Sak, Fifth Avenue, Tiffany, Palais Royal và Trocadero. Có lần nàng c̣n

Dịch giả: Lâm Hiền           

đă lang thang cùng anh khắp Manhattan cho tới tận b́nh minh. Do vậy họ đă có dịp thưởng thức sự náo nhiệt của cảnh ăn sáng tại nhà hàng Child xa hoa ở phố 59 - nơi mà dân New York hằng ngưỡng mộ.
Trong suốt năm kỳ chủ nhật gần đây, Harry đóng vai người hướng dẫn, giới thiệu về thành phố cho Michelle Goncourt - một nữ sinh ở trong kư túc xá. Nhưng chủ nhật này là của ḿnh, Katie nhủ thầm, vẻ đắc thắng. Nàng sẽ gặp Harry trước cửa hàng thực phẩm, nơi họ mua đồ cho bữa picnic. Sau đó họ sẽ đi ngược lên Công viên Trung Tâm, nơi Katie yêu hơn cả ở Manhattan.
Sinh ra và lớn lên ở New Orleans, Michelle du học một vài trường dạy giao tiếp ở khu phố trên. Cô xinh đẹp và mặc những bộ đồ sang trọng mua ở những cửa hàng như Saks, Bergdorf và Best. Làm sao Harry có thể từ chối khi mà giáo viên tiếng Pháp của họ đề nghị anh dẫn Michelle đến thăm tượng Nữ thần Tự Do, công viên Cá Cảnh và bảo tàng Metropolitan vào các chiều chủ nhật? Katie thầm tự an ủi.
Ngay từ tuần đầu tiên của năm học này, khi họ gặp nhau trong lớp tiếng Pháp của trường buổi tối, Katie và Harry đă trở thành bạn thân. Nàng không dám cho phép ḿnh nghĩ xa hơn về mối quan hệ của họ. Nàng biết rằng mùa thu này Harry sẽ vào Trường đại học thành phố, sau đó sẽ học trường luật. C̣n nàng cũng định thi vào đại học. Nhưng ngay từ buổi đầu tiên, khi Harry mời nàng uống cà phê ở quán “Vườn” sau giờ học, nàng đă muốn tin rằng anh sẽ là một phần vĩnh cửu của đời nàng. Đă có những dịp, khi Harry nh́n nàng, khi họ t́nh cờ chạm vào nhau, nàng đă tin rằng họ đang chia sẻ cảm xúc cùng nhau.
Cha mất khi nàng vừa bẩy tuổi, bởi ông không c̣n muốn sống sau một tai nạn đă gắn cuộc đời ông vào chiếc xe lăn. Mẹ nàng mất trong dịch cúm khủng khiếp năm 1918. Dịch cúm này cũng cướp đi của Harry toàn bộ gia đ́nh anh.
Lúc lâm chung, mẹ nàng chuyển toàn bộ tiền dành dụm được cho một người láng giềng với yêu cầu họ nhận nuôi Katie, cho nàng ăn học đến hết đại học. Số tiền vốn được dự tính như là chiếc ch́a khóa mở ra cuộc sống mới cho hai mẹ con ở khu West Bronx “trong một căn hộ có thang máy, có sàn gỗ và các cửa kiểu Pháp”. Mẹ nàng dự định mở một cửa hàng ở khu này. “Tất cả các bà láng giếng sẽ đến mua hàng của ḿnh, Katie ạ!”
Mẹ chết, Katie chuyển vào ở trong một buồng nhỏ cùng Celia, đứa con gái luôn ủ ê của ông bà Ruth và Abe Kornfeld. Cuối năm học, bà Kornfeld cho Katie đi làm thủ quỹ ở cửa hàng Hearn s trên phố 14.
- Cháu không thể học nữa. - Bà Kornfeld nói - Mẹ cháu để lại ít tiền quá.
Không phải vậy, Katie thầm nhủ nhưng vẫn đi làm sáu ngày một tuần và theo học vào buổi tối. Hàng tuần, nàng mang tiền lương về cho bà Kornfeld. Bà đưa lại nàng một ít đi xe và tiêu vặt.
Ba năm gần đây, kể từ khi bà Kornfeld thừa nhận đầu óc ông chồng không c̣n tỉnh táo nữa, Celia nhắc đi nhắc lại là phải luôn luôn khoá trái pḥng của họ. “Bố không có ư định ǵ nhưng ông hay lang thang qua các cửa để ngỏ”.
Thậm chí vào thời điểm thuận lợi như bây giờ, Celia cũng không làm việc ǵ được quá vài tuần. Ông Kornfeld nghỉ việc đă nhiều năm. Và Katie hiểu rằng bà Kornfeld phải vất vả lắm mới nuôi nổi gia đ́nh bằng những việc khâu vá làm ở nhà, nhưng nàng cảm thấy ḿnh được biện hộ khi giấu nhẹm chuyện được cất nhắc từ thủ quỹ lên chân thư kư bẩy tháng nay. Số tiền lương được tăng mỗi tuần mà nàng gửi vào tài khoản một nhà băng bí mật sẽ giúp nàng kiếm được chỗ ở riêng, sau khi tốt nghiệp trường buổi tối. Mẹ nàng chắc cũng không muốn nàng ở chung với gia đ́nh Kornfeld măi.
Lúc dừng lại ở một góc đường, Katie chợt nhận ra nàng quên mang theo chiếc ví trang điểm và thỏi son môi Woolworth. Nàng nh́n quanh và vội quay về nhà. Trang điểm là một phần quan trọng của các cô gái. Đồ trang điểm và đồ lót mà nàng mua ở tầng hầm nhà hàng Klein trên quảng trường Liên bang với giá rẻ bằng 1/10 giá ở các cửa hàng khu phố trên, là tấm hộ chiếu để bước vào cuộc sống trong tưởng tượng mà nàng và Harry đă dệt nên.
Nàng loay hoay với chiếc ch́a khoá ở cửa ra vào, cuống lên bởi sợ nhỡ giờ hẹn. Nàng đẩy cửa, lướt qua bếp, qua pḥng khách nhỏ bé để vào buồng ngủ của ḿnh, chung với Celia. Đằng sau cánh cửa đóng kín của một buồng ngủ khác, chiếc máy hát đang om ṣm một bài ca cũ rích.
Katie mở cửa pḥng ngủ, vươn người qua chiếc rương đựng đồ của nàng và Celia, với tới chiếc ngăn kéo đựng son môi và túi trang điểm của nàng. Nàng tự nhủ, nếu như ḿnh đi nhanh th́ Harry cũng không phải đợi lâu.
- Ruth, - Katie quay ngoắt lại khi giọng của Abe Kornfeld cất lên. - Tại sao bà cứ lẩn tránh tôi hoài như vậy.
- Ông Kornfeld, tôi là Katie. - Nàng lắp bắp.
Bà Kornfeld đâu rồi nhỉ ? Bà ấy không bao giờ để ông ấy một ḿnh trong nhà. Luôn luôn phải có vợ con kèm bên. "Katie!” - Nàng nói lại một cách khó khăn khi ông ta bước vào với bước đi kéo lê chân. Một người đàn ông nhỏ bé, béo phị, mái tóc màu xám và đôi mắt nâu nhạt luôn có vẻ thảng thốt.
- Ruth, tại sao ḿnh cứ phải đợi đến tối mới chui vào chăn. Tôi muốn chúng ḿnh làm như vậy cả ban ngày cơ.
- Tôi là Katie ! - Nàng nhắc lại với vẻ sợ hăi khi bàn tay lông lá của ông ta sắp chạm tới nàng. - Bà Kornfeld sẽ về nhà ngay bây giờ. Ông hăy đi nghe nhạc và chờ bà ấy. - Nàng phỉnh phờ ông ta. Nàng chợt nhận ra bà Kornfeld đă nghĩ rằng nàng vắng nhà cả hôm nay.
- Tôi muốn làm việc ấy ngay bây giờ. - Abe thô bạo kéo nàng áp sát vào cơ thể ḿnh, một tay sờ nắn ngực nàng. - Đôi khi bà rất bần tiện đối với tôi. - Ông kết tội.
Katie cảm thấy mất hết can đảm khi bị khối thịt nặng nề ép vào cơ thể mảnh mai của nàng, một tay đang t́m cách lật gấu váy nàng.
- Ông Kornfeld ! Không ! - Nàng kháng cự, cố thoát khỏi. - Buông tôi ra, Abe, không !
- Abe! - Tiếng bà Ruth chợt vang lên như một mệnh lệnh - Bỏ ra ngay lập tức, Abe !
Miễn cưỡng, Abe buông Katie ra và quay về phía vợ:
- Tôi... Tôi nghĩ bà là cô ấy. - Ông ta lắp bắp với sự sợ hăi con trẻ. - Thật vậy Ruth ạ.
- Về pḥng ḿnh, Abe, - bà ra lệnh. - Về nghe nhạc đi một phút nữa tôi sẽ đến.
Bà đợi cho chồng đi khỏi rồi quay sang Katie.
- Ông ấy không định làm vậy đâu, Katie ạ. Đôi khi ông ấy nhầm lẫn. Cháu hăy quên việc này đi và đừng kể với Cella hay với người nào khác nhé.
- Không đâu ạ.
Nàng nghĩ, nếu bà không quay về, có thể ông ta đă cưỡng hiếp nàng rồi. Làm sao nàng có thể quên được.
- Cháu lại sắp đi chơi với Harry Newhouse phải không? Cái thằng Harry ấy luôn luôn làm bộ ta đây.
Chúng cháu định tới công viên Trung Tâm, - Katie nói, vẫn c̣n chưa hết run.
- Đi đi ! - Bà Kornfeld khoát tay nhưng Katie hiểu rằng bà ta vẫn c̣n hốt hoảng bởi hành động của chồng, - và khoá cửa vào nhé.
Katie có thể đọc được ư nghĩ của bà ta “Mày để cửa mở th́ tự mày chuốc lấy tai vạ". Và ngay lúc ấy nàng đă hiểu được sự âu sầu của Celia, sự căm thù đàn ông của nó và tại sao nó cứ khăng khăng bảo rằng phải khoá cửa.
Đầu óc lộn xộn, Katie ra khỏi nhà, bước vội xuống cầu thang. Tại sao nàng vẫn c̣n run thế này ? Đúng là không có điều ǵ xảy ra. Nhưng nếu bà Kornfeld chỉ về chậm vài phút th́ Abe đă có thể...
Nàng đă biết "chuyện kín" giữa người đàn ông và người đàn bà. Các cô gái ở cửa hàng, ở trường học thường th́ thầm với nhau về nó. Cô thủ quỹ mới ở cửa hàng vẫn khoe khoang là thường mang theo vật bảo vệ trong túi trang điểm, pḥng khi có dịp làm việc với bọn con trai.
Katie rùng ḿnh nhớ lại giây hút hăi hùng khi Abe gh́ sát nàng vào người ông ta. Nàng cảm thấy bị xúc phạm, kinh sợ và bơ vơ.

o0o

Harry vào pḥng chứa đồ để lấy chiếc áo khoác bằng vải flanen màu xanh - chiếc áo đă làm cả nhà phải tṛn mắt khi anh mua nó ở cửa hàng Brooks Brothers tám tháng trước. Không một người đàn ông nào trong gia đ́nh người anh em họ của anh dám bước chân vào cửa hàng này. Khi một người đàn ông trong nhà mặc áo khoác th́ chỉ v́ họ cần phải mặc ấm. Nhưng chiếc áo khoác Brooks Brothers mà giá của nó bằng cả tháng lương, đă giúp cho Harry một sự tự tin để sánh vai cùng những người mà thu nhập của họ vượt xa anh.
Anh cau mày khi nh́n h́nh ảnh ḿnh trong chiếc gương lốm đốm bẩn treo trên chiếc rương đặt giữa giường của anh và giường của Izzy. Gă trai trẻ trong gương nom có vẻ tự tin lắm, nhưng thâm tâm, Harry vẫn c̣n bị sốc sau sự kiện xảy ra bốn tám giờ trước.
Ngài Ryan từng đă hứa cho anh chân thư kư c̣n khuyết. (Ông nói với mọi người trong sở rằng Harry Newhouse có một trí nhớ phi thường mà ông chưa từng gặp). Nó sẽ giúp anh thi vào trường Luật - một khi anh đă qua trường Đại học Thành phố - nếu như anh đang làm thư kư ở một văn pḥng luật.
Anh đă học lái xe để có thể đưa Ryan tới những khách sạn rẻ tiền, nơi ông ta hú hí với lũ gái điếm, rồi lại đưa ông ta về sở. Vậy mà bốn mươi tám giờ trước Ryan đă trao cóng việc ấy cho đứa cháu trai của một người khách hàng, c̣n Harry vẫn là chân sai vặt.
- Harry, - Izzy lảng vảng ngoài cửa, đang cười. - Anh sẽ vắng mặt cả ngày nay chứ.
- Có thể như vậy.
- Mọi người trong nhà đi ra đảo Coney. Anh đừng về trước tám giờ nhé. Tôi sẽ ở nhà với con bé Dolly.
Chúng tôi muốn tiết kiệm tiền thuê pḥng. - Nó ranh mănh nháy mắt.
Tôi sẽ không về trước tám giờ, Harry hứa. - Nhưng hăy cẩn thận đấy. Anh từng nói rằng không lấy vợ trước ba mươi tuổi phải không ?
- Không. Tất cả bọn gái non ấy khi ra khỏi đây sẽ không đứa nào để lộ ra đâu.
- Hẹn gặp lại ! - Harry nói rồi lừng thững ra khỏi pḥng.
Bước xuống cầu thang, anh cố gạt đi chuyện danh phận để nghĩ tới Micheĺe đă rồi đi New Orleans mà không nói với anh một lời tạm biệt.
- Cô gái ấy đă tốt nghiệp, - Fenwick bảo anh. - Cô ấy về nhà để công bố lễ hứa hôn và sẽ tổ chức cưới vào tháng Mười.
- Với ai ? - Anh hỏi. Th́ ra suốt thời gian đi chơi với anh. Michelle đă hứa hôn với người khác !
- Tôi không biết, h́nh như một sinh viên ở Princeton. Cô ấy đến đây học cũng là để được gần anh ta.
Michelle đến New York để được gần một sinh viên nào đó ở Princeton ? Thế mà đêm đầu tiên, khi ở trong kư túc xá, cô ấy đă đề nghị anh - và Fenwick đă khuyến khích – giới thiệu phong cảnh nơi đây cho cô ấy vào các chủ nhật. Chủ nhật đầu tiên, - anh đưa Michelle đến tượng Nữ thần Tự do. Trên chiếc thuyền trở về thành phố, Michelle đă mời anh tới thăm căn hộ mà cô ở chung với người đi - người chuyên viết truyện ngắn cho các tạp chí phụ nữ. Và người d́ đă đi châu âu từ hôm trước.
- Bà ấy để lại một tủ lạnh đầy, - Michelle vui vẻ nói, ánh mắt mời mọc, - chúng ta sẽ ăn tối với nhau. - Cô khúc khích cười - Em hy vọng là anh biết pha cà phê.
- Anh sẽ pha cà phê, - Harry hứa, bất chợt thấy rạo rực khắp người chen lẫn sự e sợ. Liệu Michelle có biết rằng anh chưa hề ngủ với người phụ nữ nào? Anh tự hỏi ḿnh với sự bối rối khổ sở. Rồi anh thấy yên tâm phần nào bởi đă nghe Izzy khoe khoang quá nhiều về những cô điếm và những ǵ mà hắn đă làm với họ.
Bà d́ Michelle sống trong một căn hộ ở Fifth - Avenue. Harry ngạc nhiên trước hàng dẫy đồ cổ xinh đẹp. Trong nhà bếp, anh gặp chiếc tủ lạnh đầu tiên.
Anh đặt cà phê đi. - Michelle ra lệnh. Giọng miền Nam của cô nghe du dương, đầy quyến rũ.
- Ư em muốn là mệnh lệnh đối với anh. - Anh nói với nụ cười rộng mở, cố gắng tưởng tượng xem John Barry* sẽ diễn cảnh này như thế nào ?
- Anh nói thật chứ ? - cô thách thức, dừng lại trước chiếc tủ lạnh để ngỏ.
- Em hăy thử xem ? - Anh nói, trong khi tim đập th́nh thịch.
- Đưa em lên giường và làm t́nh với em. - Cô ra lệnh, - và sau đó chúng ta sẽ ăn tối.
- Hăy ra lệnh cho đúng. - Anh kéo dài giọng và đỏ bừng mặt khi cô nh́n xuống vùng đáy xương chậu của anh đang phồng to lên.
- Em ra lệnh đúng đấy. - Cô cười phá lên và ch́a mặt tới gần anh.
Cô hôn thật khác so với một vài cô gái mà anh đă hôn trong các hành lang tối. Anh nhớ những ǵ Izzy đă nói và hé miệng t́m lưỡi cô.
- Ôi ! Cô lầm rầm khi họ ngừng để thở.
- Em h́nh dung là anh rất chịu chơi. - Cô cầm tay anh cùng ra khỏi nhà bếp để vào một buồng ngủ.
- Anh có bao cao su không ? - Cô hỏi khi đứng cạnh cửa ra vào.
- Anh không có. - Anh lắp bắp, nhớ rằng Izzy luôn luôn mang theo một cái ở trong ví của hắn.
- Không sao. - Cô xoa dịu, em giấu khối ở đằng kia.
Cả hai hớn hở, nhanh nhẹn cởi quần áo và lăn ra giường. Harry cảm thấy mùi nước hoa kỳ lạ vả tấm vải trải giường bằng tơ lựa.
- Để em. - Cô th́ thầm khi thấy anh lúng túng với chiếc bao cao su. - Ôi, anh yêu, em không thể đợi được nữa.
Anh đă nghĩ tới việc này nhiều lần. Izzy khoe rằng đă làm t́nh từ lâu rồi. C̣n anh, giờ đây anh đă nằm trên giường với Michelle...
Suốt năm chủ nhật qua, sau hàng giờ ngắm cảnh, họ trở về căn hộ của Michelle và lại làm t́nh với nhau. Trong những ngày c̣n lại, anh như kẻ mộng du, thèm khát, chờ đợi. Thậm chí việc giành được bằng tốt nghiệp một tuần trước đó cũng không thể sánh được với những giờ phút nằm bên Michelle. Cô ta luôn luôn ham muốn và thật giỏi giang trong nghệ thuật làm t́nh. Vậy mà bây giờ Michelle đă ra đi, không một lời tạm biệt. Tất cả chỉ v́ anh không phải là gă sinh viên giàu có nào đó ở Princeton.
Harry Newhouse ở khu Đông Hạ là gă nào đó mà cô sẽ kể lại với bạn bè khi trở về nhà. Anh thấy mặt ḿnh đỏ bừng khi tưởng tượng những ǵ Michelle kể về họ trong những lúc thân mật nhất. Izzy nói rằng phụ nữ kể với nhau mọi chuyện. “Harry ạ. Họ tồi hơn nam giới".
Giờ đây, áo khoác trên tay, anh bước về phía cửa hàng ăn, nơi anh sẽ gặp Katie. Anh đă không có dịp để kể với nàng rằng ông già Ryan không cất nhắc anh nữa. Nhất định nàng sẽ giận anh. Những ǵ đă xảy ra giữa anh và Michelle không liên quan tới t́nh cảm của anh với Katie. Nàng là cô gái ngoan, c̣n Michelle là một người đàn bà nhơ bẩn được bọc trong nhung lụa.
Anh bước chầm chậm khi gần tới cửa hàng. Katie vẫn chưa tới. Mọi lần nàng đều đến trước. Anh thả tay vào túi lấy hai xu mua tờ Tin tức hàng ngày. Anh cố gắng tập trung vào các hàng chữ trên đó, nhưng hôm nay đầu óc anh lộn xộn, không làm được cả việc này.
Ngó quanh, Katie phát hiện ra Harry đứng trước cửa hàng ăn uống, đang đọc báo. Nàng hiểu tại sao Michelle muốn đi với Harry. Tất cả các cô gái trong lớp tiếng Pháp đều ngẩng đầu lên khi Harry bước vào pḥng.
Dường như cảm giác được sức nặng cái nh́n đó, Harry quay về phía Katie. Đôi mắt màu nâu của anh sáng lên. Vô t́nh anh đưa tay vuốt mái tóc đen rối bời. Nụ cười của anh thật quyến rũ. Ngay lập tức, sự có mặt của Harry làm cho Katie cảm thấy mọi cố gắng giữ b́nh t́nh của ḿnh tan biến hết.
- Katie trông em nhợt nhạt quá. - Anh nói vẻ lo lắng. - Điều ǵ xảy ra vậy.
Nàng kể cho anh nghe vắn tắt, ngắc ngứ từng câu. Nàng cố gh́m nước mắt, cảm thấy sự giận dữ và mối đồng cảm của anh.
- Lăo già thô bỉ ! - Mặt Harry đỏ bừng. Katie chưa từng nghe anh dùng lời lẽ như vậy. - Katie, lăo ta đă... - anh ngập ngừng, không nói thành lời.
- Không ! - Nàng cố gắng kiềm chế, hai g̣ má đỏ ửng. - Bà Kornfeld về nhà đúng lúc.
- Em sẽ không về nhà ấy nữa, - Harry bảo và choàng một tay quanh eo nàng.
- Harry, vậy th́ em đi đâu ?
Nàng nhớ là ḿnh có một ít tiền ở nhà băng. Nhưng thật khó mà t́m được buồng trống bấy giờ. Mọi người đang nói về nạn khan hiếm nhà cửa trong thành phố.
- Chúng ta sẽ xem xét sau, nhưng em sẽ không trở về nhà Kornfeld nữa.
Anh ra hiệu gạt bỏ câu chuyện nặng nề đó và nói vui vẻ.
- Chúng ta mua xúc xích và xalat khoai tây ở đây, sau đó đến cửa hàng Ratner s mua bánh ḿ. Không thể thiếu bánh ḿ Ratner trong bữa picnic của chúng ta.
Vẫn c̣n bàng hoàng về cuộc chạm trán với Abe, Katie cảm thấy sự buồn rầu là lạ của Harry thấm trong những lời bông đùa của anh. Nàng đợi cho đến khi họ tới góc riêng ưa thích ở Công viên Trung Tâm, sau khi đă bày biện bữa picnic xong xuôi mới ḍ hỏi.
- Anh không được lên chức nữa, - Harry thốt ra. - Ông già Ryan nói rằng phải để cái chân đó cho cháu trai của một khách hàng.
- Anh sẽ t́m được một việc tốt hơn, Harry ạ. - Katie an ủi. - Thời gian sẽ ủng hộ anh.
- Anh sẽ bắt đầu lại từ đầu. - Harry ngập ngừng như đang cân nhắc điều ǵ. - Anh phải thay đổi cuộc sống, Katie ạ. Phải có cái ǵ đó xứng đáng cho chúng ta, hơn là làm những việc xoàng xĩnh và sống ở khu nhà chung cư. V́ vậy, mỗi tuần một lần, chúng ta nên đi dọc hành lang của một khách sạn sang trọng và giả dụ rằng ḿnh là loại người nào đó mà không bao giờ ḿnh sẽ trở thành, nếu không khởi sự từ bây giờ.
- Th́ anh sắp vào Đại học Thành phố rồi. - Nàng nhắc anh, bối rối trước biểu hiện bồn chồn của anh. Cuộc sống của họ đă được định trước... Cả hai sẽ học đại học ban đêm. Một ngày nào đó anh sẽ là luật sư, nàng sẽ là nhà hoạt động xă hội. - Khi có bằng đại học anh sẽ...
- Anh không muốn đợi, - Harry quả quyết- Anh đă đọc về bang Texas. Người ta đến đó để trở nên giàu có sau sáu tháng. Báo chí đăng đầy rẫy những câu chuyện thần tiên đó. Katie, điều đó cũng không thể xảy ra với chúng ta.
- Chúng ḿnh không thể đến Texas được- Katie lắp bắp.
Nét mặt Harry dịu lại.
- Ta sẽ cưới nhau. Có nhau, ta đủ sức làm mọi việc. Ta sẽ thông báo trước một tuần, rồi cưới, và khởi hành đi Texas.
- Vậy thôi à ? - Những cảm xúc trái ngược nhau suưt làm Katie nghệ thở. Harry muốn cưới nàng. Nhưng làm sao họ có thể đi xa hàng ngàn dặm, không nghề nghiệp, chỉ với một chút ít tiền ? C̣n trường Đại học ? Liệu họ có học được trường ban đêm ở Texas không ? Đi tàu hoả đến Texas sẽ cũng tốn khá tiền. Nhưng Harry nói rằng họ sẽ cưới nhau.
- Chúng ḿnh không đi tàu hoả- Harry tính toán- Ông già Ryan sắp bán ô tô để mua một chiếc Franklỉn mới. Ông ta cũng cảm thấy có lỗi với anh nên có thể sẽ bán rẻ cho anh. Chúng ḿnh sẽ mua một chiếc lều và cắm trại dọc đường đi. Katie, bây giờ anh lại thấy sung sướng là ông già đă không cất nhắc anh. Bây giờ chúng ta sẽ làm những ǵ mà chúng ta muốn. Và em cũng sẽ không quay trở vê nhà Kornfeld nữa. Anh sẽ kể cho chị họ anh những ǵ đă xảy ra với em và chị ấy sẽ cho em ngủ trong pḥng khách, cho đến khi chúng ḿnh rời thành phố. Chị ấy sẽ vui mừng v́ cuối cùng anh cũng đi khỏi và Izzy sẽ có buồng riêng.
- Harry, anh tin chắc chứ - Nàng cảm thấy vừa mừng, vừa sợ. Mừng sẽ là vợ Harry nhưng sợ cho tương lai bấp bênh.
- Anh tin. - Anh ôm vai nàng và kéo mặt nàng lại - Anh tin rằng mọi việc sẽ tốt lành khi anh hôn người vợ tương lai của ḿnh.
- Em cũng nghĩ là mọi việc sẽ tốt lành - Katie vui lây và ch́a môi cho anh. Họ hôn nhau chiếc hôn đầu tiên. Chẳng có ǵ xấu khi ḿnh hôn chồng ḿnh. Katie tự nhủ.
Mặc cho điều ǵ xảy ra, nàng đă có Harry bên ḿnh. Đó mới là điều thực sự quan trọng.


Chú thích:

Diễn viên điện ảnh Mỹ.

Chương 2

Katie cùng Harry quay trở lại nhà bà Kornfeld. Nàng thu xếp đồ đạc vào chiếc va ly mà nàng và Harry vừa mua. Katie cho bà Kornfeld biết nàng sẽ ở lại nhà họ hàng Harry cho tới ngày cưới. Bồi hồi, Katie cầm chiếc b́nh trồng phong lữ thảo của mẹ nàng xưa kia, được nàng chăm sóc, nâng niu năm này qua năm khác.
Sự tiếp đón nồng nhiệt của các anh chị em Harry làm cho Katie xúc động trào nước mắt. Nhưng khi nằm trên chiếc ghế xô pha làm giường tạm, nàng lại bị dằn vặt bởi những nỗi nghi ngờ. Mẹ nàng muốn nàng phải tốt nghiệp đại học, đó chính là mơ ước lớn nhất của bà. C̣n mơ ước của chính nàng là trở thành một nhà hoạt động xă hội th́ sao ? Những nhà hoạt động xă hội nhiệt t́nh làm điều thiện cho người khác luôn là thần tượng của nàng. Nàng đă tự hứa với ḿnh, một ngày nào đó, sẽ theo chân họ. Rồi lại c̣n ước mơ của Harry về trường Luật nữa. Liệu anh có chịu từ bỏ không ? Liệu một ngày nào đó Harry có đổ lỗi cho nàng, rằng v́ nàng mà anh phải từ bỏ ư định vào học trường Luật để đến Texas. Điều ǵ sẽ xảy ra với họ ở nơi xa xôi tới hai ngh́n dặm ? Liệu có phải họ đang mắc một sai lầm khủng khiếp ?
Trước sự can ngăn của Sophie Hirsch, họ từ bỏ ư định ban đầu là tổ chức đám cưới ở Toà thị chính. Sophie cả quyết : "Gia đ́nh em chắc chắn là muốn một giáo sĩ làm lễ cưới cho em. Chúng tôi sẽ lo liệu mọi thứ, tổ chức một đám cưới nhỏ ở ngay căn hộ này".
Sáng thứ hai, Katie và Harry đi làm, thông báo cho mọi người biết về đám cưới của họ. Tối đến, Harry về nhà, báo cho Katie biết là anh đă mua chiếc xe Ford cũ của ông già Ryan.
- Anh mua rẻ như đă nói với em, - Harry reo vui - Ông già rất mừng là đă kịp bán nó trước khi vợ ông sờ tay vào. Bà ấy muốn học lái xe.
Harry lắc đầu với vẻ giễu cợt nhẹ nhàng. Katie tự bắt ḿnh phải im lặng. Tại sao bà Ryan lại không nên học lái xe? Trong chiến tranh, phụ nữ đă từng lái xe cứu thương và xe vận tải. Bây giờ họ bị coi là không có khả năng lái xe. Đàn ông không muốn thừa nhận thời thế đang thay đổi.
- Hăy nh́n xem, Katie, - Harry nói - Một tuần nữa, chúng ta sẽ lên xe của chúng ta và khởi hành đi Texas.
- Em không thể đợi được nữa - Katie nói với vẻ nóng ruột. Tuy vậy trong tâm trí nàng vẫn vương vấn một câu hỏi, liệu nàng và Harry có sắp làm một chuyện điên rồ không ? Texas xa xôi quá. Nếu như họ có nhận ra sai lầm th́ cũng khó ḷng mà quay trở về. Thật lạ lùng, Katie nghĩ rằng nàng đang xa rời những kỷ niệm về mẹ, bằng việc bỏ lại đàng sau cái thế giới mà họ đă từng chung sống.
- Tối mai chúng ḿnh sẽ đến cửa hàng bán dụng cụ cắm trại. Harry giảng giải - Chúng ḿnh sẽ mua một chiếc lều và một chiếc bếp, những thứ mà người ta mang theo khi cắm trại, và một vài chiếc phích.
- Harry, - Katie lo lắng hỏi - Làm sao anh biết đường đi ?
- Anh đă vạch xong đường đi rồi - Harry nói với vẻ hài ḷng. Cả nước có khoảng hai triệu tám trăm ngàn dặm đường quốc lộ đi từ một đại dương đến một đại dương khác. Anh đă biết chính xác phải đi theo đương nào.
- Chúng ḿnh sẽ đi mất bao lâu ?
- Khoảng hai hoặc ba tuần. Dù sao chúng ta cũng sắp được chiêm ngưỡng toàn bộ đất nước. Đó sẽ là điều đáng để chúng ta ghi nhớ suốt đời.
Vài ngày tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Chiều chủ nhật, Katie trang điểm cho đám cưới của ḿnh trong buồng tắm của Hirsches. Nàng có thể nghe thấy những âm thanh và giọng nói trong pḥng khách chật chội, nơi các anh trai họ của Harry đang thực tập tiến hành lễ Chupah* do một giáo sĩ cử hành. Thậm chí ở tận trong nhà tắm, khi đang ngắm ḿnh trong gương, nàng vẫn ngửi thấy mùi hương nồng nàn của những bông hoa cẩm chướng mà Izzy vừa mua về. Mùi hương thật không hợp với mùi thịt ninh đang toả ra từ nhà bếp.
Harry gơ cửa, báo cho nàng biết là giáo sĩ đang đợi để làm phép cưới. Các chi tiết cử hành đă được vạch ra với một nghi lễ cảm động. Cha của Izzy hộ tống Harry tới Chupah c̣n mẹ anh ta th́ đi cùng Katie. Bốn anh em trai giữ Chupah c̣n em gái duy nhất của Izzy - người đang mang đến đám cưới một bó nụ hồng đóng vai hầu gái danh dự.
Người giáo sĩ hướng dẫn cô dâu chú rể làm lễ. Trong cái nóng ngột ngạt của chiều chủ nhật, Katie cảm thấy chiếc áo sơ mi màu ngọc bích của nàng như treo trên hai xương lưỡi hái. Cuối cùng, giáo sĩ cũng kết thúc buổi lễ. Nàng và Harry đă là vợ chồng.
- Hôn cô dâu đi. - Izzy ra lệnh cho Harry- Rồi sau đó đến lượt tôi.
- C̣n trẻ quá mà đă làm vợ làm chồng- Sophie xúc động nói trong khi hôn Harry và Katie. - Nhưng các em thông minh và ham làm việc. Cuộc sống của các em rồi sẽ tốt đẹp.
- Mẹ ơi, mang thức ăn ra đi chứ- Chồng Sophie gọi, giọng có vẻ trách móc - Đừng quên mang chai rượu Snap mẹ nhé.
- Được rồi, được rồi- Bà mẹ vội vă đi vào trong bếp.
- Anh chị chưa nói cho tôi biết là sẽ qua đêm tân hôn ở đâu - Izzy trêu họ. Tôi hứa là sẽ không làm hỏng cửa đâu.
- Chúng tôi có một buồng ở khách sạn Plaza - Harry nói với vẻ tự tin, trong khi Katie nh́n xuống đất.
- Anh chị sẽ qua đêm ở khách sạn Plaza ? - Izzy trợn tṛn mắt.
- Trừ khi nó bị cháy chúng tôi mới ra ngoài - Harry thích thú trước cái tin giật gân mà - anh tung ra.
- Chà ! Một đêm ở khách sạn Plaza ngốn mất số tiền nhiều hơn anh kiếm được trong một tuần - Izzy nói với vẻ ghen tị.
- Thế nhưng tôi cưới vợ bao nhiêu lần ? - Harry sung sướng.
Bản thân Katie cũng bị sốc trước quyết định của Harry. Nhưng nàng hiểu.
- Có thật là anh chị sẽ đi ôtô đến Texas không ? - Cậu em út của Izzy hỏi với vẻ thèm muốn.
- Ngày nay mọi người đều đi ôtô, - Harry kéo dài giọng - Mọi thành phố đều dành những nơi cắm trại cho du khách nghỉ qua đêm.
- Thật là tuyệt Izzy chặc lưỡi vừa lúc bà mẹ bước vào pḥng khách với một khay thức ăn. Những miếng thịt ức quấn hành, thịt ḅ hun khói thái dày. Nước giầm hoa quả và rượu Uytki. Một chai Snap để chúc mừng cô dâu, chú rể.
Hai tiếng đồng hồ sau, Katie và Harry về pḥng tân hôn ở khách sạn Plaza.
Đó là một căn pḥng nhỏ nhất và rẻ nhất trong khách sạn, nhưng dù sao cũng vẫn là Plaza. Trong những chủ nhật trước đây, khi Katie và Harry đứng lẫn với nhưng người khách tham quan ở hành lang, nàng chưa bao giờ tưởng tượng ra ḿnh sẽ qua đêm ở một trong những pḥng này. Nàng ngắm nghía với vẻ thán phục, cố gắng không để lộ sự bỡ ngỡ trước những đồ đạc sang trọng, những tấm rèm cửa đắt tiền và những tấm thảm quư.
Katie giật ḿnh khi thấy Harry thưởng một món tiền hậu hĩnh cho hầu pḥng khi gă mang lên cho họ hai chiếc túi nhỏ.
- Katie, chúng ta được như ư. - Harry kéo nàng lại vẫn với vẻ lớn hở.
- Em hơi sợ. - Katie thú nhận.
- Sợ đi đến Texas hay sợ đám cưới? - Harry đùa cợt.
- Sợ xa nhà. - Nàng đáp, đôi mắt ánh lên nụ cười. - Em không sợ là đă có chồng.
- Em là cô gái hiện đại, không có ǵ làm cho em phải sợ cả.
Katie ngạc nhiên khi thấy sự hứng thú trong nàng biến mất. Đồng thời nàng cũng cảm thấy sự tự chủ ở Harry.
- C̣n sớm quá, - anh nói mà không nh́n nàng. - Mặt trời mới đang xuống.
Có phải Harry cho rằng thật trơ trẽn khi làm t́nh lúc trời c̣n sáng. Họ có thể kéo rèm che và cho rằng trời đă tối. Họ đă là vợ chồng của nhau rồi cơ mà. Erin ở cửa hàng đă nói cho Katỉe hiểu tất cả về đêm tân hôn. Trong khi các cô gái khác cười khúc khích, Erin thề rằng nó rất thú vị. "Nó chỉ đau một lúc, c̣n sau đó... ". Khi họ đă là vợ chồng, không có ǵ xấu nếu làm việc đó.
- Liệu từ đây ḿnh có nh́n thấy công viên không ? - Nàng hỏi.
- Không - Harry giảng giải - Những buồng đó đắt hơn nhiều- Anh ngập ngừng - Em có biết chúng ta nên làm ǵ không, Katie ? Chúng ta nên ra ngoài để tạm biệt thành phố. Chúng ta sẽ lên đường vào sáng mai.
- Đồng ư - Nàng gật đầu.
- Chúng ta sẽ đi xe lửa xuống phố - Anh vạch kế hoạch - Rồi sẽ đi bộ đến giữa cầu Brooklyn. Đó là nơi chúng ta tạm biệt thành phố.
Họ rời khách sạn, tay nắm tay, bước đi. Họ tới cầu khi hoàng hôn đang xuống trên bầu trời New York. Họ theo lối đi bộ đến giữa cầu. Ô tô xe điện chạy lướt qua, chỉ có họ là khách bộ hành. Hoàng hôn nhuộm hồng tất cả cảnh vật, tạo nên một vẻ đẹp có nét ǵ huyền bí.
Katie và Harry cô đơn trong lối đi của khách bộ hành. Yên lặng ngắm nh́n thành phố. Hoàng hôn chuyển dần thành bóng tối. Rồi hàng triệu ngọn đèn như cùng được bật sáng một lúc. Những dăy đèn dài vô tận phác hoạ h́nh dáng cây cầu.
- Tạm biệt New York ! - Harry khẽ nói. - Khi chúng ta trở lại đây, chúng ta sẽ giàu có.
- Tạm biệt New York. - Katie nói với sự hoà lẫn của nỗi khát khao và ḷng can đảm. - Một ngày nào đó, chúng ta sẽ trở lại.

o0o

Bỗng trong một thoáng Katie cảm thấy ngại ngần khi bước ra khỏi buồng tắm để vào giường ngủ.
Harry đang đợi nàng trên giường. Chiếc áo ngủ bằng the trắng nàng mặc là quà tặng chia tay của một bạn gái ở cửa hàng. Nỗi ngại ngần cua nàng biến mất khi cảm nhận ánh mắt Harry lướt khắp thân thể ḿnh.
Katie, em đẹp lắm. - Anh th́ thầm, hất tấm chăn sang một bên. - Cô dâu xinh đẹp của anh.
- Người chồng đẹp trai của em, - Katie khẽ nói với vẻ lơ đăng. Nàng cảm thấy như thể ḿnh là một nhân vật trong phim. Nàng không thấy xấu hổ. Các cô gái hiện đại phải tận hưởng đêm tân hôn của ḿnh.
- Ôi ! Harry. Em không thể tin là mọi việc đă xảy ra như vậy.
- C̣n nhiều hơn thế nữa, - Harry cười- Em chưa thấy hết đâu.
Harry là một người t́nh nồng nàn, anh chia sẻ với Katie sự khoái lạc và nỗi đam mê.
- Ôi. Katie, Katie. - Anh ôm gh́ nàng với sức mạnh không ngờ. Cuối cùng họ như rơi vào cơi hôn mê.
- Em không biết rằng lại tuyệt đến như vậy.
Katie nói và thầm tự hỏi liệu Harry đă ngủ với bao cô gái khác rồi ? Nhưng điều đó cũng không hề ǵ. Bây giờ anh là chồng nàng. Erin nói rằng tất cả đàn ông đều ngủ với những cô gái khác trước khi họ cưới vợ. Nhưng nàng hài ḷng với Harry. Và anh cũng ngạc nhiên khi thấy Katie hứng thú với chuyện làm t́nh. Ai đó nói rằng nhiều phụ nữ làm việc đó với thái độ chịu đựng.
Nàng ngủ trong cánh tay chồng, chân quấn vào anh, tấm chăn tuột đâu mất. Nàng tỉnh dậy khi chuông điện thoai reo vang. Trời đă sáng v́ có những tia nắng rọi nơi chân giường.
- Không có ǵ đâu, - Harry với qua người nàng để nhất ống nghe. - Anh dặn họ đánh thức ḿnh dậy vào lúc sáu giờ.
Katie thầm cảm phục chồng. Anh sắp xếp mọi việc thật chu đáo. Nàng không bao giờ nghĩ tới việc báo gọi điện thoai để đánh thức.
- Chúng ta sẽ trả buồng, ăn sáng ở quán ăn tự động và lên xe. - Harry nói trong khi kéo nàng lại gần.
- Harry, - nàng nhắc nhở trong khi môi anh đang t́m môi nàng. - Anh nói chúng ta phải lên đường lúc 7 giờ.
- Bởi vậy chúng ta sẽ phải yêu nhau ngay bây giờ - Anh trêu nàng và đưa tay kéo dây lưng áo ngủ của nàng. Nàng quên hết, quấn chặt lấy anh.
Bảy giờ rưỡi sáng họ đă trên đường phóng về phía chiếc phà sẽ đưa họ tới New Jersey.
- Harry! Em chưa từng đặt chân đến bang khác.
Nàng chưa bao giờ đi quá Coney Island th́ đúng hơn.
- Em sắp sửa đến rất nhiều bang, - Harry sôi nổi. - Chúng ta sẽ đóng vai một cặp khách du lịch đi tham quan đất nước.
Katie nghe thấy tiếng chuông khi họ lên phà. Đôi mắt nàng như dán vào phía bờ sông đang lùi dần về phía sau. Họ đang để lại đằng sau tất cả nhưng ǵ thân thuộc xưa nay. Nhưng liền đó, một nụ cười thách thức nở sáng ngời trên gương mặt nàng. Nàng không việc ǵ phải sợ. Bên cạnh đă có Harry - chồng nàng.
Đến New Jersey, Harry đi theo đường Lincoln. Anh làm ra vẻ tự tin nhưng Katie vẫn nhận thấy sự căng thẳng trên gương mặt anh.
- Đây rồi, - anh nói và chỉ dấu hiệu đỏ - trắng - xanh. - Chúng ta đang trên đường tới Chicago.
Katie như bị thôi miên trước những cảnh vật đang lướt qua : những cây cao rậm rạp, những khoảng đất rộng răi. Nàng chưa bao giờ nh́n thấy nhiều đất như vậy.
- Harry. Em không thể tin có những khoảng không thoáng đăng thế này. Chúng ḿnh th́ sống trong những cái hộp nhỏ khốn khổ, cái nọ chồng lên cái kia.
- Không phải nhà cửa ở New York đều giống như của chúng ta. Những người ở khu phố trên sống trong những căn hộ chiếm hết một tầng, đôi khi cả hai tầng, đó là biệt thự của những người giàu có.
Katie nhận thấy sự ghen tị trong giọng nói của anh.
- Với những khoảng đất rộng như thế này vây quanh, chúng ta cũng là người giàu có. - Nàng ngả người về phía trước, nh́n như uống lấy cảnh vật. - Harry liệu một ngày nào đó chúng ḿnh có đất riêng không?
- Anh dám đánh cuộc là sẽ có. - Một tay anh rời vô lăng để vuốt ve tay nàng - Có thể c̣n là đất có dầu, và cả trại nuôi gia súc rộng hàng ngàn mẫu.
Nhưng họ đang tới Texas và rất ít tiền. Tại sao nàng không thấy được những phương kế mà Harry nhận thấy. Nếu như họ giàu lên một cách nhanh chóng ? Hay lại c̣n tệ hơn cả bây giờ ? Nhưng dù thế nào, nàng vẫn ở bên Harry. Và họ đang ra khỏi Lower East Side.
Xe chạy lướt qua thành phố Princeton. Katie cho rằng đây là thành phố cổ kính và quyến rũ. Ở đây có một trường đại học rất thú vị - Harry nói với Katie bằng giọng khinh bạc - Trường Đại học Princeton, một trong những trường nổi tiếng của nước Mỹ.
Katỉe cảm thấy buồn trong chốc lát. Liệu Harry có lấy làm tiếc là đă rời bỏ trường Đại học Thành phố và trường Luật?
Họ theo đường Lincoln qua Trentro đến Philadelphia.
- Trừ New York, Philadelphia và Pittsburgh, đường Lincoln chạy ṿng qua mọi thành phố lớn. - Harry nói khi họ đă qua Philadelphia và đang kiếm chỗ dừng để ăn trưa - Bằng cách này, chúng ḿnh tiết kiệm được nhiều thời gian.
Sau mười sáu năm sống ở nơi đông đúc, bụi bậm, Katie bị cuốn hút bởi những hiểu biết mới mẻ về đất nước và con người Mỹ. Suốt hàng dặm dài, họ chỉ thấy những cánh đồng ph́ nhiêu, những cánh rừng bạt ngàn và đôi khi là những trang trại. Katie mỗi lúc cảm thấy yêu mến hơn những ngọn đồi, thung lũng, những nông trại và bầu không khí trong lành, thoáng đăng.
- Harry, em không thể tin được lại có những miền đất như thế này.
- Hăy tin đi, - Harry cười rạng rỡ, - và chúng ta cũng sắp cắt lấy một mảnh cho riêng ḿnh.
Sự quan tâm hàng đầu của Harry là duy tŕ tốc độ 40 dặm một giờ mà anh đă tự ḿnh ấn định. Không chấp nhận rằng ḿnh đă mệt, mặc dù Katie cũng nhận ra là anh có dấu hiệu mệt mỏi, anh vẫn kiên quyết lái xe đến tận lúc mặt trời sắp lặn, khi Katie phải ra lệnh cho anh dừng lại để nàng chuẩn bị bữa ăn.
- Ḿnh cắm trại trong rừng có hay hơn trú tại một nơi nào đó trong thành phố không? - Harry hỏi với vẻ thuyết phục - Anh đă đọc, h́nh như trong tập san văn học th́ phải, là khách du lịch đang phàn nàn nhiều khu cắm trại mất vệ sinh.
- Em cũng thích cắm trại trong rừng hơn - Katie nhiệt t́nh hưởng ứng. Giống như Harry nàng cũng ư thức được túi tiền của hai vợ chồng có hạn - Đây sẽ là ngôi nhà nhỏ của riêng chúng ḿnh đêm nay.
Harry hứa rằng khi nào thời tiết xấu th́ ban đêm họ sẽ ngủ trong các "nhà du lịch” nằm dọc theo đường. Những "nhà" đó rẻ hơn khách sạn. Trong đêm đầu tiên của cuộc hành tŕnh này, họ dựng lều trong rừng, cách đường cái chỉ hơn chục mét.
Sung sướng với ư nghĩ rằng đây là bữa tối đầu tiên làm cho chồng ḿnh, Katie nấu ăn trên chiếc bếp nhỏ dành riêng cho khách du lịch. Họ ngồi trên tấm chăn ngấm nh́n hoảng hôn đang chuyển dần sang đêm tối. Bầu trời lấp lánh những v́ sao trong khi họ tưởng tượng rằng đang thưởng thức món súp Campbeel đóng hộp và món xúc xích Đức trong pḥng ăn của khách sạn Ritz hay St. Regis ở New York. Trước khi ngủ họ làm t́nh trong bầu không khí tỉnh mịch đầy hương thơm của nhựa thông và hoa dại mùa hè.
Những ngày sau họ đều nghỉ đêm theo kiểu đó, trừ những đêm mưa, th́ nghỉ trong "nhà du lịch Katie và Hary cố gắng tránh những "nhà" đó. Mặc dù một số nơi cũng sạch sẻ và thuận tiện, nhưng một cặp vợ chồng đứng tuổi nói với họ rằng đa phần chúng rất bẩn.
Hăy nh́n các ngấn bẩn trong bốn tắm của nó và đừng bước quanh nó bằng chân trần - Bà vợ thông báo.
Người chồng phàn nàn.
- Ở chỗ tôi đêm qua, không thể nào ngủ liền giấc được nửa giờ. Những ông nông dân ngáy ghê quá.
Cứ khoảng ba hoặc bốn ngày một lần, họ tự thết ḿnh một bữa ăn rẻ tiền trong các nhà hàng hay mua thêm xúc xích hoặc kem ở dọc đường. Họ t́m đến những con suối sạch sẽ để tắm. Những ngày thật mệt mỏi, họ đến rạp xem phim với giá 25 xu mỗi vé.
Đến Chicago, họ rời đường Lincohn đi theo đường Jefferson. Họ phóng xe về phía Nam, đến Kansas, qua những cánh đồng lúa ḿ và ngô trải dài. Katie vẫn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của đất. Nàng nh́n không dứt vào những ruộng lúa ḿ đang lớn uốn ḿnh theo làn gió. Thật là tuyệt vời - nàng nghĩ.
- Đó là lúa ḿ mùa đông - Harry bảo. - Nó được gieo vào mùa thu, ngừng phát triển trong suốt mùa đông và lại lớn lên tiếp trong mùa xuân. Em thấy đây, lại sắp mùa gặt đến nơi.
Mỗi ngày họ thêm bị kích thích về mảnh đất ḿnh sẽ tới vả có hôm Harry đă phóng tới 300 dặm trong một ngày để đến Kansas City.
- Ngày mai sẽ dễ dàng hơn, - Harry hứa khi họ đă nằm trong lều nghỉ đêm - Chỉ c̣n 134 dặm là đến Emporia.
- Harry ! Chúng ḿnh sẽ làm ǵ khi đến Texas ? - Mong mỏi, nhưng khi gần đến đích, Katie lại thấy lo âu.
- Chúng ta sẽ kiếm một chỗ để ở - Anh b́nh thản trả lời - Sau đó chúng ta sẽ đi t́m việc làm.
Anh im lặng một lúc.
- Ở Texas, các ông chủ trả lương cao cho những người làm việc ở mỏ dầu - Harry nói với giọng khinh bạc - Anh sẽ không làm việc ở văn pḥng luật. Chúng ta sẽ để dành tiền và mua đất riêng. Nếu may mắn, chúng ta sẽ t́m thấy dầu. Chúng ta c̣n phải học hỏi nhiều. Nếu chịu khó đọc sách và lắng nghe mọi người, chúng ta sẽ trở nên hiểu biết và giỏi giang, Katie ạ.
Cả hai vợ chồng đều có cảm giác nao nao của sự mạo hiểm khi họ vượt qua làn ranh giới vào bang Texas. Đây là xứ sở của bông. Những cánh đồng dọc hai bên đường trồng toàn bông, những cây bông cao ngang đầu người, có quả sắp chín. Vụ thu hoạch bông sẽ bắt đầu trong một hai tuần tới.
Bông là Vua ở Texas.
Ở vài dặm đường phía dưới, Harry phải hỏi thăm những người ở trạm sửa xe để tới Dallas. Mặt trời chói chang làm cho chiếc xe Ford giống như một cái ḷ. Mùa hè Texas có thể giết người. Hai lần họ đi lạc đường và phải quay lại. Nóng và mệt, Harry nguyền rủa sự chậm trễ này. Đến chập tối anh nghĩ rằng họ đă ở ngoại ô của Dallas, nơi họ có thể t́m một "nhà du lịch" ở bên đường.
- Anh chỉ muốn ngâm ḿnh vào bồn tắm, - Harry thừa nhận trong khi mồ hôi làm tóc anh ướt đẩm, chảy ṛng ṛng xuống cổ, khiến áo sơ mi của anh dính sát vào lưng.
- Hay lả chúng ta dừng lại ở trạm phía trước ? - Katie đề nghị. - Em thấy khát quá.
- Chắc chắn rồi ! - Harry bỏ mà tay khỏi vô lăng, sờ vào túi. - Chúng ta sẽ uống xô đa nhé.
- Ḿnh sẽ uống chung một chai, - Katie quyết định. - Rồi sẽ uống thêm sau.
- Anh nghĩ rằng "Con ngựa già" của chúng ta cũng cần được nghỉ chút ít.
Đột nhiên, Harry hoảng hốt.
- Máy nóng quá.
Khi họ c̣n cách Dallas khoảng hơn 30 dặm th́ chiếc xe kêu cành cạch rồi dừng lại.
- Sao vậy anh ? - Katie hỏi, lo sợ trước sự nổi loạn đĩa của chiếc Ford. Họ cũng gặp một vài trục trặc dọc đường, nhưng chưa lần nào nó chết máy kiểu này.
- Anh không biết. - Harry cau mày. Anh đang lúng túng cũng như Katie, lo sợ phải tốn một phần trong số tiền ít ỏi của họ để cho chiếc xe chạy tiếp được. Hy vọng là chỉ v́ máy nóng quá. - Anh sẽ đổ cho nó ít nước . - Harry nói với vẻ lănh đạm.
- Anh có thể xin nước ở trang trại đằng kia ḱa.
Ngôi nhà nhỏ lợp gỗ ván trắng nằm gần đường đi, những cây phong lữ thảo trồng trong chậu leo lên ṿm cổng và những tấm rèm rung rinh trong cửa sổ để ngó. Những vết sơn bẫn vấy lên tường và một bên cổng xệ xuống. Ngô mọc cao sau ngôi nhà đến ngút tầm mắt. Một phụ nữ cao gầy trong bộ đồ vải bông xuất hiện trước cổng. Hai tay bắt chéo, bà chăm chú nh́n, trong khi hai vợ chồng bàn bạc.
- Không nổ được máy đâu, nếu như không đổ cho nó ít nước. - Người phụ nữ nói. - Mang chiếc can đến mà lấy nước trong bếp. Chúng tôi có nước máy đấy - Bà nói với nụ cười tự măn.
- Cám ơn bà. - Harry bước xuống xe. Katie cũng mở cửa bên phía nàng và ra cùng anh. Ít có những nông dân mà họ gặp dọc đường lại có thái độ thân thiện như thế này. Có thể người phụ nữ này sống độc thản. Katie nghĩ với ḷng trắc ẩn. Ngôi nhả cuối cùng mà họ đi qua đă cách đây tới hai dặm.
- Anh chị cũng có vẻ nóng bức lắm. - Người phụ nữ nói khi họ đi đến. Bà ta có vẻ đă già. Làn da bị đốt cháy bởi mặt trời mùa hè Texas. Bàn tay nổi rơ mạch máu và trông thô ráp.
- Ngôi tạm xuống thềm. Tôi sẽ mang nước chanh tới cho.
Họ nhanh chóng biết được rằng chủ nhân của ngôi nhà tên là Amelia Stone. Bà goá chồng đă ba năm nay vả đang cố gắng điều hanh trang trại với sự giúp đỡ của hai người đàn ông làm thuê mà họ vừa bỏ đi sáng nay.
- Họ muốn làm việc ở thành phố. - Bà ta cằn nhằn. - Ở đó họ kiếm được nhiều tiền hơn. Họ bỏ tôi mà đi, không đếm xỉa ǵ đến việc ruộng ngô ngoài kia sắp phải thu hoạch.
Katie ngồi với Amelia Stone trong khi Harry quay lại chỗ chiếc xe và thử nổ máy. Sau một hồi cố gắng vô ích, anh quay lại.
- Anh cũng chẳng hiểu nó hỏng cái ǵ. Có thể do nóng quá rồi sinh bệnh.
Katie biết rằng Harry đang cố giấu sự lo lắng.
- Anh chị đang đi t́m việc phải không ? – Amelia hỏi. Không đợi trả lời, bà nói tiếp - Tôi trả lương không hậu lắm nhưng anh chị sẽ có buồng riêng và được ăn uống. Nông dân ở vùng này đang vào thời kỳ khó khăn. Đó là một cuộc chiến đấu thật sự để giữ lấy đất đai của ḿnh, khi mà mùa màng thất bát, mọi thứ khác lại tăng giá. Chúng tôi phải đóng góp gấp đôi mức thuế trước chiến tranh. Ngân hàng đ̣i nông dân phải trả 8 phần trăm lợi tức trong khi những người ở thành phố chỉ phải trả 5 phần trăm. Điều đó thật phi lư. Song anh làm ǵ được nào. Nhưng thôi. Anh chị muốn có việc làm không?
Katie và Harry liếc nh́n nhau trao đổi. Ba Stone biết rằng họ đang kẹt, nhưng bà cũng không ép họ làm việc không công. Song bà ấy cũng chưa nói sẽ trả họ bao nhiêu.
- Nhưng chúng tôi sẽ làm ǵ ? - Harry hỏi ướm.
- Cả hai anh chị sẽ làm việc ngoài đồng. Cũng không nặng nhọc đâu. Nh́n anh chị, tôi đoán rằng cả hai đều không biết ǵ về đồng áng. Nhưng rồi sẽ biết hết, tôi sẽ làm việc cùng với anh chị.
Bà ta ngập ngừng.
- Tôi sẽ trả mỗi người mỗi đôla một ngày.
Rồi cùng một lúc, bà ta dường như vừa muốn biện hộ đồng thời lại muốn khẳng định một cách kiên quyết.
- Thêm vào đó, anh chị có buồng riêng và giường ngủ.
- Chúng tôi biết ơn bà - Harry chấp thuận.
- Vậy th́ hăy mang va li của anh chị vào. Tôi sẽ chỉ chỗ ngủ cho - Amelia vội vă nói - Rồi sau đó chúng ta ra ngoài và cố gắng thu xếp những việc mà hai thằng lười nhác đă bỏ bê hôm nay.
Katie hiểu. Harry muốn họ ở lại đây để xả hơi. Họ sẽ có tiền sửa xe và sau đó, lại tiếp tục lên đường.


Chú thích:
* Bàn thờ của người Do Thái. Lễ cưới thường tổ chức dưới bàn thờ, c̣n gọi là lễ Chupah.

Chương 3

Katie sửng sốt khi biết rằng trang trại của gia đ́nh Stone rộng tới trên dưới ba trăm mẫu. Nó thật nhỏ bé so với trang trại bên cạnh - Stone bảo cái bên rộng một trăm ngàn mẫu - nhưng nó vẫn thật khổng lồ trong con mắt của Katie. Amelia tự hào bởi nhà bà có nước máy, hơi đốt và điện. Bà nói rằng chỉ một phần mười số trang trại có đủ tiện nghi như vậy.
- Chúng tôi đặt điện thoại vào năm cha tôi mất. Năm đó vừa sau chiến tranh, nền kinh tế đang trên đà suy thoái. Công nhân đ̣i tiền công năm đôla một ngày. Phân bón, máy móc v. v... mọi thứ đều đắt gấp đôi trước chiến tranh. Trong khi đó giá nông sản lại hạ xuống...
Đồ đạc trong nhà Amelia sắm sửa cách đây phải tới bốn mươi năm. Tuy nhiên chúng được giữ ǵn cẩn thận, chu đáo. Chiếc ghế xô pha bọc đệm được phủ bên trên bằng những tấm ren. Những chiếc ghế bành sạch bóng được phủ những tấm mạng. Những bức thảm treo trên tường tuy đă bạc màu nhưng rất sạch sẽ.
Katie và Harry ngủ trong căn pḥng trước đây hai người con gái của bà Amelia đă ở. Những tấm trải giường và vỏ gối cho thấy chúng đă trải qua quá nhiều lần giặt giũ. Những tấm vải thêu do bà Amelia làm từ hồi c̣n trẻ treo trang trí quanh tường. Katie để b́nh phong lữ thảo của mẹ nàng trên chiếc giá mà Harry mới làm bên dưới ngưỡng cửa sổ, nơi ánh nắng buổi sớm sẽ kích thích nó nở hoa.
Nhà bếp là nơi rộng răi và ấm cúng nhất trong số bốn buồng. Một tấm vải màu sáng phủ trên bàn ăn, tấm rèm cửa sổ in những bông hoa hồng. Tấm thảm nhỏ treo trên tường cũng góp thêm màu sắc cho căn bếp. Ở chiếc giá phía trên bồn rửa, bà Amelia bày đôi tẩu hút thuốc của chồng. Katie hiểu rằng trong những lúc cô đơn, bà đă tṛ chuyện với những chiết tẩu này.
Harry cố gắng đẩy chiếc ô tô vào một trong nhửng gian nhà phụ và loay hoay với nó trong những lúc không phải làm việc ngoài đồng hay bó cỏ khô cho lũ cừu non mà bà Amelia mới nuôi. Cũng như nhiều gia đ́nh nông dân khác, bà Amelia không mua ô tô.
Mặc dù không quen lao động chân tay, Katie và Harry vẫn thấy thích thú trong những tuần đầu tiên ở trang trại. Họ nhất trí với nhau rằng đây là giai đoạn chờ đợi, một thời gian hợp lư để làm quen với cuộc sống xa New York. Cả hai người đều say mê vẻ đẹp của thiên nhiên, sự yên tĩnh tuyệt vời và sự kỳ điệu mà đất đai mang đến từ trong ḷng nó. Mỗi ngày họ lại có niềm thích thú mới. Lần đầu tiên trong đời họ biết hương vị của những quả dưa chuột vừa hái trong vườn hay những bắp ngô non vừa bẻ ngoài đồng.
Amelia là một người đàn bà sâu sắc và tốt bụng. Bà cũng đủ chân thực để thừa nhận rằng trước khi hai người đến đây bà rất cô đơn. Bà ước ao một ngày nào đó, một trong hai người con gái bà cùng với gia đ́nh cô ta trỡ về trang trại.
- Tôi biết nhiều người nghĩ rằng làm việc ở thành phố, lĩnh lương hàng tuần th́ dễ chịu hơn. Không lo lắng trời mưa quá ít hay quá nhiều, giá ngô và lúa ḿ lên hay xuống. Nhưng ở trang trại, chúng tôi không phải chịu trách nhiệm với ai khác ngoài ḿnh. Năm ngoái, một cặp vợ chồng mà chúng tôi quen đă ba mươi năm nay, cũng là nông dân như chúng tôi bị mất ruộng đất và phải vào thành phố t́m việc. Họ chẳng sung sướng ǵ đâu. Nhưng nỗi ám ảnh bị phá sản dường như treo trên đầu hầu hết các nông dân.
Katie biết điều đó khi đọc những tạp chí nông nghiệp. Tỷ lệ phá sản của các nông trại tăng một cách đáng sợ.
Họ ở ngoài cánh đồng từ b́nh minh cho đến tận hoàng hôn và thích thú tận hưởng mỗi cảnh mặt trời mọc và lặn với nhiệt t́nh của người xa thành phố. Họ đồng ư với nhau là không thể bỏ mặc Amelia một ḿnh khi mùa thu hoạch đă đến. Hết mùa, Harry sẽ thuê một thợ cơ khí đến sửa ôtô và họ lại sẽ lên đường đến Dallas.
Vào cuối tháng Chín, trong khi vẫn c̣n lo lắng giá ngô trên thị trường xuống thấp, bà Amelia lại nhận được hoá đơn thuế mới.
- Con tôi đă trưởng thành và đang sống măi dưới Houston - Bà cằn nhằn - Tại sao tôi lại phải trả tiền trường học cho con cái của những người khác ? Tôi đă trả phần ḿnh xong rồi.
Sáng hôm sau, sau bữa ăn sáng thường lệ, Amelia Stone đưa ra với Katie và Harry một đề nghị.
- Hai anh chị c̣n trẻ. Anh chị cũng yêu đất đai như tôi đă từng yêu nó. Nhưng tôi đă quá già và mệt mỏi, không thể tiếp tục làm việc được. Anh chị hăy mua trang trại của tôi và điều hành nó.
Hai người sửng sốt nh́n Amelia. Katie tự hỏi không biết có phải bà ta nghĩ là họ giàu có không ? - Ồ, đừng nh́n tôi như vậy. Tất cả những ǵ mà tôi yêu cầu anh chị làm là : mua cho tôi một vé tàu hoả đi Houston, cộng với một nửa lợi nhuận hàng năm mà trang trại mang lại, sau khi trừ mọi chi phí. Cứ như vậy trong mười năm liền. Với trang trại mang tên ḿnh, anh chị có thể vay ngắn hạn ở ngân hàng, dựa vào mùa thu hoạch năm tới. Chúng ta sẽ hợp pháp hoá bằng giấy tờ và tôi sẽ đưa anh chị tới để giới thiệu với mọi người ở nhà băng.
Katie quay sang Harry. Họ c̣n đủ tiền để mua một vé tàu đi Houston. Đôi mắt nàng cầu xin anh chấp nhận mặc dù trái tim anh vẫn c̣n hướng về những mỏ dầu. Có khi nào họ đă dám mơ trở thành chủ trang trại chỉ sau vài tuần rời khỏi khu phố Rivingtou ?
- Chúng tôi không biết ǵ về việc điều hành trang trại - Harry nói, tuy nhiên Katie biết rằng - anh đang chia sẻ với nàng sự xúc động trước viễn cảnh tốt đẹp. - Bà th́ đă làm ruộng cả cuộc đời ḿnh.
- Cũng không khó lắm đâu - Bà Amelia thuyết phục - Ngay bây giờ tôi sẽ giải thích cho anh khi phải làm ǵ khi mùa thu hoạch tới và chuẩn bị như thế nào cho vụ sau. Khi có vấn đề ǵ khó khăn hăy gặp Jim Crane. Những người ở Texas là lánh giềng thật sự - Amelia nói với vẻ tự hào.
- Nhưng chúng tôi có rất ít tiền- Harry lắp bắp - Và c̣n phải trả tiền thuế, trong khi chẳng lấy đâu ra tiền cho đến tận mùa sau.
- Harry. Hăy nghe đây. Như tôi đă nói, tôi sẽ giới thiệu anh với nhà băng, giải thích rằng bây giờ anh là chủ trang trại. Họ sẽ cho anh vay.
- Nếu nhà băng cho cho chúng tôi vay, tôi sẽ vui ḷng tiếp nhận trang trại - Harry nói với một cách dứt khoát. Katie cảm thấy ḷng tràn ngập niềm vui. V́ thế nào đi nữa, họ cũng sẽ cố gắng.
- Tôi sẽ gọi Jim Crane ở trang trại bên dưới chúng ta - Amelia nói. Jim Crane luôn luôn giúp đỡ Amelia trong những lúc khó khăn. Nhưng từ những biểu hiện khó hiểu ở Amelia, Katie biết rằng bà ta cũng không thích lắm người láng giềng của ḿnh. Amelia kể về người sáng lập trang trại kia đă chết và một người con trai cùng với người vợ đồng bóng của anh ta quay trở về một năm trước đây để cai quản nó.
- Sáng mai anh ta sẽ đưa chúng ta vào thành phố. Sau đó, chúng ta đến ga xe lửa và anh chỉ mua vé cho tôi đi Houston.

o0o

Như Amelia đă nói, sáng hôm sau Jim Crane lái chiếc xe tải đến để đưa họ đi Dallas. Katie và Harry ăn mặc thật bảnh bao, chuẩn bị cho chuyến viếng thăm thành phố lần đầu tiên.
- Bà chọn giờ đúng lắm, Amelia ạ - Người nông dân quê mùa có khuôn mặt thô kệch nói trong khi Harry giúp Katie leo lên phía sau chiếc xe tải. Bà Amelia ngồi đằng trước.
- Tôi muốn vào thành phố để mua mấy thứ cần thiết. - Bà nói.
Katie không thấy có cảm giác ǵ đặc biệt của người sắp làm chủ một trang trại. Nàng suy nghĩ trong khi ngồi trên sàn chiếc xe tải, tay nắm chặt bàn tay Harry. Nàng sợ rằng sẽ phải dùng đến hết số tiền dành dụm để mua vé tầu cho bà Amelia. Nhưng Amelia đă bảo đảm rằng họ sẽ được vay nhà băng để trang trải thuế má bây giờ và chuẩn bị cho vụ mới. Họ sẽ có đầy đủ thức ăn từ mảnh vườn mà Amelia đă trồng trọt, cộng với một mái ấm trên đầu.
- Anh sẽ nói với ông Crane về chiếc ôtô, - Harry bảo nàng. Họ không c̣n là những kẻ qua đường. Họ đă thuộc về nơi đây.
- Amelia nói rằng ông ta rất sành về các loạt thiết bị. Ông ta sẽ biết cách chữa cho nó chạy được.
Katie cảm thấy xúc động khi chiếc xe tải đến gần thành phố. Phía chân trời xuất hiện hàng chục ngôi nhà chọc trời.
- Dallas không phải là một thành phố tỉnh lẻ. Harry nói với sự kính trọng - Nó có hơn một phần tư triệu dân. Nó không bằng New York, nhưng anh nghĩ thế cũng là lớn.
Amelia từ phía đằng trước gọi với lại, chỉ cho họ thấy ngôi nhà Magnolia Petroleum Building cao ba mươi mốt tầng. Đó là ngôi nhà gây được ấn tượng ngay cả với những người từng sống ở New York. C̣n kia là khách sạn Adolphus được xây theo kiểu "barôc”* Đức. Bà tự hào nói về sân vận động Cotton Bowl có sức chứa bốn mươi sáu ngàn người.
- Katie, kia là cửa hàng Neiman-Marcus, - Amelia giơ tay ra chỉ hướng - Đó là cửa hàng vào hạng nhất trong khắp cả nước. Tôi không nói rằng chúng ta có thể chịu được giá cả ở đó, nhưng cũng vui vui khi nh́n vào các quầy kính của nó.
Katie cảm thấy nổi nhớ quê hương trào dâng khi nh́n vào các tủ kính của cửa hàng hạng nhất này. Nàng nhớ những lúc la cà trước các nhà hàng Bergdorf, Saks, Fifth Avenue v.v... Nhưng nàng và Harry không sống ở những nơi ấy. Nàng chỉ dạo qua nó một vài giờ trong những ngày chủ nhật.
Jim Crane cho họ xuống xe trước cửa một toà nhà, nơi luật sư của bà Amelia có một văn pḥng khiêm tốn ở đó. Bà đă gọi điện đến từ hôm trước để giải thích t́nh h́nh và ông ta đă chuẩn bị đầy đủ những giấy tờ cần thiết.
- Tôi nghĩ rằng bà thật sáng suốt khi đến ở với con gái - Ông ta an ủi, v́ ông biết, cũng như Harry và Katie biết, rằng thật là đau buồn khi phải bán trang trại mà bà đă gắn bó với nó từ khi bà trở thành dâu của gia đ́nh Stone bốn mươi hai năm về trước.
- Tôi tin chắc rằng những người trẻ tuổi này sẽ kế tục một cách tốt đẹp.
Nhưng Katie cảm thấy được nỗi nghi ngờ của ông ta trước tuổi trẻ và sự thiếu kinh nghiệm của họ.
Từ văn pḥng luật sư, bà Amelia dẫn họ đến nhà băng. Đột nhiên Katie cảm thấy lo sợ trước cảnh nợ nần mà họ mắc phải khi mùa trồng trọt tới. Nàng nhớ tới lời mẹ thường nói : "Con chỉ nên mua những thứ mà con có khả năng thanh toán. Mẹ không thích chồng đống nợ nần". Nhưng để một trang trại hoạt động th́ cần phải vay nợ - nàng biện hộ - tuy nhiên, điều khó chịu là ngân hàng sẽ kiểm soát cuộc sống của họ.
Ba người ra khỏi nhà băng, bước đi trong ánh nắng tháng Mười. Katie hiểu rằng trong Amelia, cảm giác đắng cay, ngọt bùi hoà trộn với nhau. Bà trông mong đến sống với một cô con gái, c̣n một cô khác sống cách đây chỉ vài dặm. Bà đang bỏ lại đằng sau cuộc sống mà bà đă chia sẻ với người chồng trong một thời gian dài.
- Bây giờ chúng ta đến ga Liên Bang - Bà Amelia gượng vui nói - Tôi nóng ḷng muốn đến Houston để làm hư mấy đứa cháu.
Katie cảm nhận thấy nỗi đau của bà.
Vé tàu đă mua xong, bà Amelia tranh thủ đi thăm một người láng giềng cũ đă chuyển vào Dallas. Giống như những người khác, không đương đầu nổi với sự khủng hoảng trong nông nghiệp của bốn năm qua, họ đă để mất đất đai của ḿnh.
- Nhớ là chúng ta sẽ gặp nhau trước cửa khách sạn Adolphus vào lúc trưa để về nhà, - Amelia gọi với theo trong khi vội vă lên xe điện. – Đừng bắt Jim đợi lâu. Chỉ một vài giờ ở thành phố là anh ta đă muốn quay về trang trại rồi.
Ḷng tràn ngập niềm vui trước những điều kỳ diệu bất ngờ đến với họ, Harry và Katie đi quanh quẩn trên đường phố Dallas.
- Có thể chúng ta không có nhiều tiền, - Harry nói với vẻ mặt đắc thắng nhưng liệu có ai ở nhà tin rằng chúng ta vừa mua cho ḿnh một ngôi nhà và gần ba trăm mẫu đất.
- Nó sẽ là của chúng ta khi nào chúng ta thanh toán xong nợ nần, - Katie xác định dứt khoát. Theo bản năng và cả từ những tin tức mà nàng đọc trong tờ Tin tức buổi sáng Dallas báo cho nàng biết, sự việc sẽ không dễ dàng. Mọi người có thể cho rằng cuộc khủng hoảng trong nông nghiệp đă qua, nhưng những người nông dân vẫn c̣n đang đau đớn. Không chỉ riêng Amelia mà là rất nhiều người trong số họ.
Katie và Harry thích những điều họ thấy ở Dallas. Họ cảm nhận được một không khí lạc quan đang thấm vào thành phố và lớn lên nhanh chóng. Harry nói rằng Texas trở thành một bang chỉ từ năm 1845. Trước đó nó là một nước cộng hoà trong khoảng mười năm.
- Nó khác biệt với tất cả các vùng khác của đất nước. - Harry nói- Nó là một thành phố đầy những giấc mơ. Người dân ở đây tự hào về thành phố của họ. Họ chiến đấu để làm cho nó lớn hơn và tốt hơn. Một số người giàu có nhất trên thế giới gọi Dallas là nhà. Và em biết không, Katie, một ngày nào đó, chúng ta cũng ở trong số nhửng người đó.

o0o

Trong những ngày đầu tiên làm chủ trang trại, Katie và Harry đều lâng lâng vui sướng. Họ nhớ lại những chỉ dẫn của Amelia. "Các bạn lùa đàn cừu vào cánh đồng ngô và mặc cho chúng ăn. Sau đó các bạn bán cừu đi”. Sau khi bán cừu, họ sẽ chuẩn bị đồng ruộng để trồng cỏ linh lăng.
Một buổi sáng chủ nhật đẹp trời vào đầu tháng Mười, Hary và Káe ngồi trên đôi ghế xích đu cạnh cổng ra vào ăn bánh mỳ vừa nướng trong ḷ và uống cà phê. Lần đầu tiên từ khi đến Texas, cả hai người cùng có cảm giác bối rối trước sự cô lập với bên ngoài.
- Chúng ta phải xem lại chiếc ôtô thôi, - Harry lo lắng nói - Ông Crane đă thừa nhận rằng chỉ giỏi về máy móc nông nghiệp, c̣n ôtô th́ ông ta chịu.
- Có thể tốn nhiều tiền đấy. - Katie rào đón. Nàng ư thức được t́nh h́nh tiền nong hiện thời của họ.
- Chúng ta không thể đi bộ vào thành phố được - Harry nhắc nhở - Không có ôtô th́ chúng ta sẽ trở thành tù nhân. Và chúng ta không thể lúc nào cũng gọi điện cho ông Crane để nhờ đưa chúng ta vào Dallas khi cần đến.
Đấy là Katie - vốn hà tiện - song vẫn khăng khăng đ̣i giữ lại điện thoại từ khi bà Amelia Stone đi khỏi.
- Harry ! Trông ḱa - Giọng Katie như điện giật. Một chiếc xe Ford kiểu cũ đang chầm chậm đi đến. Họ dừng lại ở đây chăng. Katie ḍ xét đôi vợ chồng trẻ ngồi ở ghế trước với vẻ quan tâm háo hức.
- Anh không nghĩ là họ cũng sắp hỏng xe ở đây.
Harry tặc lưỡi, nhớ lại trường hợp của ḿnh. Anh ngồi ngay người và thầm đoán đủ chuyện. Katie thấy anh cũng xúc động như cô. Họ đă không gặp một người nào khác từ khi bà Amelia đi Houston.
- Xin chào - Một người đàn bà trẻ, dáng người mảnh dẻ, hoạt bát, ăn mặc rất mốt từ bậc ôtô bước xuống. Trông cô ta chỉ độ ngoài hai mươi tuổi không đẹp nhưng hấp dẫn.
- Xin chào, - Katie nhảy xuống. Nụ cười của nàng bừng sáng.
- Chúng tôi ở trang trại bên cạnh- Người phụ nữ trẻ nói trong khi bước về phía cổng - Tôi là Maura Warren.
Chắc đây là bà vợ đồng bóng của người con trai ông hàng xóm của bà Amelia - Katie nghĩ nhanh trong đầu.
C̣n anh ấy là Jeff - Maura vẫy một tay về phía người đàn ông trẻ cao, có mái tóc màu hung đang nhô ra từ phía sau bánh xe - Chúng tôi có nghe tin là bà Stone đă bán trang trại cho một cặp vợ chồng ở thành phố về.
- Là chúng tôi đây - Harry nói, trong khi đứng thẳng lên, một tay choàng qua vai Katie. Chúng tôi từ New York đến.
- Nhà hàng Automat vẫn c̣n bán thứ cà phê ngon nhất New York chứ ? - Jeff hỏi một cách sôi nổi khi anh ta và vợ đi đến các bậc lên xuống ở cổng. Anh ta phá lên cười trước cái nh́n chằm chằm của Kate và Harry.
- Hai chúng tôi đă sống ở New York trong gần ba năm. - Maura giải thích - Jeff sinh ra ở trang trại của chúng tôi. Tôi ở ngoại vi New York, vùng Albany.
- Anh chị dùng cà phê nhé ? - Katie sốt sắng đề nghị. Nàng nh́n Maura thán phục vẻ duyên dáng tự nhiên, tinh hoa của văn minh thị thành như toát ra từ con người cô ta.
- Tôi đánh cuộc rằng đó la bánh ḿ vừa lấy ra khỏi ḷ. - Jeff hít hít khi anh nh́n vào mẩu bánh chưa ăn hết trên đĩa của katie.
- Chắc chắn là như vậy. - Harry nói. - Katie làm bánh rất ngon. Ờ, mà tại sao chúng ta không vào bếp để thưởng thức nhỉ?
Họ cùng đi vào. Hai người đàn ông ngồi vào bàn và hồi tưỏng lại những sở thích của họ: bánh đậu, khoai tây nghiền, pate thịt ḅ của nhà hàng Automat ở New York. Trong khi Katie đang cắt lát ổ bánh ḿ nóng thứ hai th́ Maura mang ra b́nh bơ tươi và lọ dâu tây do Amelia tự tay làm cất trong ngăn đá.
Pḥng ăn sáng sủa rộn ră hẳn lên cùng niềm vui của bốn người trẻ tuổi.
Jeff dù sao cũng hơi trầm lặng trong khi đó th́ Maura huyên thuyên đủ thử chuyện.
- Ôi ! Tôi đă tin rằng sắp sửa làm hàng xóm của Katherine Cornell hay Ethel Barrymore* - Maura tự giễu ḿnh - Sau khi tốt nghiệp đại học tôi làm thư kư cho hăng Wool Worth và nhận nhảy điệu Clacket tại Irving Dance Studio ở Albany. Rồi sau đó tôi hướng về "Thành phố lớn”. Tôi nghĩ rằng ḿnh có thể thành công, nhưng tôi đă không biết cách xử sự cho đúng. Tôi đă làm việc một thời gian, kiếm tiền để sống và dành dụm. Điều đó giống như t́m một vai diễn trong một vở kịch. Nhưng tôi đă làm hỏng tất cả mọi sự. Sau đó, khi cha của Jeff chết và chị anh ấy không thích trang trại, chúng tôi cướu nhau và đến ở đây. Bà Stone rất ghét tôi. - Maura chặc lưỡi.
- Thậm chí bà ấy chưa bao giờ gặp chúng tôi - Jelf chêm vào. - Những tiếng đồn lan rộng từ bà ta, là cừu của chúng tôi không bao giờ được cho ăn trước tám giờ sáng v́ Maura không chịu ra khỏi giường trước bảy giờ.
- Chúng nó biết chờ đợi, - Maura nhún vai hài hước. - Sau cùng chúng sẽ đi đâu ?
- Đến quầy bán thịt. - Jeff nói và Katie co rúm người lại.
- Thực tế tôi đă trở thành người ăn chay từ khi chúng tôi đến đây, - Maura giăi bày - Làm sao mà tôi có thể ăn thịt lợn khi mà hàng ngày tôi gần gũi với chúng. Tôi đă khóc cả tiếng đồng hồ khi Jeff giết chết con gà đầu tiên của gia đ́nh. Tôi vẫn nhớ khi chúng c̣n như một quả bóng lông nhỏ.
Bên những tách cà phê và những lát bánh mỳ nóng phết bơ, họ chuyện tṛ về New York với nỗi luyến Liếc quá khứ. Maura và Jeff sống ở gần Greenwich Village hơn là Lower East Side nhưng họ có chung kỷ niệm về những bữa picnic trong Công viên Trung Tâm, những buổi đi dạo ở Coney Island, thỉnh thoảng xem kịch ở Broadway từ những chỗ ngồi rẻ tiền măi trên tận ban công thứ hai.
- Jeff là một nhà văn, - Maura nói với niềm kiêu hănh. Một nhà văn giỏi. Tôi bảo anh ấy không nhất thiết phải ở New York mới viết ra tiểu thuyết. Anh có thể viết ở Texas. Và tôi không thể chịu được cảnh sống trong căn nhà mục nát ở phố 22, chung buồng tắm với các bà già dở hơi. Sau đó th́ cha Jeff chết và anh thừa kế trang trại này. Việc dọn đến đây thật có ư nghĩa đối với chúng tôỉ. Đó không phải là một cuộc sống dễ dàng. Đôi khi chúng tôi cũng muốn trở về New York, nhưng ư nghĩ đó kéo dài không lâu. Ở trang trại, chúng tôi làm chủ lấy ḿnh. Không ai ra lệnh cho chúng tôi phải làm ǵ. Chúng tôi có chỗ để ở và kiếm đủ ăn.
- Gia đ́nh tôi ở trang trại này trong suốt bốn thế hệ, - Jeff hồi tưởng - Không ai trong số họ có thể hiểu nổi tại sao tôi lại đi khỏi đây để sống ở thành phố New York.
- Các chị Jeff đă lấy chồng và đi khỏi đây, - Maura nói. - Hiện giờ cả hai đều đang sống ở Los Angeles.
- Ông tôi có năm người con trai làm việc ở trang trại. - Jeff nói - Đó là phương sách đúng đắn. Không cần phải trả lương cho công nhân hàng tuần. Cha tôi có hai chị tôi, và tôi, và không một ai trong chúng tôi thích làm nghề nông. Nhưng anh biết đấy, trong những năm ở New York, đă nhiều lần tôi muốn quay về nhà. Song v́ bướng bỉnh, tôi không thừa nhận điều đó với cha tôi. Tôi không thể tự ḿnh thừa nhận là đă mắc sai lẩm. Tuy nhiên người chắc cũng vui ḷng nếu biết cuối cùng tôi đi ở đây.
Harry phớt lờ những lời đùa cợt nhẹ nhàng của họ về sự trẻ trung của vợ chồng anh. Maura hai mươi mốt tuổi, Jeff hai mươi hai. Họ tự coi ḿnh chín chắn hơn nhiều so với Harry và Katie.
- Chúng tôi không phải là những đứa trẻ. Người ta sẽ trưởng thành nhanh chóng khi sống một ḿnh trong thế giới và lao ḿnh vào công việc. Tôi mười tám tuổi, - Harry nói một cách dữ tợn - c̣n Katie mười sáu.
Khi Maura và Jeff đi khỏi, Katie biết rằng nàng và Harry đă gặp những người bạn thật sự ở Texas. Những người Texas rất thân thiện - nàng thừa nhận - nhưng họ đều là những kẻ ngoài cuộc, thậm chí kể cả Jeff đă sinh ra ở đây. Nàng đứng ở cổng, tay nắm tay Harry, nh́n họ phóng xe đi. Nàng cảm thấy ḿnh giàu có hơn v́ đă quen biết vợ chồng Warren.

Chú thích:
* Một phong cách kiến trúc cổ.
* Những triệu phú Mỹ thời kỳ đó.

Chương 4

Hai ngày sau lần gặp đầu tiên, Katie và Harry vui mừng thấy vợ chồng Warren lái chiếc xe Ford rẽ vào nhà họ. Hai người cùng vội chạy ra đón khách.
- Tôi đă làm món bánh trứng - Maura nói khi vừa chui ra khỏi xe, miệng cười hớn hở - Tôi đoán là các bạn có sẵn cà phê.
- Món bánh trứng là sở trường của Maura trong nghệ thuật làm bánh - Jeff trêu chọc - Hầu như lúc nào cũng bánh trứng ngô, bánh pudding ngô...
- Ngô sẽ nuôi sống chúng ta dài dài khi trong nhà hết tiền, - Maura bảo Katie - Tôi sẽ dạy chị.
- Chúng tôi sẽ ăn ngô rang suốt mùa đông. - Harry nói, vui sướng v́ sự hiện diện của vợ chồng Warren.
- Thậm chí bạn có thể dùng ngô làm nhiên liệu khi hết than - Jeff bảo anh.
- Hôm nay anh chị vào thành phố à ? - Harry hỏi v́ thấy họ đến từ hướng ấy.
- Ừ bọn ḿnh cần mua mấy thứ ở cửa hàng thức ăn gia súc.
Hai người ngồi cạnh bàn ăn trong khi Katie và Maura chuẩn bị bánh và cà phê. Đột nhiên Jeff tỏ vẻ lo lắng.
- Ta vừa nói chuyện với một vài người ở đằng kia. Tôi nghe đảng 3K
* khoe khoang rằng hiện nay họ đă có khoảng mười ba ngh́n đảng viên ở Dallas. Đó là băng số 66, băng lớn nhất ở Texas.
Katie há hốc miệng v́ cú đ̣n bất ngờ này. Tất nhiên nàng có biết về đảng 3K. Nàng đă đọc về họ trong các tờ New York Tribune và Heral. Nhưng bọn họ dường như rất xa lạ với cuộc sống của nàng. Bây giờ nàng lại nghe Jeff nói về mười ba ngh́n đảng viên ở ngay đây, tựa như đều là hàng xóm của nàng vậy.
- Tôi không thích nghe về họ, - Maura cau mặt - Họ không ưa cả người công giáo lẫn người Do Thái. Đó là chưa kể đến người da đen mà họ coi là không đội trời chung.
- Họ cũng chưa làm ǵ hơn mấy việc tuần hành và gây ồn ĩ - Jeff nói một cách thận trọng. Nhưng Katie đă thấy cái liếc nh́n khó chịu giữa anh ta và Harry.
- Jeff anh hăy nhô đầu ra khỏi cát đi - Maura gắt gỏng - Năm ngoái ông thị trưởng Aldredge, người tuyên bố chống lại 3K đă bị thất bại trong cuộc tuyển cử, cùng với tất cả ê kíp ứng cử của ḿnh. Ông ta thất bại v́ đă tuyên bố rằng nên giải tán 3K ở Dallas. Ông kêu gọi cả Dallas chống lại 3K. Bây giờ, hầu như các công sở của Dallas và cả Texas nữa, đều do người của đảng 3K điều hành hoặc do những người có liên hệ với 3K nắm giữ.
- Trong một thành phố có phần tư triệu dân th́ họ cũng chẳng có ư nghĩa ǵ. Họ đang bị chống lại bởi Liên minh công dân Dallas, Hội luật gia Texas, - Jeff cười nụ - Liệu anh có tin rằng chín mươi phần trăm dân buôn rượu lậu ở Dallas là đảng viên đang 3K.
- Họ đang thao túng thành phố này - Maura vẫn phản ứng - Thậm chí nhiều giáo sĩ đạo Tin Lành cũng tán thành đảng 3K. Họ xem nó như là kẻ thù của “mối hiểm hoạ Thiên Chúa giáo La Mă".
- Maura, thôi đừng diễn thuyết nữa - Jeff gắt.
Sau khi Maura và Jeff đi khỏi, Katie cố gắng một cách vô vọng, gạt bỏ câu chuyên về 3K ra khỏi đầu óc. “Vào đêm lễ Tạ ơn Chúa năm 1915 - Maura kể - đảng 3K đă tàn lụi từ cuối thời kỳ tái thiết miền Nam, lại hồi phục lại ở Núi Đá gần Atlanta bang Georgia”. Katie hiểu rằng 3K không chỉ là mối đe doạ đối với các vùng miền Nam mà c̣n là mối hiểm hoạ của cả nước.
Giấc ngủ đêm ấy của Katie bị ám ảnh bởi h́nh ảnh rùng rợn của những người đàn ông mặc áo choàng có mũ màu trắng. Trong vài ngày tiếp sau đó, câu chuyện của Maura về 3K vẫn lởn vởn trong trí óc nàng. Nàng nhớ lại những chuyện khủng khiếp về trận tàn sát người Do Thái ở Nga hồi cuối thế kỷ trước mà mẹ nàng kể lại. Chính nạn dịch đó đă đẩy ông bà nàng trôi dạt đến nước Mỹ.
Katie và Harry rất vui mừng khi Jeff đưa ra lời khuyên về những vấn đề nảy sinh hàng ngày ở trang trại. Jeff tỏ ra khéo léo trong nghề nông ngay từ thời thơ ấu. Anh đọc tất cả các bài báo về nông nghiệp có trong tay và bây giờ anh truyền lại những thông tin đó cho họ. Katie và Harry không thể chịu đựng lâu hơn t́nh trạng thiếu hiểu biết của ḿnh.
- Đừng vội. Chúng tôi đă làm nghề này trong suốt bốn thế hệ rồi, - Jeff an ủi khi Katie tự mắng ḿnh về việc đă tin rằng họ có thể thu hoạch ngô vào cuối mùa hè, sau đó gieo lúa ḿ mùa đông để thu hoạch vào mùa xuân. - Đó cũng là dịp để các bạn tích luỹ kinh nghiệm.
- Tôi không muốn đợi đến lúc các cháu chắt tôi bảo tôi phải làm ǵ ? Katie thở dài - Tại sao chúng ta phải trồng cây rồi lại chặt ra và đem vùi xuống đất ?
- Bởi v́ chúng ta có trách nhiệm bảo vệ, nuôi dưỡng đất đai, - Jeff nói. - Hàng năm, chúng ta mất đi một lượng nhỏ đất mầu trên mặt. Khi lấp cây cối vào đất, chúng ta đă bồi bổ cho nó.
Rồi câu chuyện chuyển sang chiếc ô tô. Jeff hứa với Harry sẽ giúp anh làm chiếc xe hoạt động trở lại.
- Chủ nhật mời anh chị đến chỗ chúng tôi ăn bữa tối, - Maura mời.
Là một tín đồ Thiên Chúa giáo sao nhăng, Maura nói một cách mơ hồ về việc đi nhà thờ vào buổi sáng.
Jeff giễu cợt.
- Maura em nói thế nhưng em có đi đâu.
Jeff th́ tự coi ḿnh là vô thần.
Trong bữa ăn tối chủ nhật, Katie và Harry sửng sốt khi nghe Jeff thông báo về cuộc tập hợp sắp tới của đảng 3K ở Dallas.
- Họ dự tính có khoảng từ hai trăm đến hai trăm năm mươi ngh́n đảng viên 3K sẽ đến thành phố vào thứ tư. Họ từ khắp miền Nam đến. Đó sẽ là cuộc tụ họp lớn nhất xưa nay mà đảng 3K có được ở cửa phía Nam đất nước.
- Chúng ta đến Dallas xem đi, - Maura nói, ánh mắt lộ vẻ bướng bỉnh - Đây là một người công giáo Ailen muốn nhỗ vào mặt bọn chúng.
- Chúng ta sẽ đi, - Jeff đồng ư và cười gằn, - nhưng sẽ không nhổ. C̣n hai bạn thế nào ? - Anh quay sang Katie và Harry - Đi cùng chúng tôi chứ.
- Vâng, - Katie đồng ư ngay trước con mắt ngạc nhiên của Harry - Tôi biết đây là lúc phải tránh xa nó. Nhưng tôi cũng muốn thấy loại người nào tham gia vào 3K.
- Có thể họ sẽ ẩn sau những chiếc mặt nạ - Maura báo trước.
- Khi có, khi không, - Jeff phản bác - Họ sẽ cảm thấy an toàn và thắng lợi. Dallas là thành phố do 3K kiểm soát.
- C̣n hai người, - Jeff đưa mắt từ Maura sang Harry. - Hai người phải giữ mồm giữ miệng. Tôi không muốn thấy cảnh Katie và tôi phải bảo lănh cho hai người ra khỏi nhà tù.
Sáng thứ tư, bốn người đến Dallas trên chiếc xe của vợ chồng Jeff Warren.
Hàng ngh́n đảng viên 3K đă tràn ngập đường phố. Thủ lĩnh quyền uy của đảng 3K đả tới từ đêm hôm trước. Từ lúc b́nh minh, các thành viên khác lũ lượt đổ về.
Katie bám chặt vào tay Harry khi họ đi xuyên qua những đám đông. Một vài người đàn ông đội mũ trùm đầu và mặc áo choàng, những người khác mặc thường phục. Họ lúc nhúc trong các quán ăn, các hành lang khách sạn và các cửa hiệu.
- Tôi căm ghét ḷng yêu nước giả tạo - Maura rít lên. - Hăy nh́n những chiếc khuy nhỏ, màu đỏ Một trăm phần trăm Mỹ kia. Chúng là nhưng kẻ phản bội với tất cả những ǵ mà đất nước này đang bảo vệ.
- Trông họ như thể sắp đi dự buổi tŕnh diễn quần áo, - Katie nói với sự ghê tởm khi nh́n những chiết áo choàng cầu kỳ màu vàng, đỏ hay tím mà một số người khoát lên ḿnh.
- Trang phục càng cầu kỳ th́ địa vị trong đảng 3K càng cao - Jeff giải thích.
¬- Anh nghĩ thế nào, Jeff ? - Harry hỏi. - Có nhiều đảng viên 3K ở đây như họ đă trông đợi không ?
- Harry, họ có ở khắp mọi nơi. - Maura nói ngay.
- Ít hơn con số một phần tư triệu mà họ đă khoe khoang nhiều, - Jeff nói, mắt long lanh, - có thể đây là lúc thoái trào.
Đến trưa, sau một giờ lang thang xem xét, bốn người lên xe phóng đến Băi Chợ để ăn bữa picnic trong ánh nắng mùa thu ấm áp. Không khí có vẻ như là ngày hội, nhưng không một lúc nào bốn người quên rằng đây là cuộc tụ hội của đàng 3K để tuyên bố những lời tội lỗi và chết chóc mà tất cả những người có lương tri đều căm ghét. Việc chủ yếu của hôm nay đối với các đáng viên 3K là bài diễn văn đọc tại Bải Chợ của vị thủ lĩnh quyền uy Hariam W. Evans được ấn định vào lúc một giờ.
Đến trưa, từng đoàn người đổ xô về Băi Chợ. Hầu hết họ là đảng viên 3K, nhưng cũng không ít người đến v́ ṭ ṃ. Đội kèn đồng của 3K bắt đầu làm inh tai mọi người. Maura nổi cơn thịnh nộ khi ban nhạc chơi bài thánh ca quen thuộc Tiến lên, các chiến sỹ Cơ đốc mà đảng 3K đă chọn cho riêng họ.
- Có bao nhiều người tụ tập ở đây ? - Harry lại hỏi khi họ đứng ở cạnh đám đông, nh́n những ḍng người vẫn đang dồn về.
- Không hơn mười ngàn. - Jeff ước đoán khi nh́n biển người đang dàn kín khoảng đất rộng hàng mẫu. - Tôi đă nghĩ rằng chúng đến đông hơn thế. Tên chó đẻ Evans đó trước đây là nha sỹ ở Dallas cho đến khi hắn trở thành “Vua” ở Atlanta. Anh nghĩ mà xem, chỉ một điều đó cũng đủ cho một nửa Dallas biết đến hắn.
Bốn người vẫn đứng bên ŕa đám đông trong khi ai đó đang thử loa phóng thanh. Katie phải cố gắng kiềm chế ư muốn thoát khỏi nơi đây. Nàng nh́n vào những khuôn mặt xung quanh và đôi khi nàng giật ḿnh như muốn lùi lại trước những vẻ cuồng tín lộ rơ. Ḷng đầy thù hận và mù quáng, những người này như muốn tràn tới khắp mọi miền đất nước.
- Em có muốn ở lại không, Katie ? - Harry nhẹ nhàng hỏi.
- Có - Đôi mắt nàng rực sáng, tỏ vẻ khinh bỉ.
Một giờ chiều, tên thủ lĩnh quyền uy xuất hiện trên khán đài cùng các nhân vật trọng yếu khác.
- Cha này luôn luôn mỉm cười, - Maura b́nh luận - Tôi không bao giờ tin cậy những con người như vậy.
Geogrge K Butcher, tên khổng lồ Cyclopo của Dallas giới thiệu thủ lĩnh, ca tụng hắn là người có "chất Mỹ một trăm phần trăm nhất trong toàn Liên bang. Cũng có vài đợt vỗ tay hoan hô hắn. Katie đưa mắt nh́n Harry tỏ vẻ ngạc nhiên. Nàng đă chờ đợi một cuộc đón tiếp cuồng nhiệt hơn. Thủ lĩnh bắt đầu đọc diễn văn. Katie lắng nghe, nghiến chặt răng để ḱm lại những lời nguyền rủa mà nàng muốn thét vào mặt hắn.
- Một thứ nước gạo tầm thường - Harry th́ thầm - Đó là luận điểm của bọn 3K rằng người Do Thái, người Thiên Chúa giáo La mă và người da đen không bao giờ là những người Mỹ "một trăm phần trăm", và thủ lĩnh tối cao đang giải thích ư nghĩa của học thuyết này.
- Bọn Do Thái là những kẻ ngoại tộc và không thể đồng hoá được - Hắn kết thúc luận điểm đầu tiên - Chúng vụ lợi và ham mê tiền bạc.
Hắn kết tội những người Thiên Chúa giáo La mă đă đặt nhà thờ lên trước Tổ quốc. Hắn cường điệu về sự nguy hiểm của các nhà trường tôn giáo.
Những điều hắn nói về người Do Thái và Thiên Chúa giáo chỉ nhận được những tràng vổ tay yếu ớt. Nhưng khi hắn tấn công những người đa đen th́ đám đông như bùng nổ ?
Hắn kết luận với lời tuyên bố quen thuộc, là những người Do Thái, Thiên Chúa giáo và da đen hiện nay và măi măi về sau không thể nào đồng hoá được.
- Ḿnh ra khỏi đây thôi em- Harry kéo tay Katie - Anh chỉ muốn cho một viên đạn vào giữa cái mồm đang ḥ hét của hắn.
Họ biết rằng, đến tối, 3K sẽ tổ chức một buổi lễ kết nạp công khai ở trường đua ngựa. Năm ngh́n người đàn ông sẽ tuyên thệ và có thêm hai ngh́n đàn bà sẽ được kết nạp vào tổ chức phụ nữ. Vào lúc mười một giờ đêm, bọn 3K sẽ diễn hành quanh thành phố. Lệnh chính thức là toàn bộ giao thông phải ngừng lại.
- Bọn 3K đang mất dần sự ảnh hưởng của chúng ở Dallas - Jeff nói một cách tự tin khi họ quay lại chiếc xe. - Đây không phải là đám đông dân chúng mà chúng chờ đợi.
- Có thể như vậy- Harry thừa nhận - Nhưng chúng sẽ là một lực lượng mạnh trong cuộc bầu cử năm 1924. T́nh h́nh có thể trở nên xấu hơn, trước khi nó tốt hơn.
Ngày hôm sau, Harry và Katie nói rằng tối hôm trước các khu phố của Dallas đểu bị cắt điện nên bọn 3K phải diễn h́nh trong bóng đêm.
- Bạn chờ đọc điều ǵ khác nữa - Maura phản đối khi nghe Katie thông báo việc đó qua điện thoại - Bọn 3K vẫn chiếm ưu thế ở Dallas. Chúng kiểm soát việc kinh doanh. Tất nhiên là công ty điện lực đă cắt điện.
Katie và Harry tới dự bữa tiệc ngày lễ lạ ơn Chúa vào buổi chiều tại nhà vợ chồng Warren. Công việc ở trang trại đă đi đến chỗ gần như bế tắc. Harry và Katie lo lắng trước vụ xuân sắp tới, và cả món nợ của nhà băng mà họ sẽ phải thanh toán. Bên món gà quay, Harry tâm sự rằng anh đang nghĩ ǵ chuyện phải đi t́m việc làm trong mùa đông này. Katie há hốc miệng nh́n chồng, thoạt đầu nàng bàng hoàng, sau đó th́ kết tội rằng anh đă không nói một lời nào về việc này với nàng.
- Điều đó luẩn quẩn trong đầu anh khá lâu rồi. - Anh nói với Katie, ánh mắt tỏ vẻ bối rối. Anh đă đọc được ư nghĩ của nàng. - Công việc ở Dallas rất tốt. Anh có thể phóng xe vào thành phố, kiếm thêm một vài đôla để cho cuộc sống cùa chúng ḿnh dễ chịu hơn. Có thể giúp cho chúng ḿnh bớt nợ nần. - Anh hiểu rằng nàng rất lo về món nợ ở nhà băng.
- Đường vào thành phố xa khiếp được. Em muốn nói là nếu đi hàng ngày. Hai lần một ngày.
Nhưng Katie đă hiểu ḿnh nói ǵ cũng vô ích. Qua ánh mắt của Harry nàng biết anh đă tính đến số tiền mà anh sẽ kiếm được.
- Mỗi lượt anh chỉ đi hết một giờ rưỡi, - Harry tính toán. - Miễn là chiếc xe cũ này vẫn chạy tốt. Ở Dallas vẫn có việc cho những người cần việc làm.
- Có thể làm như vậy cũng tốt đối với tôi. - Jeff nói sau một lúc im lặng. - Giá cả mọi thứ đều lên, trong khi mùa màng chúng ta thu hoạch ngày một ít hơn.
- Anh c̣n đang viết văn, - Maura nhắc nhở Jeff. Đột nhiên, nét mặt cô căng thẳng. - Cũng được thôi. Chúng ta có thể làm như vậy đến tận vụ sau.
Maura quay sang Harry và Katie, giải thích :
- Suốt cả mùa xuân, mùa hè cho tới mùa thu, Jeff không có thời gian để viết. Anh ấy chỉ được vào giường ngủ sau mười sáu giờ làm việc ngoài đồng. Tôi muốn Jeff hoàn thành cuốn sách viết dở.
- Tuần sau chúng ta sẽ vào thành phố và xem phim mới của Colleen Moore chứ . - Harry chuyển hướng tṛ chuyện. - Sự gay go lớn của chúng tôi trong tháng tới có thể là sẽ ăn ngô cả tuần.
Sáng thư hai, Jeff chở Maura đến chơi với Katie rồi anh và Harry phóng xe vào Dallas. Jeff muốn mua một số phụ tùng máy nông nghiệp c̣n Harry th́ đi t́m việc.
- Tôi có mang theo một số cũ của tập chí Vogue, - Maura nói một cách sôi nổi khi chỉ c̣n hai người với nhau. - Chúng ta hăy chọn cho ḿnh một kiểu tủ quần áo thật đẹp.
- Tôi có sẵn cà phê đây. - Katie nói, vẻ mặt căng thẳng. Maura nhướn đôi lông mày lên ḍ hỏi. Katie buộc phải nói tiếp.
- Tôi sẽ không nói ǵ cho Harry biết về điều này, sợ rằng anh ta sẽ bối rối. Nhưng tôi không thể nào quên được bọn 3K. Có phải chúng đă hành hung nhiều người quanh đây ?
Nàng cảm thấy ngượng ngùng khi nêu câu hỏi đó, nhưng nàng đă quyết định phải biết sự thật.
- Năm ngoái ở Dallas có ít nhất 68 người bị đánh đập. Hầu hết bị đánh bằng roi da. Một vài năm trước chín người da màu bị thiêu cháy, bị bắn và treo cổ. Không có ai bị bắt cả. Mọi người tin rằng ủy viên hội đồng cánh sát là đảng viên 3K và hầu hết các sĩ quan cảnh sát nửa. Thậm chí cả cảnh sát trưởng không chừng cũng gia nhập rồi.
- Chị là người Thiên Chúa giáo c̣n tôi là người Do Thái - Katie nói nhỏ. Liệu chúng ḿnh có cần phải sợ bọn 3K không ?
- Ở Texas họ chỉ chú ư đến những con bạc, những người phá thai và bất cứ người đàn ông da đen nào mà họ nghi là có quan hệ gần gũi với phụ nữ da trắng. Không cần biết là sự việc có thật hay không, chỉ cần họ cho là như vậy. Ở Houston họ đă thiến một nha sỹ da đen v́ nghi là ông giao du với một phụ nữ da trắng. Ở Tenaha, họ bắt cóc một cô gái ở khách sạn v́ họ cho rằng cô ta có hai chồng. Sau đó họ lột quần áo cô ta đến ngang hông, đánh đập, rồi quét nhựa đường và cấm lông chim lên người cô ta.
- Chúng là những con vật, Maura ạ !
- Chúng là đồ cặn bă, - Maura nhăn mật ghê tởm. - Nhưng Katie ạ, cả tôi lẫn chị đều không phải lo lắng ǵ về bọn 3K.
- Chị và anh Jeff vẫn nói rằng nhiều người ở Texas đang đấu tranh chống lại chúng? - Katie thăm ḍ.
- Đó là điều chắc chắn, - Maura gật mạnh đầu - cả hai tờ báo ở Dallas là Tin tức buổi sáng và Diapatch đều chống lại chúng. Cách đây không lâu bọn 3K ở San Antonio đă cố t́nh ngăn cản Fritz Kreisler tŕnh diễn một buổi hoà nhạc ở thành phố, nhưng đă vấp phải sự chống cự của người dân địa phương. Chúng ta có nhiều tổ chức chống 3K ở Texas, và họ đang đấu tranh mạnh mẽ. Nhưng theo tôi, tệ hại nhất lại là những nữ đảng viên 3K. Hồi cuối tháng Sáu, khoảng 1.500 con giặc cái đó đeo mặt nạ, mặc áo choàng điều hành ầm ĩ ở Forth Worth. Nhưng thôi, nói về bọn 3K thế là đủ rồi, chúng ta uống cà phê đi.
Khoảng quá bảy giờ Harry và Jeff từ Dallas trở về, vui sướng ra mặt. Maura lập tức đứng dậy, với tay cầm quyển tạp chí Vogue.
- Đừng ngồi xuống, Jeff, - Maura ngăn chồng lại - Chúng ta sẽ về nhà ăn tối - Nếu bữa nay không ăn hết món thịt hầm th́ em sẽ đổ đi đấy.
Katie hiểu sự cố chấp của Maura. Cô ta không muốn nghe chuyện Harry đă t́m được việc hay chưa.
- Chắc là anh đói lắm, - Katie tỏ vẻ thông cảm khi cùng Harry bước vào bếp - Sáng nay anh mang theo có mỗi một chiếc bánh xăng uưch. Em sẽ dọn bữa tối ngay bây giờ.
Khi nào có thể, chắc anh sẽ kể với nàng về ngày hôm nay ở Dallas.
- Anh biết rằng công việc ở Dallas th́ nhiều, nhưng cũng không mong là t́m được việc làm ngay lần thử đầu tiên- Đột nhiên Harry cười rạng rỡ - Thế mà anh t́m được đấy.
- Ôi, Harry, thật là tuyệt vời - Katie ôm chầm lấy anh, quên mất nỗi lo trước đấy là anh phải đi lại quá xa - Em biết là anh sẽ không gặp một trở ngại nào.
- Anh không t́m được việc đúng như ư muốn, - Harry thừa nhận - Anh nói với họ là anh đă hai mươi ba tuổi, đă tốt nghiệp đại học và đă làm thư kư toà án hai năm.
Harry thở dài nói tiếp :
- Anh đoán là họ không tin anh - Nụ cười của anh chứa đựng cả sự thất vọng và sự hối lỗi - Anh sẽ làm người chạy giấy ở chi nhánh công ty Wilson Brokerage. Ngay từ sáng mai.
- Họ có biết là anh chỉ làm việc đến mùa gieo trồng không ?
- Đó sẽ là điều mà họ không ngờ, Katie ạ. Em đừng bao giờ nói với một ông chủ nào đó là em sẽ chỉ làm việc cho ông ta trong thời hạn thích hợp với em. Sẽ chẳng có ai thuê em đâu. Dù sao đi nữa, họ cũng trả lương anh rất thấp, v́ họ đoán rằng anh đang cần việc làm. Nhưng thôi, có tiền là đỡ rồi.
- Em hy vọng là chiếc xe không giở chùng, - Katie lo lắng - Anh sẽ phải đi lại nhiều.
- Chiếc xe rồi cũng sẽ tốt hơn. Anh và Jeff đă sửa khá nhiều rồi.
- Harry, - Nàng ngập ngừng- Trong khi anh đi vào thành phố hàng ngày, có thể em cũng sẽ t́m một việc ǵ đó.
- Không. "Người vợ chăm nom ngôi nhà c̣n người chồng đi làm”. - Anh nhắc lại một câu quen thuộc.
- Nhưng đó là theo lối cũ, - Katie phản đối - Em vẫn có thể chăm nom ngôi nhà mà vẫn làm việc kiếm tiền giúp chồng.
- Không - Harry nhắc lại - Chúng ta sẽ xoay sở được v́ anh sẽ mang toàn bộ tiền lương về nhà - Nét mặt anh dịu lại - Anh cần biết rằng em ở đây, tại nhà. Anh cần khi về nhà thấy em đang dọn bữa tối. Như thế là tốt nhất.
Anh nắm bàn tay Katie.
- Nào, bây giờ th́ cho anh chồng đang đói mèm của em ăn đi.

Chú thích:
* Ku-klux-klan, một tổ chức thù địch với những người da đen và người không cùng tôn giáo, h́nh thành ở các bang miền Nam nước Mỹ sau cuộc nội chiến.

Chương 5

Mỗi buổi sáng của ngày làm việc, Katie và Harry đều dậy từ trước lúc rạng đông. Katie chuẩn bị bữa sáng cho cả hai người, sau đó làm hai chiếc xăng uưch cho Harry mang đi làm. Mỗi buổi tốt, sau khi ăn xong, dù thời tiết khắc nghiệt họ cũng đi dạo quanh vườn, thích thú với ư nghĩ rằng đây là vương quốc riêng của họ.
Katie nhanh chóng nhận ra rằng Harry rất thích những chuyến đi hàng ngày của anh vào Dallas. Anh thường xuyên nguyền rủa ông chủ đă lợi dụng hoàn cảnh khốn khó của anh để trả anh mức lương thấp hơn những người làm thuê trước đó. Tuy vậy không ǵ có thể làm xói ṃn niềm vui của anh được là một bộ phận của một thành phố sôi động đang phát triển.
Harry thừa nhận anh bị thu hút bởi những hiểu biết mới mẻ về nghề môi giới. Thường xuyên bị kích thích đến không ngủ được, anh có thể nằm trên giường kể măi về những hoạt động trong ngày của ḿnh.
- Katie, anh nh́n và nghe những ǵ diễn ra hàng ngày ở công sở. Em sẽ không tin được những khoản tiền chuyển qua tay anh mỗi ngày trong công việc môi giới. Bất cứ ai có tiền vốn để đầu cơ chứng khoán đều có thể giàu lên sau sáu tháng.
- Đó là tṛ đánh bạc, - Katie nói một cách b́nh thản v́ nàng biết rằng Harry chẳng có khả năng để tham gia - Mọi người cũng có thể mất hết những thứ mà họ đă kiếm được, chỉ với nửa thời gian đó.
Harry khăng khăng.
- Sẽ không mất nếu như ta khôn ngoan một chút. Nó làm anh điên đầu, Katie ạ. Mọi người đều nói đến thời vận tốt trong lúc này, trừ những người nông dân là không thấy nó.
Katie ngờ rằng anh đang hối tiếc về việc họ dính dáng vào công việc nhà nông.
- Dù sao, - Harry nói, cố làm ra vẻ b́nh thản, - chúng ta đang dành dụm tiền cho việc gieo trồng. Mỗi một đôla chúng ta không phải vay của nhà băng là tiền chúng ta không phải trả lăi.
Lễ hội Hanukka và lễ Giáng sinh đă đến gần, Katie thuyết phục Harry để nàng vào Dallas, hi vọng sẽ t́m được việc làm ở một cửa hàng nào đó.
- Chỉ trong những ngày lễ thôi - Nàng dỗ dành - Nó sẽ rất thú vị. Vừa có tiền, vừa thêm hiểu biết.
- Sẽ không có ǵ thú vị khi phải ngồi trên ghế cứng của chiếc xe Ford ba tiếng đồng hồ một ngày. Lại c̣n mười tiếng nữa đứng trong cửa hàng.
- Harry, nó c̣n dễ chịu hơn là chúng ḿnh phải vay tiền ở nhà băng - Nàng nhắc anh. Bản thân nàng không bao giờ cảm thấy thoải mái khi c̣n phải nợ nần.
Harry lưỡng lự giây lâu :
- Đồng ư, chỉ trong những ngày lễ. Miễn là em t́m được việc.
Dallas - giống như toàn nước Mỹ - đang trải qua sự bùng nổ thương mại. Những sản phẩm mới như Radio và tủ lạnh chạy điện đang tràn ra thị trường. Ngành công nghiệp ôtô đang mời chào những mẫu xe đẹp hơn, đồ sộ hơn, chạy nhanh hơn. Các dụng cụ nhà bếp, trang thiết bị cho buồng tắm đang được chào hàng theo những kiểu mẫu tân kỳ, tiện lợi hơn.
Sự phát triển rầm rộ của hệ thống các cửa hàng và h́nh thức mua hàng trả góp ngày càng phổ biến là những tác nhân kích thích mạnh mẽ cho thương mại. Nền kinh tế đang tăng trưởng. Thu nhập của người dân Mỹ tăng lên, ngoại trừ những người nông dân.
Katie cảm thấy sợ hăi khi đứng trước các cửa hàng kiểu như Neiman - Marcus, nhưng rồi nàng được một cửa hàng nhỏ bán quần áo phụ nữ thuê làm việc cho đến đêm Noel. Nàng thường ngủ trong xe suốt dọc đường từ nhà tới Dallas và từ Dallas về nhà. Không cảm thấy đau ốm hoặc mệt mỏi, nàng sung sướng khi có thu nhập thêm.
Hồ hởi trong không khí hội hè, Katie quyết định sẽ mời Maura và Jeff đến dự đêm hội Hanukkah tại nhà nàng vào chủ nhật. Maura thú nhận là cô rất nhớ nhà vào những ngày lễ lớn.  
- Nếu có dịp trở lại miền Đông tôi cũng không thể về nhà - Maura nói khi họ ngồi quanh bàn ăn bánh và uống cà phê. Katie đă giải thích rằng lễ hội Hanukkah được tổ chức để kỉ niệm chiến thắng của những người Do Thái ở Judea sau ba năm chiến đấu chống lại bạo chúa Syrie Antio Chus.
- Tôi không thể trở về nhà, - Maura nói thêm, vẻ trầm lặng, - gia đ́nh đă từ bỏ tôi khi thấy tôi muốn trở thành nghệ sỹ.
Nhưng chị đă không trở thành nghệ sỹ - Harry an ủi.
- Trong con mắt của họ, tôi măi măi là kẻ nhơ bẩn. Tôi đóng một vài vai ở kịch viện Princeton. Đối với họ, tất cả các nữ diễn viên đều vô đạo đức. Họ hôn đàn ông trên sân khấu.
Maura gắng gượng nở một nụ cười, nói với Harry.
- Anh không biết bố mẹ tôi đâu. Họ gửi tôi vào trường của nhà thờ v́ họ cho rằng các giáo viên trường công không dạy trẻ tôn kính cha mẹ.
- Và em đă ở đây, - Jeff đùa cợt, - với những người bạn tốt nhất, là người Do Thái - Rồi anh quay sang Katie mỉm cười trêu chọc - Liệu giáo sĩ của các bạn có phạt các bạn khi đến dự lễ Noel với chúng tôi không ?
- Chúng tôi không có giáo sĩ nào, ngoại trừ một người làm lễ cưới cho tôi và Harry.
¬- Chúng tôi sẽ bảo ông ta đó là cây Hanukkah - Harry cười phá lên - Có ǵ khác nhau nào ? Chúng ta đều là con người. Tất cả chúng ta tin vào thượng đế.
- Tôi nghĩ là không quan trọng ǵ việc anh đi lễ ở nhà thờ Thiên Chúa hay giáo đường Do Thái hoặc nhà thờ Hồi giáo - Katie nói nhẹ nhàng - Tôi nghĩ điều quan trọng là anh cư xử với đồng loại ra sao.
- Điều đó được thể hiện bằng một bữa tiệc. - Maura nói. - Chúng ta dọn đĩa bát rồi vào pḥng khách đi.
- Ba người hăy vào trước, - Katie giục, đẩy chiếc ghế của nàng về phía sau - Tôi sẽ rửa bát.
- Hăy để đấy đă - Maura bảo nàng.
- Harry rất ghét để đĩa bát bẩn trong bồn rửa.
- Th́ hăy để cho Harry rửa. Chẳng có luật lệ nào bó buộc đàn ông không được rửa bát.
- Đây là những ǵ xảy ra khi phụ nữ giành được quyền bầu cử. - Harry cười nói - Tiếp theo là họ muốn chúng tôi cũng nấu bếp.
Katie hiểu rằng tối nay để bát đĩa bẩn trong bồn rửa cũng không sao.
- Bọn ḿnh mang theo chiếc máy quay đĩa Victrola đấy. - Maura nhắc khi cùng với Katie lau bàn - Uớc ǵ bọn ḿnh mua được vài đĩa mới. Tôi sẵn sàng giết người để có được một đĩa hát của Paul Whiteman với bài Tiệc trà cho hai người.
- Chị có mang rượu theo không ? - Katie hỏi.
Coi thường đạo luật thứ 18*, Jeff vẫn nấu rượu trong hầm nhà anh.
- Harry sẽ không cho tôi vào nhà nếu không mang theo rượu - Maura đùa.
Katie và Maura bước theo hành lang hẹp xuống pḥng khách, nơi Jeff đă chuẩn bị xong. Chiếc máy quay đĩa, chai rượu được bày ở chỗ nổi bật nhất. Giai điệu của bản ánh trăng xanh tràn ngập không gian.
- Nào, hăy giả vờ là chúng ta đang dự tiệc có khiêu vũ ở khách sạn Plaza, - Maura sôi nổi, ch́a tay về phía Jeff.
- Hăy coi đây là một quán rượu rẻ tiền trên quảng trường Times và các cô là những nữ chiêu đăi viên - Jeff hạ lệnh, tay kéo Maura lại gần.
Ngượng ngùng, Harry kéo Katie vào ṿng tay của anh. Họ đă tham dự các lớp học nhảy tại các pḥng nhảy ở chung cư.
- Harry, cậu đă từng đến một ổ điếm nào chưa.
- Chưa, Harry đáp dè chừng.
- Tôi đă đến đôi lần, khi tôi cảm thấy quá cô đơn ở thành phố. Thật là khó hiểu - Jeff trầm ngâm - Tại sao có hàng triệu người xung quanh tôi mà tôi lại chỉ lang thang đến tiệm uống một tách cà phê, chỉ nói chuyện với một anh bồi bàn. Ngược lại, tôi có thể ở trong trang trại một ḿnh cả ngày mà vẫn không cảm thấy cô đơn.
- Tôi đă làm việc một đêm ở một vũ trường, - Maura nhớ lại.
- Em chưa bao giờ kể với anh. - Jeff cáu kỉnh.
- Tại anh không hỏi - Maura bật ngón tay - Mỗi điệu nhẩy em kiếm được bốn xu.
- Các khách nhảy trả mười xu cho mười lăm phút - Jeff nhớ lại - Và anh phải mua vé cho ít nhất sáu lần nhẩy, mỗi lần vào khoảng bốn mươi phút.
- Những người tiêu hoang bỏ ra khoảng năm đôla, - Maura nói, - cho những cảm giác hời hợt trong bốn mươi phút. Tôi nhảy đến khi chân mỏi rời mà cũng chẳng có một bàn tay nào đỡ cả.
Trước chín giờ, Maura cứ khăng khăng nói rằng cô và Jeff phải về nhà.
- Vẫn c̣n sớm - Jeff phản đối, và Harry cũng gật đầu đồng t́nh.
- Anh và Katie phải đi làm trước lúc rạng đông, - Maura bảo Harry, - đó là chưa nói phải mất bốn mươi phút để làm pḥng ngủ ấm lên tôi mới cởi được quần áo.
- Đêm nay th́ không, em bé ạ, - Jeff ngâm nga - Anh nóng như địa ngục. Anh sẽ sưởi ấm em rất nhanh.
- Gă nhà quê này thật thô bỉ - Maura cười phá lên.

o0o

Vài ngày sau lễ Giáng sinh, công việc tại thành phố đă hết, Katie lại cặm cụi với bếp núc ở nhà. Maura thường đến chơi vào buổi chiều và họ uống cà phê với nhau.
Khuôn mặt Katie bừng sáng khi nàng nghe thấy tiếng xe đỗ trước cửa. Nâng đi vội qua hành lang lạnh lẽo ra đón.
- Tôi căm ghét đàn ông, - Maura nói trong khi chạy vội vào cửa.
- Lại thế, - Katie cười.
Thường thường sau những trận căi nhau với Jeff, Maura lại tuyên bố như vậy.
- Rót cho tôi một tách thật nóng để tôi ấm người lên mà c̣n nói chuyện.
Vừa uống cà phê, Maura vừa thuật lại vụ căi nhau với Jeff hồi sáng. Jeff cho rằng ḿnh rất sai lầm bởi không làm ǵ thêm khi công việc ở trang trại đă văn và t́nh h́nh tài chính của họ là có khó khăn.
- Anh ấy cảm thấy có lỗi khi so sánh với Harry. Tôi nhắc Jeff rằng viết lách cũng là công việc. Nhưng tất cả những ǵ Jeff thấy chỉ là : anh ấy không đem tiền về nhà.
- Harry cũng ghét công việc đang làm lắm, - Katie thú nhận - Lúc đầu tất cả những ǵ anh ấy muốn chỉ là đồng tiền phải kiếm. Sau đó th́ bị kích thích v́ đă trở thành một thành viên của một văn pḥng môi giới. Bây giờ th́ anh ấy căm ghét việc ḿnh chỉ là một người sai vặt. Người ta hứa sẽ cho anh ấy làm công việc ghi giá cả thị trường lên bảng. Nhưng cũng sắp đến thời gian Harry phải nghỉ việc để có thể tập trung vào mùa vụ.
- Chị đă nghe tôi nói về gia đ́nh Mueller ở cách đây sáu dặm - Maura nói - Họ có một trang trại rộng cả ngàn mẫu. Họ đang làm ăn rất tốt. Thậm chí trong giai đoạn tồi tệ nhất của người nông dân họ cũng không bị ảnh hưởng. Trong những năm thuận lợi, họ dành dụm được ối tiền. Họ không bị nhà băng ḅn rút bằng những khoản lăi. Đôi vợ chồng già tử tế đó luôn luôn có thiện chí giúp đỡ những người xung quanh. Bây giờ bà Mueller phải vào bệnh viện để mổ, họ muốn có người đến dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn cho ông chồng và một người làm thuê. Đồng thời nấu ăn cho cả ba người khi bà ấy từ bệnh viện về. Công việc chỉ trong ṿng một tháng và họ trả cũng khá. Nhưng ông chồng bướng bỉnh của tôi nói rằng, “Không, em không phải đi làm đầy tớ trong khi anh không làm ǵ cả".
Maura tức điên lên, kết luận.
- Tôi có thể kiếm được ở đó một món tiền.
- Có thể anh ấy sẽ thay đổi ư nghĩ, - Katie an ủi.
- Không khi nào - Maura nhấn mạnh.
Katie bắt đầu suy nghĩ. Liệu Harry có cho nàng làm việc ấy không ? Chỉ trong ṿng một tháng thôi. Và tại sao người chồng luôn luôn phải quyết định về tiền nong.
Nếu chúng ta đă đủ thông minh để bầu cử tổng thống, chúng ta có đủ thông minh để quyết định những việc khác không.
Katie ngập ngừng một lát.
- C̣n ngày chủ nhật th́ sao ?
¬- Sẽ là ngày nghỉ của tôi. Tôi chỉ cần làm một nồi ḿ ống to hay là một nồi xúp hoặc cái ǵ đấy vào ngày thứ bẩy rồi cho vào ngăn đá. Hôm sau, mọi người sẽ hâm nóng lên ăn. Tôi sẽ nhận ngay, - Maura nói, mặt đanh lại, - nếu như Jeff không bướng bỉnh đến thế.
- Tôi nhận th́ có được không - Katie hỏi - Tôi muốn nói rằng nếu ông Mueller cung cấp phương tiện giao thông.
Tôi sẽ là tài xế của chị, - Maura sốt sắng, với nụ cười hăm hở - Để tôi gọi điện cho ông Mueller. Ông ấy rất nóng ḷng muốn có ai đó đến giúp.
Katie biết rằng nàng phải nói chuyện này với Harry trước. Nhưng nàng cũng sợ rằng để chậm th́ người khác sẽ nhận mất. Nhiều gia đ́nh nông dân muốn có thu nhập thêm. Katie lắng nghe Maura nói chuyện với ông Mueller, sau đó cầm ống nghe từ tay Maura và tự ḿnh nói chuyện với ông ta.
Vợ tôi chưa bao giờ bị ốm, - Ông ta nói, có vẻ suy nghĩ, - chúng tôi đang trải qua những giờ phút nặng nề để làm quen với ư nghĩ là bác sỹ sắp sửa mổ cho bà ấy. Tôi muốn được đảm bảo là mọi việc vẫn tốt đẹp, khi bà ấy từ bệnh viện về nhà. Bà ấy phải nằm viện một tuần, kể từ ngày mai. Cô có thể đến vào sáng ngày mai không ? Bà ấy sẽ yên tâm nếu biết rằng vẫn có người ở đây.
- Vâng - Katie cam đoan. Đừng có để cho Harry làm om x̣m về chuyện này. Cô nghĩ.
- Đây là lần đầu tiên trong năm chục năm trời tôi phải qua đêm một ḿnh, - Ông ta nói và Katie cảm thấy ông ta sợ hăi - Tôi sẽ phóng xe vào thành phố hàng ngày để thăm bà ấy.
- Tôi tin chắc bà ấy sẽ qua khỏi, - Katie động viên ông ta - Ông hăy cho biết thời gian ông yêu cầu tôi đến. Tôi sẽ có mặt đúng giờ.
Đúng như Katie dự đoán, Harry do dự trước ư nghĩ rằng vợ ḿnh đi làm đầy tớ.
- Harry, em cũng chỉ làm những việc như ở nhà thôi. Và chúng ta sẽ dành dụm được thêm tiền cho vụ gieo trồng tới. Và chỉ trong một tháng thôi - Nàng phỉnh phờ - Em th́ vô công rồi nghề cho đến khi chúng ta bắt đầu trồng ngô. Em sẽ giành thời gian để dọn dẹp nhà cửa và nấu bữa tối.
- Anh không thích việc ấy, Katie ạ - Harry né tránh nhưng nàng biết là ḿnh đă thắng.
- Thật là điên rồ th́ mới ném tiền đi - Nàng nói thêm.
- Nếu công việc nặng quá, em hăy xin lỗi ông ta là không thể tiếp tục nhé - Harry đặt điều kiện - Cũng chẳng đến nỗi ta phải nhịn đói nếu như em không đi làm.
Như đă thoả thuận, Katie đến nhà Mueller ngay sáng hôm ông ta đưa vợ vào bệnh viện. Nàng cảm thấy mủi ḷng khi nghe bà Mueller an ủi chồng. Họ không con cái, chỉ độc hai người với nhau ở trang trại.
- Em nhớ những ǵ tôi đă nói nhé - Bà ta bảo Katie - Ông Mueller không ăn được nhiều bắp cải. Và ông ấy rất thích ăn của ngọt. Tôi đă làm một đĩa bánh táo trong tủ lạnh. Nhưng em phải đảm bảo cho ông ấy có đồ ngọt ăn trước lúc đi ngủ.
- Vâng, thưa bà, - Katie hứa, - chồng tôi cũng rất thích ăn ngọt.
Katie thấy mến ông Mueller nhưng nàng cảm giác khó chịu khi có mặt Pete, người làm thuê cùng sống trong nhà với họ. Pete khoảng hơn ba mươi tuổi, rất kiêu căng nhưng lại thường rầu rĩ. Katie biết rằng anh ta là một công nhân cừ nhưng cũng lắm rắc rối với nhiều người thợ khác trong những vụ gieo trồng và gặt hái. Nàng nghiến chặt răng khi Pete lang thang vào nhà lúc rỗi việc và đ̣i uống cà phê, đôi mắt cứ chằm chằm vào ngực và chân nàng.
Ông Mueller thường rời trang trại ngay sau buổi trưa để đi thăm vợ. Do kém mắt, không thể lái xe ban đêm nên ông hay phải về nhà vào khoảng buổi chiều. Như đă thoả thuận, Katie ra về vào lúc năm giờ, sau khi đă chuẩn bị bữa tối cho ông Mueller và Pete.
Vào giữa tuần làm việc thứ hai, một hôm Katie lo lắng khi thấy Pete nấn ná ở lại bàn ăn sau buổi trưa, khi ông Mueller đă ra đi.
- Ngồi xuống đây uống cà phê với anh, - Pete tán tỉnh trong khi Katie bận thu dọn bát đĩa.
- Tôi uống cà phê rồi - Nàng nói, tránh ánh mắt của hắn. Tại sao hắn nh́n ḿnh cḥng chọc như vậy. Nàng nghĩ.
- Nếu tôi có một người vợ bé nhỏ, xinh đẹp như em, tôi sẽ không bắt cô ấy phải đi làm.
- Chồng tôi không bắt tôi phải đi làm, - Katie vặn lại - Đấy là do tôi thích.
- Một cô gái từng ở thành phố lớn như em mà phải về ở trang trại th́ buồn lắm - Hắn trêu chọc. Chắc chắn ông Mueller đă kể với hắn rằng nàng từ New York đến.
- Tôi không buồn, - Nàng lạnh lùng trả lời, - Ông Mueller cần có người ở đây, c̣n tôi th́ muốn kiếm tiền.
Nàng chết sững lại khi hắn đứng dậy chặn đường vào bếp của nàng. Đột nhiên, tim nàng đập mạnh.
- Tránh ra, Pete - Mặc dù sợ hăi, nàng vẫn cao giọng quát mắt gườm gườm nh́n hắn.
- Em yêu, anh sẽ làm cho em sung sướng tột đỉnh - Hắn cầm những chiếc đĩa trên tay nàng đặt xuống bàn, - không giống như em đă từng với những đàn ông khác.
Hắn với tay kéo nàng lại gần.
- Bỏ tay ra - Nàng ra lệnh và đá vào cẳng chân hắn.
¬- Mày là con điếm - Hắn la lên, tức tối lùi lại.
- Nếu anh c̣n đụng đến tôi và nói với tôi như vậy, tôi sẽ mách ông Mueller.
¬- Mày là đồ điếm - Hắn vặn lại và len lén ra khỏi bếp.
Katie tin chắc hắn không dám đụng đến nàng nữa, v́ hắn không muốn mất việc ở đây.
Katie giấu chồng vụ này v́ nàng cũng muốn tiếp tục công việc. Nếu Harry biết, anh sẽ nhất quyết bắt nàng nghỉ luôn. Hôm sau nàng cảm thấy căng thẳng khi bước vào nhà ông Mueller, rồi nàng yên tâm v́ không thấy Pete lang thang vào bếp nữa.
Trong bửa ăn, hắn phớt lờ nàng, chỉ tṛ chuyện với Ông Mueller về công việc ở trang trại. Pete sẽ không làm phiền nàng nữa. Nàng tự an ủi, dù sao th́ một tuần nữa bà Mueller sẽ về nhà. Bác sỹ nói bà đang b́nh phục.
Vào chủ nhật, trong lúc Harry và Jeff đang chữa xe ở ngoài, nàng kể cho Maura nghe về vụ Pete.
- Đó là những gă đàn ông “đời mới". - Maura nhún vai - Từ khi phụ nữ giành được quyền bầu cử, cắt tóc ngắn trên vai và cắt váy ngắn trên đầu gối, chúng nghĩ rằng bất cứ ai cũng sẵn sàng nhảy vào giường ngủ với ḿnh. Cũng có những chị em làm như vậy nhưng số đông th́ không. Nếu trước đây tôi đủ khôn ngoan, - Maura nói với nụ cười gượng gạo, - th́ ngày nay tôi đă có thể ở Broadway. Nhưng nền giáo dục Thiên Chúa giáo đă ngăn cản tôi làm những chuyện tệ hại đó.
Katie khúc khích cười, hồi tưởng lại.
- Giá mà chị trông thấy vẻ mặt Pete khi tôi đá hắn. Tôi đá rất mạnh. Hắn biết tôi sẽ mách ông Mueller nếu hắn lại giở tṛ.
- Đồng thời, cũng vẫn phải dè chừng Pete, - Mau ra cảnh cáo - Hắn sẽ t́m cách chơi lại chị đấy.
- Đừng kể ǵ với Jeff nhé. Harry không biết đâu. Nếu biết, anh ấy sẽ bắt tôi bỏ việc.
Sáng hôm sau, khi bầu trời vẫn tối đen, Katie và Harry thức dậy th́ thấy chỉ qua một đêm nhiệt độ tụt xuống tới 20o. Tiếng gió hú trong khoảng không rộng lớn của những cánh đồng trống; dường như chỉ muốn xông vào nhà qua những khe hở phản phúc. Harry bắt cho Katie nằm lại trên giường cho đến khi anh nhóm xong lửa trong ḷ và căn pḥng ấm dần lên.
- Qua những mùa đông đă trải, anh không bao giờ nghĩ rằng ḿnh sẽ bị lạnh cứng đến thế này, nhất là lại ở Texas. Thậm chí chúng ta có thể gặp băo tuyết trước khi trời tối.
Từ trong cửa sổ pḥng khách, Katie nh́n thay Harry lái xe đi trong buổi sáng lạnh lẽo xám xịt. Vào thời gian này của mùa đông, phải hơn một giờ nữa mặt trời mới mọc. Nếu như có băo tuyết, - trận đầu tiên của mùa - nàng hy vọng nó sẽ ngừng trước khi trời tối, lúc Harry trở về nhà. Bây giờ nàng xuống bếp để xem cà phê c̣n nóng không. Chắc Maura muốn uống một tách trước khi đưa nàng tới nhà Mueller.
- Chị có tin rằng chúng tôi hết than không - Maura chào nàng và chạy vào nhà - Jeff đang chờ mua với hy vọng là giá sẽ hạ xuống.
- Chúng tôi sẽ đưa cho anh chị một ít - Katie đề nghị.
Chúng tôi đang đốt ngô - Maura nói - Với giá than như hiện nay th́ đốt ngô cũng chẳng hại ǵ.
Trong không khí ấm cúng của gian bếp - gian duy nhất trong nhà không ẩm ướt và lạnh - hai người phụ nữ trẻ ngồi tṛ chuyện bên những tách cà phê bốc hơi trong vài phút. Sau đó họ ra khỏi nhà, đi về phía chiếc ô tô.
- Khi c̣n ở New York, chị có nghĩ rằng Texas lạnh đến như thế này không ? - Maura thở dài - Tôi hy vọng sẽ không gặp khó khăn khi cho xe nổ máy. Tôi mang theo một chiếc chăn để chúng ta phủ chân - Cô cười khúc khích - Vào những lúc như thế này tôi rất ghét váy ngắn. Tôi đă định mặc quần dài của Jeff nhưng anh ấy cao hơn tôi đến sáu inch.
Đến nơi, Katie hài ḷng khi biết nàng sẽ ở nhà một ḿnh cả ngày. Một giờ nữa, cả ông Mueller và Pete đều vào thành phố. Họ phải mua thức ăn cho gia súc, và ông Mueller muốn hỏi ư kiến Pete về một vài chiếc máy sắp tậu.
- Cô phải giữ cho lửa trong bếp và ḷ sưởi trong pḥng khách cháy suốt ngày - Ông Mueller ra lệnh - Chúng tôi không muốn cô bị cảm lạnh.
Katie đặt một đĩa hát vào chiếc Victrola trước khi nàng bắt đầu lau chùi, dọn dẹp. Nàng đă đóng hết cửa các buồng ngủ, v́ vậy hơi ấm chỉ tuần hoàn giữa nhà bếp, hành lang và pḥng khách. Bên ngoài, gió vẫn tiếp tục gầm gào trong thứ ánh sáng xám xịt như nó đă gầm gào suốt đêm. Khi nàng kết thúc việc lau dọn trước khi bắt đầu nướng bánh ḿ và làm một bánh pudding ngô - nàng sẽ tháo bỏ hết vỏ bọc đồ đạc trong pḥng khách để lau chùi chúng, để chúng được đẹp và mới khi ông Mueller từ bệnh viện trở về.
Cuối buổi chiều, nàng ngồi uống cà phê và nhấm nháp chỗ c̣n lại của miếng bánh bí ngô làm từ đêm hôm trước. Khi nàng đang rửa bát th́ nghe thấy tiếng ô tô dừng lại trước cửa nhà. Chắc chắn là Maura. Ông Mueller không thể về nhà sau hai giờ nữa. Nàng với tay lấy chiếc khăn lau đĩa. Không cần phải mở cửa, nó có bị khoá bao giờ đâu. Nàng liếc nh́n đồng hồ. Hôm nay Maura đến hơi sớm.
Katie dừng lại, chiếc khăn lau đĩa vẫn cầm trên tay.
Không phải Maura. Tiếng ủng nện th́nh thịch trong hành lang.
- Pete ? - Nàng hỏi vọng ra với vẻ thận trọng. Tại sao hắn lại về nhà một ḿnh ?
- Đây không phải là Pete, - một giọng quát to đáp lại và đột nhiên một nhóm mặt áo choàng trắng, đầu trùm mũ trắng xuất hiện ở cửa ra vào. Katie đếm được năm tên cả thảy.
Ông Mueller không có nhà - Nàng lắp bắp. Chúng là bọn 3K, nàng sợ hăi nhận ra như vậy. Tại sao chúng đến đây - Ông ấy đi Dallas rồi.
- Đồ gái điếm ! – Một tên nhổ nước bọt vào nàng và bước lên trước với vẻ đe dọa - Chúng tao biết rơ mày và lăo già.
- Bà Mueller ở trong bệnh viện. Tôi là người giữ nhà trong lúc bà ấy ốm. Katie sợ hăi thu ḿnh lại.
- Đồ ngoại t́nh ! - Một tên khác quát to và bốn tên. khác đồng thanh hét theo - Đổ ngoại t́nh, đồ ngoại t́nh.
- Không ? - Katie từ chối - Tôi là Katie Newhouse. Chồng tôi và tôi đang làm việc ớ trang trại nhà Stone - Vô t́nh nàng bước lùi về phía sau khi chúng tiến vào trong pḥng.
- Mày đến đây khi vợ ông ta ốm nằm trong bệnh viện, và mày ngoáy mông trước mặt ông ta. Mày ch́a vú trước mặt ông ta. Đó không phải là lỗi của ông già. Mày đă quyến rũ ông ta. Mày dạng chân ra trên chiếc giường mà ông ta đă từng ngủ với vợ - Một tên khác mắng nhiếc và túm lấy cổ tay Katie.
- Không, buông tôi ra ! - Trong khi cố thoát ra khỏi, nàng liếc nh́n thấy chiếc roi da trong tay một tên - Buông tôi ra.
- Mang nó vào kho chứa cỏ - Tên có vẻ là chỉ huy ra lệnh - Nó sẽ không thể phục vụ thằng đàn ông nào đêm nay.
Katie nắm tay đấm thùm thụp vào lưng một tên khi hắn nhấc bổng nàng lên và vắt qua vai. Nàng cảm thấy một bàn tay lén lút sờ mông nàng khi chúng mang nàng ra ngoài qua cửa sau. Gió quất như cắt thịt, chiếc váy ngắn bằng vải flanen của nàng không chống nổi giá lạnh.
- Chúng mày điên rồi - Nàng hét lên - Ông Mueller chưa bao giờ đụng vào người tao. Tao cũng không bao giờ cho phép ông ta.
Katie giật thót người khi những bàn tay lùa vào trong váy vuốt ve đùi nàng.
- Tất cả chúng mày sẽ phải vào tù v́ việc này - Nàng thét lên - Tất cả lũ chúng mày.
Tuy vậy trong trí nhớ của nàng, nàng như nghe thấy giọng của Maura "Ngay trong vùng ta năm ngoái có ít nhất 68 người bị đánh đập và chẳng hung thủ nào bị bắt giữ cả”.
- Bắt nó câm mồm đi - Một tên ra lệnh - Sau đó tặng cho con điếm nhỏ này những ǵ mà nó đáng được hưởng.
Trong nỗi sợ hăi, Katie nghe thấy sự kích động trong giọng nói của hắn.
Chúng mang nàng vào kho chứa cỏ và quăng nàng trên mặt sàn trải cổ khô. Nàng nằm đó, sợ hăi nh́n chiếc roi da vung lên. Nàng kêu to khi chiếc roi vút xuống, quật ngang vai nàng. Bốn tên khác đứng xem thúc giục hăy quất mạnh hơn nữa.
Mạnh nữa lên, Joe ! Hăy cho con điếm này nếm mùi roi da. Sau khi ăn đ̣n đủ rồi chúng ta sẽ cho nó nếm thứ khác.
Tuy ch́m đắm trong đau đớn và sợ hăi Katie vẫn nghe thấy tiếng ôtô dừng trước ngôi nhà. Bọn đàn ông cũng nghe thấy.
¬- Này, có người nữa ở đây ! – Một tên giật ḿnh - Jo, tao nghe mày nói ông Mueller và Pete không về nhà trước sáu giờ kia mà.
- Chúng ta chuồn thôi ?
Chúng rút êm qua cửa kho chứa cỏ.
Katie c̣n lại một ḿnh, cô gắng để không bị ngất đi, nhưng vô ích.

Chú thích:
* Luật cấm rượu. C̣n gọi là "Luật khô".


Chương 6

- Katie ! Trời ơi ! Katie !
Nàng chầm chậm mở mắt ra. Maura đă đến sớm hơn mọi ngày.
- Ôi Mura, tôi không thể tin được, - Katie rên rỉ - Chúng gọi tôi là đồ điếm, đồ ngoại t́nh. Chúng nói tôi ngủ với ông Mueller - Nàng khóc nức nở, cảm thấy đau đớn và nhục nhă ê chề.
Bọn 3K phải không - Khuôn mặt Maura trắng bệch trong cơn tức giận.
- Đúng nó, Maura. Làm sao chúng có thể nghĩ ra một điều như vậy.
- Tôi sẽ cho chị biết điều phỏng đoán của tôi, - Maura nói, vẻ mặt dữ tợn - Đó là do Pete. Đấy là cái cách hắn trả thù chị. Katie, liệu chị có đứng dậy được không.
- Được! Đỡ tôi một chút !
Tôi sẽ đưa chị đến bệnh viện, - Maura nói, mắt sợ hăi nh́n những lằn roi hằn trên cánh tay Katie.
- Không ! - Katie từ chối - Tôi không muốn một ai khác biết. Tôi thấy xấu hổ.
Sẽ như Maura đă nói - nàng nghĩ - chẳng ai quan tâm đến sự thật. Họ tin những ǵ Pete đă nói ra.
- Chị phải cần đi khám. Chúng ta sẽ đến nhà bác sĩ Reilly. Chị nên nhớ ông ta chăm sóc hầu hết các gia đ́nh trang trại ở quanh đây.
- Hăy đưa giúp tôi về nhà, - Katie thều thào - Tôi không muốn nh́n mặt ai nữa.
- Chúng ta đi đón Jeff, sau đó cả ba sẽ về nhà chị - Maura nhẹ nhàng nói Tôi sẽ nấu bữa tối cho cả bốn người, sau khi đắp thuốc lên vết thương cho chị. Mà chị có aspirin ở nhà không ?
Katie gắng gượng gật đầu.  
- Nó sẽ làm chị bớt đau.
- Chúng sờ soạng tôi - Giọng Katie uất ức - Một tên c̣n luồn tay vào váy tôi.
- Thế mà chúng vẫn huênh hoang là người bảo vệ tiết hạnh của phụ nữ, - Maura giận dữ - Chúng là đồ cặn bă.
Lúc đầu Jeff lo lắng về t́nh trạng của Katie, sau đó anh thấy chính ḿnh bi xúc phạm trước những ǵ đă xảy ra. Trên quăng đường ngắn về trang trại Newhouse, anh thuyết phục Katie nên gặp giới báo chí tố cáo vụ này.
- Đến gặp cảnh sát chỉ vô ích thôi - Jeff thừa nhận - Ngài Crane, một lănh tụ của tổ chức chống 3K đă nói với Thống đốc Neff rằng, người đứng đầu bộ máy cảnh sát Dallas và hầu hết các sỹ quan đều là đảng viên 3K.
- Sẽ chẳng có ai động một ngón tay. Nhưng giới báo chí th́ đang chống đối chúng quyết liệt.
- Jeff, tôi không muốn kể cho bất cứ ai nghe chuyện này, - Katie th́ thầm và nàng thấy Maura nh́n Jeff trừng trừng, vẻ trách móc - Tôi chỉ muốn về nhà thôi.
Nàng không thể nhận diện một tên nào đó trong số đó. Tất cả những ǵ nàng biết là có một tên chúng gọi là Joe.
Một giờ sau, cùng với Harry kề bên, Katie ngồi tựa vào chiếc gối trên chiếc ghế cạnh bàn ăn, mặc dù nàng chẳng muốn ăn chút nào. Harry như nổ bùng trong cơn giận dữ.
- Thằng Pete sẽ phải trả giá cho việc này. Anh sẽ vặn cổ nó !
- Không, Harry, - Maura phản đối - Tôi đă trông thấy Pete. Hắn cao hơn anh nửa cái đầu và nặng hơn anh đến gần hai chục kư.
- Harry. Chúng ta không thể chứng minh được là nó đă xúi giục bọn 3K làm nhục em, - Katie nói nhanh - Anh sẽ chỉ gặp rắc rối thôi.
- Anh nghĩ đă đến lúc chúng ta đi khỏi Texas, - Harry nói, vẻ mặt nghiêm nghị - Anh không thích những ǵ đang xảy ra ở đây.
- Chúng ta không thể bỏ trang trại, - Katie phản đối ḷng dạ rối bời - Chúng ta c̣n giao kèo với bà Amelia.
- Anh không muốn thực hiện giao kèo để rồi em bị đánh đập - Harry vặc lại.
- Harry, Texas không phải là nơi duy nhất bị bọn 3K quấy phá, - Jeff chỉ ra - Chúng có mặt khắp mọi nơi trong nước.
- New York đặt bọn 3K ra ngoài ṿng pháp luật. Thống đốc Smith đă kư dự luật hồi tháng Năm vừa rồi. New York là bang đầu tiên chặn đứng được bọn 3K.
- Harry, em không muốn quay về New York. Không bao giờ ! Katie tự nhủ. Đă có khi nào nàng không nghe theo Harry. Nhưng họ không được rời trang trại. Đó là một bước ngoặt vĩ đại trong đời họ.
- Không ! Harry đồng ư, chúng ta sẽ không quay về New York.
Anh ghê sợ trước h́nh ảnh lại tiếp tục sống ở khu Lower East Side bẩn thỉu. Đó là nơi duy nhất mà New York giành cho họ.
- Katie, chúng ta sẽ đi Florida - Harry nói - Tại sao cả bốn chúng ta không đến đó ? Đến Miami. Mọi người đến đó chẳng mang theo ǵ và trở nên giàu có chỉ trong vài tuần. Mảnh đất vài năm trước chỉ đáng giá năm trăm đôla th́ ngày nay được bán với giá năm mươi ngh́n đôla.
- Giữa chúng ta không có chung quan điểm rồi, - Jeff nói thẳng. Anh không thể đến Miami mà không có tiền. Chúng ta sẽ ngủ ngoài đường và nhịn đói đến chết.
- Harry, chúng ta sắp sửa gieo trồng vụ đầu tiên của ḿnh trong vài tuần nữa. Đến mùa thu, chúng ta sẽ thu hoạch. Chúng ta trả cho Amelia một nửa lợi nhuận, dần dần chúng ta sẽ trở thành chủ nhân của trang trại. Chúng ta sẽ chẳng bao giờ có một cơ hội khác như thế này.
- Anh sẽ bỏ việc ở thành phố - Harry nói sau một lúc suy nghĩ. Anh không thể bỏ mặc em một ḿnh ở đây.
- Không, - Katie phản đối - Em sẽ b́nh phục. Nàng không cho phép bọn 3K xua đuổi nàng khỏi trang trại - Anh hăy mua súng ngắn và dạy em bắn.

o0o

Katie và Maura nói nhiều về bọn 3K đáng căm ghét trong vài ngày sau. C̣n khi có Harry, nàng tránh nhắc đến bọn chúng v́ nàng biết anh đang bị thiêu đốt bởi ḷng căm thù và sự nhục nhă bởi không có khả năng trả thù. Hầu như chiều nào Maura cũng đến ngồi một lúc với Katie trong khi Jeff đánh vật với những trang viết của ḿnh.
- Chẳng có ích ǵ khi lo lắng về những điều mà anh ta không thể thay đổi - Maura nói.
- Tôi muốn làm một việc ǵ đó để chống lại bọn 3K, - Katie nói với ḷng khao khát.
- Nhiều người ở ngay Dallas đang chống lại chúng, - Maura xoa dịu - Rồi họ sẽ chiến thắng.
- Nhưng bao nhiêu người sẽ phải chịu đau đớn trước khi ngày ấy đến ?
- Có một tờ tuần báo mới xuất bản ở thành phố, - Maura kể lại - Jeff mua về cho tôi một số khi anh đi Dalias ngày hôm qua. Người chủ bút nói rằng mục đích duy nhất của tờ báo là đấu tranh với bọn 3K.
- Maura, bọn 3K căm ghét cái ǵ nhất ? - Katie hỏi.
Phải có hành động trả thù những ǵ bọn chúng gây ra cho nàng, - Không phải cảnh sát rồi - Nàng thừa nhận với một chút giễu cợt.
- Điều mà chúng căm ghét nhất là tên tuổi của chúng bị phơi ra trước công chúng. Chúng tuyên thệ không để lộ tên thật bất cứ đảng viên nào.
- Chúng ta hăy đi Dallas ngay ngày mai và kể cho chủ bút của tờ tuần báo đó, - Katie hớn hở - Chúng ta sẽ đề nghị được giúp ông ta - Những suy nghĩ choán hết đầu óc nàng. Nếu đă có những phụ nữ trở thành đảng viên đảng 3K th́ phải có những người phụ nữ khác chống lại.
- Harry sẽ giết chị, - Maura cảnh cáo. Nhưng Katie cảm thấy Maura cũng bị kích thích trước việc được tham gia vào cuộc đấu tranh.
- Chúng ta không nói cho Harry biết, - Katie nói - Chúng ta cũng không nói với Jeff. Chỉ nói rằng chúng ta buồn muốn chết và chúng ta phóng xe vào Dallas để dạo qua các cửa hàng. Cũng chẳng tốn kém ǵ.
- Tốn xăng, - Maura nhắc nàng - Và chúng ta sẽ không thể vào thành phố thường xuyên.
- Tôi sẽ chịu một nửa tiền xăng, - Katie hứa - Harry để tôi cầm tiền. Anh chỉ quan tâm đến những khoản tiền lớn c̣n tôi nhặt nhạnh những đồng xu.
Chiều hôm sau, họ ngồi trong văn pḥng cửa Dan Mcpherson và nói về ḷng mong mỏi của họ được tham gia chiến dịch chống bọn 3K.
- Chúng tôi nghe nói rằng chúng đang lôi kéo phụ nữ, - Maura giải thích - Chúng tôi cho rằng nếu vờ muốn trở thành phụ nữ đảng viên 3K, chúng tôi có khả năng xâm nhập vào hàng ngũ của bọn chúng và cung cấp cho ông những thông tin có ích.
- Có thể chúng sẽ kết nạp bất cứ người nào muốn tham gia - Bất chợt, Katie lo lắng về khoản hội phí ban đầu.
- Thật lạ là các chị lại đến đúng vào lúc này, - Mc Pherson nói, vẻ hài ḷng - Chúng tôi cũng vừa được biết là một chi nhánh mới của tổ chức phụ nữ 3K đang được h́nh thành. Vợ tôi cũng đă đề nghị tổ chức một cuộc thâm nhập, nhưng việc đó sẽ trở nên lố bịch v́ nhiều người trong đảng 3K biết rơ bà ấy.
Ông ta nh́n Katie rồi sau đó nh́n Maura, nói.
- Các chị không phải là người thành phố này chứ?
Chúng tôi ở trang trại cách đây 40 dặm - Maura giải thích. Sẽ không có ai biết chúng tôi.
- Chúng ta không biết hết bọn chúng - Mcpherson nói - Điều mà tôi biết là bất cứ khi nào một tờ báo đăng tên những người tham gia đảng 3K, bọn chúng cũng chạy tán loạn. Đấy là nơi hai chị có thể làm được việc. Nhưng tôi báo trước là sẽ nguy hiểm đấy.
Ông nh́n Katie và Maura thăm ḍ, nói tiếp.
- Chúng dám làm những việc khủng khiếp.
- Tôi biết, - giọng Katie gay gắt - Đấy chính là lư do tại sao chúng tôi muốn tham gia vào cuộc đấu tranh - Nàng không nói ǵ về việc nàng bị tấn công nhưng McPherson hiểu. Nàng cũng cảm nhận được mối đồng cảm của ông.
Người cộng tác viên của tôi nói rằng sắp có một cuộc họp bí mật ở nhà Stanton - Katie nhớ Stanton là một nhân vật quan trọng trong công ty dịch vụ công cộng địa phương - Nó được tổ chức như một bữa tiệc giả trang, điều đó tạo nên một chứng cớ ngoại phạm cho những chiếc mặt nạ. Thực sự, đó là lễ ra mắt của một tổ chức phụ nữ 3K mới. Các chị có ô tô không ?
- Có ! Maura trả lời.
- Thật khó mà biết họ là ai, - Katie nói, - Ư tôi muốn nói là nếu tất cả họ đều đeo mặt nạ. Tôi cho rằng họ sẽ không giới thiệu tên trong buổi ra mắt này.
- Ghi số xe của những chiếc ô tô lại, - Mcpherson nói - Chúng tôi sẽ t́m ra chủ của chúng, và trong số báo sau, chúng tôi sẽ đăng tên chúng trên trang nhất của tờ Dailas Weekly.
Ba người miệt mài trong vài chục phút vạch ra nhũng chi tiết cho cuộc xâm nhập vào "bữa tiệc giả trang”.
- Các chị không thể nào mạo nhận là người Texas được đâu, - Mcpherson nói vui - Giọng nói các chị có âm sắc của người miền Đông.
- Chúng tôi sẽ nhận ḿnh là chị em họ ở ngoại vi New York - Katie nhanh trí bịa ra. Chúng tôi đến Texas bởi v́ chúng tôi rất bực minh với đạo luật Walker chống lại đảng 3K ở đây.
- Đúng, - Maura tiếp lời, - chúng tôi nghĩ thật là tồi tệ khi cơ quan lập pháp New York dám thông qua một đạo luật như vậy.
Cô khúc khích cười, tinh nghịch liếc Katie.
- Katie là người Do Thái c̣n tôi là người Thiên Chúa giáo Ai len. Nhưng sẽ không ai biết điều đó.
Katie và Maura rời trụ sở của tờ Dallas Weekly với cảm giác đă hoàn thành số mệnh. Ḿnh đă không ngồi yên - Nàng tự an ủi. Nàng đă trở thành một phần của chiến dịch cứu Texas khỏi hiểm hoạ 3K.
Bước ra ngoài trời lạnh buốt, Katie và Maura tranh luận với nhau về việc giành thời gian đi thăm  cửa hàng Neiman - Marcus, việc chủ chốt cua những chuyến đi vào thành phố.
- Hôm nay tôi muốn về luôn nhà, - Katie thú nhận - Không chỉ bởi trời lạnh. Tôi phải nghĩ cách thực hành những việc này như thế nào.
- Chị không được kể với Harry - Maura cảnh cáo.
- Tôi biết - Nàng chưa hề giấu Harry điều ǵ kể từ ngày đầu tiên họ gặp nhau - Tôi cảm thấy có lỗi.
- Hăy xem, có những việc ta kể với chồng và có những việc th́ không, - Maura nắm chặt tay Katie - Nó cũng giống như tôi khi xưng tội. Không phải việc ǵ tôi cũng kể với cha cố. Cánh đàn ông là một giống khác. Họ sẽ không bao giờ chấp nhận một sự thật rằng họ cũng chẳng phải là thượng đế.
- Trước đây tôi chưa hề giấu Harry điều ǵ - Katie cố gắng ḱm nỗi phiền muộn.
- Hăy tham gia câu lạc bộ đi, cưng. Bây giờ chị đă trưởng thành rồi.
Trên chiếc xe Ford cũ kỹ của vợ chồng Warren, chiều thứ năm, Maura và Katie phóng đến ngôi nhà của những phụ nữ 3K tổ chức tiệc giả trang. Những chiếc ô tô đậu trên một khoảng đất rộng. Đủ loại, từ những chiếc cũ rích như đồ đồng nát đến chiếc Hispano - Suira xinh đẹp và một chiếc Mercedes Benz lộng lẫy.
Trong khi sửa sang lại mặt nạ, họ đă bí mật kiểm tra các số xe và ghi lại cho đến khi một chiếc xe Ford cổ lỗ khác đến, cản trở việc làm của họ.
- Đột nhiên tôi thấy sợ quá, - Katie thú nhận, những đôi mắt nàng vẫn lộ vẻ bướng bỉnh.
- Nó cũng giống như đóng một vai trong một vở kịch, - Maura tỏ vẻ hớn hở - Chúng ta là hai chị em người New York, những kẻ đang căm giận bởi những ǵ xảy ra cho những đảng viên 3K đáng thương ở quê hương.
Trong pḥng khách rộng lớn bầy biện nhiều đồ đạc mà Katie và Maura biết rằng nó thuộc về những gia đ́nh thượng lưu của Dallas, những phụ nữ đeo mặt nạ đang chăm chú nghe bài thuyết giáo chiêu mộ thành viên mới.
Không khí mỗi lúc thêm phấn khích. Những tờ giấy liệt kê những nghĩa vụ của thành viên được kết nạp, kèm theo những khoản đóng góp ban đầu và nguyệt phí được phân phát.
- Thưa các quư bà, chúng ta sẽ gặp lại nhau ở đây sau hai tuần nữa. Tại cuộc họp gặp mặt đó, các bạn sẽ nộp lệ phí và tuyên thệ - Một người đàn bà cao lớn ăn mặc rất mốt nói: - Chúng ta sẽ cống hiến tất cả cho việc ǵn giữ những tiêu chuẩn đạo đức của chúng ta. Hăy nhớ rằng chúng ta là những tín đồ Tin Lành da trắng, - những người tin vào ưu thế của chủng tộc da trắng. Chúng ta thề sẽ tuân theo những nguyên tắc của đảng 3K.
Cuộc họp mặt kết thúc bằng lời thề trung thành với Hợp chủng quốc Hoa kỳ. Katie và Maura, cả hai đều cảm thấy căng thẳng và bực tức. Họ sẽ không về ngay nhà. Trước hết họ sẽ cung cấp số xe có mặt nơi đây và Mcpherson sẽ t́m ra chủ nhân của chúng. Chúng sẽ bị bêu tên trước thiên hạ trong số tới của tờ Dallas Weekly.

o0o

Katie và Maura đă cam kết với nhau là không kể cho Harry và Jeff  biết về những hoạt động của họ cho đến tận bữa tối thứ bẩy. Lần này tổ chức ở nhà Warren.
Katie ở trong bếp, đang là bộ quần áo th́ Harry bước vào nhà.
- Có một chiếc sơ mi sạch treo ở trong tủ ấy - Nàng nói khi anh nhẹ hôn lên môi nàng, - và em cũng hấp lại chiếc áo len cho anh rồi đấy.
- Tại sao chúng ta cứ phải mặc quần áo chỉnh tề để ngồi ăn với nhau, - Harry cằn nhằn, nhưng Katie hiểu rằng anh vẫn chấp nhận quy tắc đó.
- Bởi v́ điều đó nhắc chúng ta rằng chúng ta là những người văn minh - Nàng đáp.
Thậm chí trong bộ quần áo lao động Harry cũng vẫn đẹp trai. Maura nói rằng trông anh giống một ngôi sao điện ảnh. Nàng nói tiếp.
- Có thể chúng ta không đủ khả năng đi ăn ở khách sạn Adolphus hoặc câu lạc bộ Dallas Country, nhưng giả sử là chúng ta có khả năng th́ cũng không thể đến đó trong bộ quần áo lao động?
- Một ngày nào đó, anh sẽ đưa em đến ở khách sạn Adolphus - Anh hứa - Chúng ta sẽ chọn những món đắt nhất trong thực đơn.
- Mặc quần áo và đến đấy sớm đi. Jeff sắp đọc cho chúng ta nghe một chương khác trong cuốn tiểu thuyết của anh ấy.
- Trời ơi! Lại phải nghe cái đó à ? - Katie biết rằng Harry khó chịu khi nghe Jeff đọc chúng. Cuốn tiểu thuyết của Jeff nói về cuộc sống đắng cay của những gia đ́nh nông dân, đó không phải là thứ mà Harry thích.
- Jeff khá đấy. Một ngày nào đó anh sẽ tự hào là đă quen biết anh ấy - Katie nói vui.
Maura nói rằng Jeff rất buồn là anh sẽ phải ngừng viết trong tám tuần để bắt đầu vụ gieo trồng. Anh không thể viết được sau mười hai đến mười bốn giờ mỗi ngày làm việc ngoài đồng. Cuốn sách sẽ lại phải gạt sang một bên cho tới tận cuối mùa thu.
- Cuốn sách ấy cũng chẳng giúp được họ tiền đóng thuế năm nay hoặc mua than đốt ḷ - Harry với tay vào hộp bánh lấy một chiếc cắn ngon lành.
- Họ đang đốt củi hay là ngô ? - Katie dè chừng nói.
Nàng biết rằng Maura đang lo lắng về việc họ chậm đóng thuế. Nhiều người đang mất trang trại cũng chỉ v́ không đáp ứng được những khoản chi tiêu. Nhưng có một người buôn đồ cổ trên thành phố đă đến xem chiếc giường cổ kiểu Chippendale bỏ trong nhà kho. Maura hy vọng nó sẽ mang lại đủ tiền để đóng thuế.
Khi Katie và Harry đến nhà Warren, Jeff đang nhét những khúc gỗ mới chặt vào ḷ. Một chai rượu sêri tự nấu lấy đặt lên bàn.
- Người buôn đồ cổ đă đến, Maura hớn hở nói - Chúng tôi đă có tiền đóng thuế.
- Tôi cho rằng chị luôn luôn có thể trở thành dân buôn rượu lậu - Harry trêu chọc trong khi Maura rót rượu vào bốn chiếc cốc đặt sẵn trên bàn - Chị có một bộ đồ cất rượu khổng lồ trong nhà kho phải không ?
- Chúng ta kể cho họ nghe bây giờ hay đợi đến sau bữa ăn ? - Maura hỏi Katie.
- Ngay bây giờ - Katie quyết định.
Hai người đàn ông tỏ vẻ không tin khi Katie tường thuật lại chuyến đi mạo hiểm của họ nhân danh cho Dan Mcpherson và tờ Dallas weekly.
- Cả hai người điên rồi ! - Harry nổi khùng - Katie, bọn 3K đối với em như thế chưa đủ sao ?
- Chúng ta có thể làm ǵ đó để giúp đỡ cuộc đấu tranh chống lại bọn 3K, - Katie nói, mặt nàng chói ngời - Điều đó rất quan trọng. Nhưng bọn em biết rằng nếu nói ra, các anh sẽ bắt chúng em dừng lại.
- Anh biết ǵ nào, Harry ? - Jeff hỏi. - Những người vợ của chúng ta không c̣n là trẻ con. Họ là những phụ nữ.
- Em có thể lại bị đánh đập, - Harry lo lắng. Tuy vậy anh cảm thấy tự hào về nàng - Em phải xa bọn ấy ra. Như thế là đủ rồi.
- Chúng ta sẽ không trở lại đó - Maura xoa dịu - Chắc là những con mụ ấy sẽ rất ngạc nhiên khi thấy tên ḿnh được nêu trên tờ Dallas weekly.
Sáu ngày sau, Maura phóng xe đến nhà, dừng xe vội vă Katie vội vàng từ nhà bếp bước ra cửa.
- Khi chị phóng xe như vậy chắc là có điều ǵ xảy ra - Nàng chào hỏi Maura với nụ cười lo lắng.
- Bà Crane đến chỗ tôi sáng nay để vay đường. Bà ấy kể với tôi về việc tờ Dallas Weekly tường thuật lại “bữa tiệc giả trang" ở nhà Stanton, tường thuật toàn bộ kèm theo danh sách các tên.
- Maura, thật là kỳ diệu - Katie nói, ḷng tràn ngập cảm giác thoả măn - Khi nào chúng ta được xem số báo ấy.
- Không kỳ diệu lắm đâu - Nét mặt Maura căng thẳng - Tờ Dallas weekly ra sáng nay. Đêm qua trong khi Dan vẫn c̣n đang phân phát báo th́ vợ ông và đứa con gái mười bốn tuổi bị bắt cóc và bị mang đến chỗ bọn 3K. Chúng không đánh họ. Chúng bắt bà Mcpherson và cả cô con gái cởi bỏ hết quần áo trước mặt đám đàn ông. Sau đó chúng gạ gẫm họ.
- Ôi, Maura, tại chúng ta đă cung cấp cho Dan những cái tên đó - Katie lo sợ th́ thầm.
- Nếu chúng ta không làm thế một người nào khác cũng sẽ làm - Maura quả quyết.
- Có ai bị bắt giữ không ? - Katie hỏi, run người khi nghĩ lại lúc nàng bị hành hạ.
- Chị có là trẻ con không đấy ? - Maura gắt gỏng. - Tất nhiên là bọn 3K sẽ bảo chúng không liên quan ǵ đến việc đó. Nhưng người ta nói rằng Dan Mcpherson và gia đ́nh ông đă rời khỏi thành phố.
Tôi thấy sợ thay cho họ - Katie rùng ḿnh. Tại tôi cả...
- Chị không nên kết tội ḿnh - Maura gay gắt - Đất này không thể là nơi cho bọn 3K hoành hành. Tôi nghĩ là chúng ta đă qua thời kỳ đen tối nhất. Đă có ngày một nhiều hơn số người chống lại chúng.
Đến đầu mùa xuân, Harry bỏ việc ở hăng Wilson Bookerage. Mùa trồng ngô bắt đầu khoảng mười ngày sau đợt sương giá cuối cùng. Katie và Harry đến nhà băng ở Dallas vay một món tiền để giúp họ trụ được đến vụ thu hoạch. Theo chỉ dẫn của Jeff, họ rải phân bón, bừa đất và gieo ngô. Amelia đă từng làm việc cùng hai người làm thuê trong mùa gieo trồng, nhưng Katie và Harry đă quyết định tự tay ḿnh làm tất cả.
Họ làm việc từ mặt trời mọc đến mặt trời lặn, bảy ngày một tuần, thường là kiệt sức sau mỗi ngày làm việc. Sự giải trí duy nhất của họ là cùng ăn bữa tối chủ nhật với Maura và Jeff. Những người đang cùng một cảnh ngộ, một chí hướng.
Vào dịp ngày 4 tháng Bẩy*, ngô đă cao hơn đầu gối. Ba tuần sau, cao ngang đầu người, Katie và Harry làm việc dưới mặt trời Texas thiêu đốt. Họ đội những chiếc mũ rơm rộng vành để tránh nắng. Vào cuối mùa hè, đợt thu hoạch đầu tiên sẽ bắt đầu.
Giờ đây, cuối mỗi ngày làm việc, trong khi Katie chuẩn bị bữa ăn bằng những thực phẩm trồng được trong vườn Harry đọc cho nàng nghe cuốn sách mới của Henry Wallace về kỹ thuật trồng ngô, hoặc họ thảo luận về cuộc bầu cử sắp tới. Phó tổng thống Coolidge, người đă trở thành tổng thống từ năm ngoái do tổng thống Harding chết khi đang chuẩn bị tranh cử cho nhiệm kỳ bốn năm tới.
Texas sẽ không bỏ phiếu cho ông ta, - Harry tiên đoán - Những người Texas luôn luôn bỏ phiếu cho đảng Dân Chủ. C̣n hiện giờ, chúng ta có Miriam Ferguson đang tranh cử chức thống đốc ở đây - Anh lắc đầu với vẻ ngờ vực - Một phụ nữ ?
- Tại sao một phụ nữ lại không nên tranh cử chức thống đốc ở đây? - Katie hỏi - Có thể không phải là người này - Nàng thừa nhận. Mọi người đều hiểu rằng Miriam Ferguson chỉ là b́nh phong cho chồng bà ta, người đă bị cấm giữ chức vụ ǵ trong bang v́ bị tố cáo tham nhũng khi làm thống đốc năm 1927.
- Xem này, chúng ḿnh lựa chọn thế nào đây ? - Harry tranh luận. Thực ra cả anh và Katie đều chưa đủ tuổi bầu cử - Bà ấy là ứng cử viên đảng Dân Chủ. Bà ta đă thắng một ứng cử viên khác được 3K ủng hộ trong một cuộc lựa chọn sơ bộ. Ít ra th́ Ferguson cũng là người chống bọn 3K.
- Jeff nói rằng trong các cuộc bầu cử ở Texas, những điều quan trọng gồm : Ứng cử viên có được ủng hộ của những đảng viên 3K không, có tán thành việc cấm rượu mạnh không và có đưa ra chính sách tăng thuế không?
Katie và Harry lo lắng về giá ngô năm nay. Nhũng tiên đoán lại cho rằng nó sẽ hạ. Qua một vài tính toán, họ nhận thấy lợi nhuận của họ sau khi trả nợ nhà băng c̣n lại rất nhỏ, và một nửa là phải trả cho Amelia.
- Katie, em vẫn c̣n muốn ở lại trang trại à ? - Harry hỏi khi anh trở về nhà sau một cuộc thương lượng đáng thất vọng về việc bán ngô.
- Vâng ? Chúng ta đang mua đất cho ḿnh và nó sẽ là của chúng ta măi măi. Đôi mắt nàng lo lắng nh́n anh thăm ḍ.
- Anh đă nói với ngài Thompson ở sở môi giới và ông ta đă nhận lời. Họ muốn anh trở lại làm việc vào tháng Mười Một. Đang thiếu một chân chạy giấy.
- Em cũng sẽ t́m việc ở cửa hàng - Katie quả quyết nói - Chúng ta sẽ lại cùng đi xe vào Dallas.
Nàng cố gắng xem đó chỉ là một cuộc phiêu lưu nhỏ.
- Anh không muốn em phải làm việc.
- Chỉ đến lễ Giáng sinh thôi - Nàng hứa - Và chúng ta sẽ có thêm một ít tiền trong tay.
- Quỷ tha ma bắt, giá ngô đáng ra phải cao hơn. Chúng ta làm việc kiệt sức mà cuối cùng chẳng được ǵ.
d- Hàng ngày, nếu đẹp trời, chúng ta nh́n thấy cảnh b́nh minh và hoàng hôn thật kỳ điệu - Nàng nhẹ nhàng nói. Chúng ta có nhà để ở và có nhiều thứ để ăn. Và sau chín vụ nửa, chúng ta sẽ là chủ của trang trại này.
- Anh đă nói với ngài Thompson rằng chúng ta sẽ thuê công nhân trồng trọt trong vụ tới và anh sẽ không bỏ việc như mùa xuân năm ngoái - Nét mặt anh bừng sáng - Katie, đó là công việc hấp dẫn nhất mà anh đă thấy.
- Anh sẽ nói dối ông ta ? - Katie bàng hoàng.
- Đó là một việc tốt - Harry gạt bỏ lời kết tội - Ai biết nào. Nếu như anh phất nhanh, anh sẽ thừa khả năng thuê một người làm đồng áng thay ḿnh - Anh mỉm cười tự tin khi nàng nh́n anh chằm chặp.
¬- Anh sẽ phải trả cho người làm thuê số tiền nhiều hơn là anh kiếm được ở sở môi giới - Katie phản đối. Nàng buồn bă trước viễn cảnh Harry đang dần bỏ rơi trang trại. Anh đă yêu mến đất đai ? Anh từng nói cảm thấy ḿnh giống như một ông vua khi nh́n đất đai của ḿnh trải rộng ngút tầm mắt.
- Katie ! Em sẽ không tin nếu như anh kể với em một vài người kiếm được ở công sở những ǵ, - Harry nhẹ nhàng nói - Anh biết ngài Thompson mang về nhà mỗi tuần bao nhiêu. Tại sao anh phải làm người chạy giấy? Tại sao anh không thể là người bán hàng uỷ thác. Thị trường chứng khoán đang làm cho nhiều người trở nên giàu có chỉ qua một đêm. Mọi người đang đầu tư vào thị trường.
- Mọi người có tiền, - Katie sửa lại - Và cũng không phải nhiều người.
- Katie ! Thức tỉnh lại đi. Những người nông dân đang đói đến chết. Nhưng bên ngoài các trang trại, chưa bao giờ mọi người lại kiếm được nhiều tiền như vậy. Mọi gia đ́nh đang mua tủ lạnh, ô tô và máy giặt.
- Đến lúc, - Katie cáu kỉnh cắt ngang, - họ lỡ hai lần thanh toán, và ô tô, tủ lạnh hay máy giặt sẽ bị đ̣i lại.
- Em đang sống trong quá khứ, - Harry quở trách - Mọi người, trừ những người nông dân, đang kiếm trong một tuần số tiền nhiều hơn họ kiếm trong đời.
- Họ đang cộng thêm mười vào số bốn mươi phần trăm giá hàng những người mua trả góp. Đó không phải là cách để sống.
- Ở dưới Florida, người ta đang biến một món tiền vài trăm đôla thành một gia sản - Giọng Harry ch́m sâu trong sự thất vọng - Một điều tương tự như vậy đang xảy ra ở thị trường chứng khoán. Bọn anh có một khách hàng, bắt đầu từ bẩy tháng trước với năm trăm đôla đầu tư. Ngày nay, gia sản của ông ấy đáng giá năm chục ngàn đôla. Katie, anh muốn chúng ḿnh cũng có tiền như vậy. Anh đă vạch ra kế hoạch thực hiện nó như thế nào.
- Ông ta chỉ có năm chục ngàn đôla trên giấy tờ - Katie quả quyết. Nhưng nàng biết là Harry sẽ không chịu nghe nàng.

Chú thích:
* Quốc khánh Mỹ.

Chương 7

Ngày 4 tháng Mười một, ứng cử viên đảng Cộng Ḥa Calvin Coolidge được bầu làm tổng thống nhiệm kỳ mới bất chấp sự phản đối của cả hai đảng dân Chủ và Cấp Tiến về những vụ bê bối của chính phủ Harding. Hầu hết người Mỹ nghĩ rằng nền kinh tế của đất nước đang vào thời kỳ bùng nổ. Nhưng những người nông dân, những người thợ rừng miền Tây, những công nhân dệt ở New England, những công nhân mỏ than ở Pennsylvania và Tây Virginia th́ không nghĩ như vậy. Họ đang phải chịu đựng những điều tồi tệ.
Vào một buổi sáng cuối tháng Mười Một, Harry đang ở trang trại, tinh thần phấn khích. Anh huưt sáo trong khi đợi Katie lên xe để cùng vào Dallas. Đă ba thần nay, anh trở lại làm việc ở hăng Wilson Brokerage, Katie cũng sang tuần thứ hai bán hàng ở cửa hàng quần áo phụ nữ mà nàng đă làm việc năm ngoái.
Vào tuần làm việc thứ hai, Harry được cất nhắc lên chân thông báo giá cả thị trường trên tấm bảng treo nơi công sở. Trong ṿng vài ngày, anh đă có thể nhẩm tính được chứng khoán lên hay xuống bao nhiêu. Hàng ngày anh ở lại muộn, ghi chép giá cả mới nhất vào một cuốn sổ tay và so sánh chúng với giá cả hôm trước. Anh nhận thấy rằng muốn kiếm tiền bằng cách này th́ phải có khả năng phân tích mỗi sự thay đổi của chứng khoán để phát hiện ra quy luật. Nhưng để mua chứng khoán, anh cần phải có tiền.
Ngày hôm sau, một nhân viên trẻ cùng sở Brokerage kể với Harry về những cửa hàng không đăng kư ở thành phố và hy vọng bố vợ tương lai của anh ta sẽ giúp mở một cửa hàng như vậy.
- Này, vậy là không hợp pháp - Anh ta thừa nhận - Nhưng cũng không phải là đánh bạc, và nhiều người đă làm như vậy. Khi chúng tớ cưới nhau, cha của Alice có thể cho tiền để mở cửa hàng.
Sáng nay, như thường lệ, Harry cho Katie xuống xe ở nơi bán hàng rồi phóng đến công sở. Hôm nay anh đi hơi ḷng ṿng, dù rằng điều đó có nghĩa là anh muộn giờ làm việc. Anh đến nhà băng để rút tiền từ tài khoản nhỏ bé của ḿnh. Anh cầu mong cho Katie đừng chú ư đến việc này. Rồi với sự may mắn, anh sẽ nhanh chóng trả lại và vẫn c̣n vốn để tham dự một cuộc chơi mà anh tin ḿnh nhiều khả năng thắng cuộc.
Trong giờ ăn trưa, Harry la cà đến các tụ điểm gần đó, nơi những khách hàng đang cá cược về giá cả được viết nguệch ngoạc trên bảng. Anh đặt tiền vào chứng khoán, mà nó tăng giá th́ anh thắng. C̣n nó xuống th́ anh thua. Harry hiểu rằng chẳng có sự mua hay bán chứng khoán nào ở đây cả. Nó chỉ là một tṛ cờ bạc.
Tin vào trí nhớ phi thường của ḿnh cộng với những thông tin thu được ở hăng Wilson, và tài phán đoán giá cả lên xuống, anh có thể kiếm lăi ở các tụ điểm này. Bây giờ anh dự định thử thời vận một chút...
Anh bước vào một tụ điểm, nơi có nhiêu khách sộp xuất hiện. Trẻ, chưa từng trải, và hăm hở. Katie sẽ giết anh nếu nàng phát hiện ra, anh nghĩ. Nhưng anh đă đến một nơi thật xa và không thể quay về theo lối cũ. Với một nụ cười hồn nhiên, anh đưa ra những chỉ thị, tin tưởng rằng ḿnh sẽ thắng.
Ngày hôm sau, Harry đă trả lại số tiền rút ra từ nhà băng và giữ lại số lời hôm trước, để chơi tiếp. Bây giờ, hàng ngày vào giờ ăn trưa, anh đều đến tụ điểm ấy và thường xuyên thắng. Sáu ngày sau, người trông nom tụ điểm từ chối, không cho anh chơi nữa.
- Đi chỗ khác mà chơi ! - Ông ta nói - Tôi không muốn thấy mặt anh ở đây nữa. Đi đi.
Harry t́m được một tụ điểm khác, nơi mà khả năng kỳ lạ của anh chưa ai biết. Anh vẫn chưa nói vơi Katie về vận may này. Tiền thắng cuộc của anh tích lại hàng ngày. Vài ngày sau, ông chủ tụ điểm thứ hai cáu kỉnh đuổi Harry đi khỏi. Anh mỉm cười, lại t́m ra tụ điểm khác.
Anh đợi đến Giáng sinh, là ngày làm việc cuối cùng của Katie ở cửa hàng, mới nói với nàng. Trong khi nàng kéo chăn về phía ḿnh chống lại giá buốt lùa vào xe, trên đường về nhà, anh giải thích cho nàng về các tụ điểm và số tiền anh đă kiếm được trong bốn tuần qua. Anh nói vắn tắt với nàng là anh đă gặp may.
- Harry, những tụ điểm đó là bất hợp pháp.
Thấy rơ là nàng bị sốc v́ anh đă đánh bạc bằng tiền gửi nhà băng mà không nói với nàng.
- Các ông chủ điều hành một cơ sở bất hợp pháp - Harry thừa nhận - Nhưng anh chỉ làm những ǵ mà các khách hàng làm ở một văn pḥng môi giới hợp pháp. Anh mua - Anh bỏ một tay khỏi vô lăng, tḥ vào túi lấy ra một cuộn hối phiếu và đưa cho Katie.
- Những cái này không phải những tờ đôla - Anh nói v́ anh biết rằng nàng không nh́n thấy ǵ. Trong xe tối om - Những tờ mười và hai mươi. Đó là vốn của chúng ta để đánh bạc ở thị trường chứng khoán. Chúng ta sẽ giàu có Katie ạ !
Hai đêm sau, mặc cho Katie phản đối một sự điên rồ như vậy, Harry đưa nàng tới ăn tối ở khách sạn Adolphus nguy nga, tráng lệ. Nàng mặc chiếc váy nhung đen giản dị mà nàng và Maura dập khuôn theo mẫu của một bộ váy áo do Maura t́m thấy trong chiếc rương cũ của chị ta. Cùng với nó, Katie đeo chuỗi hạt ngọc trai Woolworth và đôi khuyên tai đă từng là của bà Maura.
- Em sẽ mang áo khoác của em - Katie quyết định khi họ đi tới lối dẫn vào buồng ăn. Vắt trên tay ḿnh, nàng tự nhủ, trông đỡ hạ tiện.
- Anh sẽ mua cho em một chiếc mới - Harry hứa - Mua ở cửa hàng Neiman Marcus.
Họ bước vào pḥng ăn với sự tự tin như thể đang đi dạo qua những danh lam thắng cảnh của New York quê hương: những hành lang của khách sạn Plaza, Waldorf Astoria, hoặc St. Regis.
- Em gọi những ǵ em thích, - Harry nói khi họ ngồi vào bàn với thực đơn trong tay - Hôm nay chúng ta làm lễ kỷ niệm.
- Em không thể tin những món tiền đó - Katie lầu bầu. Nàng gạt qua ước muốn là Harry sẽ mang tiền gửi nhà băng thay v́ kinh doanh ở thị trường chứng khoán.
- Đó chẳng là ǵ so với những thứ chúng ta sắp có - Khuôn mặt Harry ánh lên vẻ tự tin. Katie nhận thấy những cái liếc trộm về anh của những phụ nữ ở bàn bên cạnh, và không nhận thấy những cái liếc của đàn ông tập trung vào nàng.
- Anh không rời khỏi công ty, - Anh nhắc nhở nàng - Anh sẽ làm việc ở đó v́ anh đọc được những mẹo mực, suốt cả ngày. Anh đă học được phép nắm bắt sự lên xuống của giá cả. Cách của anh không phải là cờ bạc mà thực sự là công việc.
- Đó là một khoản tiền lớn, - Katie do dự, và tất cả những cái anh có chỉ là những mảnh giấy.
- Em không hiểu ǵ về thị trường chứng khoán, - Harry hăng hái nói - Những ǵ xảy ra ở phố Wall ảnh hưởng tới toàn bộ thế giới.
- Đó là tṛ đánh bạc, - Katie khăng khăng, - nó làm em sợ.
- Em sẽ thay đổi ư nghĩ khi chúng ta lăn trong tiền - Harry nói một cách tự tin và tập trung sự chú ư vào thực đơn.
- Lệnh cấm rượu chết tiệt. Chúng ta phải tổ chức kỷ niệm bàng sâm banh vậy.
Mặc dù Jeff luôn luôn cười nhạo đồ ăn ở các nhà hàng Dallas. "May mắn các bạn mới t́m được một bát thịt ḅ hầm kha khá”, Katie thực sự có ấn tượng tốt với bửa ăn ngon lành của họ ở khách sạn Adolphus.
Họ vui thú hưởng thụ sự xa hoa ở đây. Đối với Harry, sự có mặt ở nơi xa hoa này, giữa những người giàu có và thành đạt, được anh coi trọng hơn vạn lần các món ăn ngon. Katie hẳn sẽ không căn vặn xem họ tiêu hết bao nhiêu.
- Món ăn ngon tuyệt, - Harry tuy vậy cũng thừa nhận, - nhưng em biết không, không ǵ có thể so sánh với những thứ rau mà chúng ta hái trong vườn nhà ḿnh. Nếu một người nào đó có thể t́m ra cách giữ lại được những hương thơm đó, th́ ôi chao, họ có thể tạo dựng nên một sản nghiệp.
Nói xong, anh nh́n chằm chằm vào khoảng không với vẻ trầm ngâm mà Katie đă từng thấy. Rơ là Harry đang mường tượng ra một cách kiếm tiền mới.
- Harry, chúng ta không thể làm lạnh chúng trong mùa hè để giữ cho tới mùa đông - Katie cười to.
- Sao lại không ? Anh thách thức - Anh đánh cuộc là một ngày nào đấy, mọi người sẽ hái quả trên cây và biết cách giữ chúng để ăn quanh năm. Sẽ hái ra khối tiền đấy.
- Nhưng cũng sẽ rất tốn tiền để t́m ra cách, nếu như có thể t́m ra - Katie thận trọng - Hăy nhớ lại lúc Jeff kể về ngôi nhà xanh của mẹ anh ấy. Có thể, chúng ta sẽ làm một căn nhà và sẽ có rau tươi quanh năm.
- Em muốn có một ngôi nhà xanh, th́ làm đi - Anh nói với vẻ nuông chiều. Lúc này, anh chỉ nghĩ đến ngày mai sẽ mua chứng khoán nào. Hai tuần trước, một nữ tốc kư đầu tư một khoản tiền tiết kiệm ba trăm đôla. Hai ngày sau, cô ta bán phần của ḿnh với giá mười lăm ngh́n. Nếu anh làm việc đó, xem xét tất cả số liệu, anh có thể đoán được chỉ số DowJone lên xuống thế nào.
Trong những tuần kế tiếp, Katie như sống trong một thế giới hư ảo khi Harry về nhà, chỉ chờ ăn xong bữa tối, khi bát đĩa được dọn đi, là chúi vào nghiền ngẫm cuốn sổ tay mà trong đó, những con số được ghi một cách bí mật, sau một ngày làm việc. Nàng thực sự mù tịt trước những điều Harry giảng giải. Ḍng suy nghĩ của nàng luôn vấp phải bức tường chắn của những thủ đoạn tài chính.
Mẹ nàng đă làm việc trong suốt những năm chiến tranh và sống tằn tiện để một ngày nào đó, khi họ rời khỏi khu Lower East Side, bà có thể mở được một cửa hiệu. Bà luôn luôn nói, "Con chỉ mua những ǵ có khả năng trả". Nhưng rồi mẹ nàng đă chết khi c̣n quá trẻ và tiền th́ cũng biến mất theo.
Harry có lư khi nói rằng nghĩ đến ngày mai là tốt nhưng họ cũng phải hưởng thụ hiện tại. Nàng vẫn cảm thấy không thoải mái mỗi lần Harry đưa nàng tới ăn ở khách sạn Adolphus hay mua những quà tặng nhỏ mà anh biết sẽ làm nàng hài ḷng.
Nàng cảm thấy ngượng khi họ lại tới nhà băng để vay tiền cho mùa gieo trồng, trả lăi suất cao.
- Katie, đó là một việc khác - Anh nói - Anh không thể dùng vốn chứng khoán của anh vào việc trồng trọt được.
Điều làm nàng lo ngại là anh cứ nhất định thuê người làm việc giúp nàng lúc gieo trồng và thu hoạch, mặc dù phải trả cho họ số tiền nhiều hơn số tiền anh kiếm được ở văn pḥng Wilson. May sao số tiền anh kiếm được ở thị trường chứng khoán cũng rất đáng kể.
- Đây là khoa tài chính cao cấp - Anh bảo nàng với vẻ thích thú - Em nên thấy những người môi giới kính trọng anh ra sao. Bởi v́ anh mua thấp mà bán cao. Họ không biết được anh tính toán thế nào. Họ không thể hiểu rằng hoạt động ở thị trường chứng khoán là cả một khoa học.
Đầu tháng Tư, Katie và người làm thuê bắt đầu gieo ngô. Niềm hứng thú của việc gieo trồng biến mất khi phải làm việc với người lạ. Nàng cảm thấy kiệt sức sau mỗi ngày làm việc - điều không hề xảy ra khi có Harry ở bên cạnh.
Vào tháng Năm, Harry nói với nàng anh sẽ thuê thêm một người nữa làm việc ở trang trại.
- Anh không muốn em làm việc đến gẫy lưng, Katie ạ. Chúng ta không cần phải bỏ sức ra như vậy nữa.
- C̣n em sẽ làm ǵ cả ngày ? Nàng hỏi.
- Trông nom nhà cửa, vườn tược và nấu ăn - Harry nhún vai - Làm những việc mà các bà vợ ở thành phố vẫn làm. Đọc sách chẳng hạn. Em hăy tự học.
Anh mỉm cười thoả măn. Đây là mót số việc mà anh biết là đáng yêu thích.
- Em hăy mượn sách của Jeff.
Cũng tuần đó, Harry mua một chiếc xe Ford mới. Katie ngắm nghía bối rối, buồn vui lẫn lộn khi nh́n Harry đưa trả một nắm tiền. Trong buổi hoàng hôn êm dịu, Harry đứng cạnh Katie chỉ vào chiếc xe mới với niềm tự hào.
- Xe Ford hạ xuống c̣n 290 đôla. Không có bô phận tự khởi động nhưng anh không cần. Cái đó chỉ dành cho phụ nữ. Em biết không, chiếc Ford Model T lẩn đầu tiên được bán với giá 950 đôla. Đây là một tiến bộ đáng kể.
- Để em dùng chiếc xe cũ, - Katie nói, tim nàng đập dồn trong khi họ nắm tay nhau bước vào nhà - Thỉnh thoảng em có thể lái xe đến thăm Maura thay cho việc chị ấy luôn luôn phải lái xe đến thăm em.
- Maura làm ǵ có thời gian để thăm em vào vụ mùa này, - Harry rào đón - Trừ buổi tối khi anh đă về nhà để đưa em đi.
Trước anh vẫn từ chối dạy nàng lái xe. viện cớ là nếu có điều ǵ xảy ra với nó th́ anh không có phương tiện đi làm. Bây giờ, đă có chiếc xe thứ hai.
- Đôi khi Maura cũng có thể nghỉ một tiếng, - Katie chuẩn bị cho cuộc chiến đấu. Maura lái xe được, tại sao nàng lại không ?
¬- Buổi tối anh cứ dinh chặt vào cuốn sổ tay. Thậm chí anh cũng không biết nếu như em ra khỏi nhà một tiếng đồng hồ.
¬- Tại sao em lại phải lái xe - Harry bực tức hỏi.
- Tại v́ những phụ nữ khác cũng lái - Nàng bướng bỉnh căi lại - Maura luôn luôn nói rằng sẽ dạy em lái xe. Bây giờ thị chị ấy sẽ dạy.
- Chúng ta sẽ xem, - Anh nghiêm nghị nói. Anh đang bị quấy rầy đây, nhưng lần này, nàng sẽ không dừng lại.
Một lần, vào buổi tối, Katie và người làm thuê bỏ dở công việc ngoài đồng. Maura và Jeff cũng vậy. Hai người phụ nữ ngồi với nhau trong bếp bên cốc cà phê.
- Tôi phải đun nóng lại món thịt hầm tối qua - Maura nói - Jeff đang ngồi ở bàn ăn cố gắng viết, nếu như anh ấy không quá mệt.
Bây giờ, họ nói chuyện về người làm thuê, người bắt đầu thay chỗ Katie vài tuần tới và về chiếc xe Ford Harry mới mua.
- Tôi sẽ dạy chị lái - Maura hài ḷng - Tôi thà bỏ ăn c̣n hơn bỏ lái xe.
- Cũng hơi sợ, - Katie thú nhận - Tất cả số tiền này là do Harry kiếm được ở thị trường chứng khoán. Nhưng trừ chiếc xe và tiền thuê người làm cộng với vài thứ lặt vặt, nó lại quay vào chứng khoán. Tôi muốn gửi một ít vào nhà băng.
- Jeff nói rằng Harry rất thạo về chứng khoán.
- Harry vẫn nói rằng ngày nay mọi người đều hoạt động ở lĩnh vực này - Katie mỉm cười, trầm lặng - Theo tôi, đó là một sự điên rồ.
- Có rất nhiều chuyện về những người cá cược ở thị trường chứng khoán nhưng thực ra cũng chỉ có một số người tham dự vào đó. Giống như chúng ta đọc trên các báo và tạp chí về những người buôn rượu lậu, về học thuyết Freud hay những cô gái nhảy theo nhạc Jazz. Đă mấy ai thực sự thấy một người buôn rượu lậu hay nếm rượu lậu và cô gái điếm duy nhất mà họ thấy là ở trong phim. C̣n ai biết về Freud ngoài những nhà trí thức, và những người quan tâm tới đời sống tinh thần cũng như thể xác của con người. Những người dân ở những thành phố nhỏ và những trang trại sống một cuộc đời giống như cha mẹ họ từng sống. Hầu hết họ lo lắng khi gặp những khoản chi tiêu cho máy giặt hay đàn piano hoặc ôtô. Nhưng chồng chị, đây là một con người đặc biệt - Maura thừa nhận.
Harry đồng ư với Katie rằng, tốt hơn cho nàng là giám sát hai người làm thuê của họ. Anh cũng chấp nhận để nàng học lái xe.
- Nên để mắt đến những người làm thuê - Harry nói có vẻ khoan dung - Hăy để cho họ biết rằng em luôn ở quanh đấy. Em hăy đến chơi với Maura vào buổi chiều - Anh khuyến khích.
Katie cố kiềm chế không nhắc với Harry rằng Maura phải làm việc ngoài đồng với Jeff. Lúc này, nàng cảm thấy có lỗi v́ đă có một cuộc sống dễ dàng hơn Maura. Giấu Harry, nàng vẫn tiếp tục làm việc ngoài đồng vài giờ một ngày.
Hai người làm thuê kém thành thạo hơn nàng và Harry nhiều nhưng Katie thông cảm. Cả hai đều là những ông già mệt mỏi, đắng cay, v́ họ đều đă từng mất đi trang trại của ḿnh. Họ không có cái động cơ đă đẩy Harry và nàng làm việc hết ḿnh. Họ làm việc chỉ để cho gia đ́nh họ khỏi chết đói.
Cuối tháng Tám - khi Texas đang phải chống chọi với một đợt nóng khủng khiếp - Harry về nhà với một chiếc hộp mua ở cửa hàng Neiman - Marcus.
- Hăy thử đi, Katie - Anh ra lệnh trong khi nàng dán mắt vào món quà.
- Nào, mở hộp ra. Người bán hàng nói rằng nhất định nó phải vừa với em. Anh đo một chiếc áo của em tối qua và đưa cho bà ấy số đo.
- Harry, chắc là nó phải đắt lắm, - Katie th́ thầm, tay run run mở chiếc hộp.
- Tối mai, ḿnh sẽ ăn ở khách sạn Adolphus - Anh bảo nàng, - và ngày hôm sau, sẽ đến cửa hàng Newman - Marcus mua áo khoác cho em.
- Vào tháng Tám ? - Nàng cười rũ cả người.
- Họ bán áo khoác ngay cả ở tháng Tám, - Harry cũng cười - Đây không giống như tầng hầm ở cửa hàng Klein.
Harry biết rằng, đối với mọi phụ nữ Dallas, một chiếc váy hay áo khoác mua ở cửa hàng Neiman - Marcus là một cái ǵ đó đáng để ao ước.
- Harry, - Katie thăm ḍ anh với sự tự hào và e sợ lẫn lộn - Anh định giở tṛ ǵ thế ?
- Hôm nay anh kiếm được món bở. Anh sẽ bỏ việc. Anh không cần đến Wilson nữa. Hàng ngày anh sẽ đến chỗ người môi giới chứng khoán của ḿnh để điều hành công việc. C̣n em, Katie, anh muốn em xuống Houston để thương lượng với Amelia một việc.
- Việc ǵ, Harry. Anh đang nói về cái ǵ đấy.
- Anh đă h́nh dung ra Amelia chờ đợi những ǵ từ phần lợi nhuận của bà ấy trong chín vụ mà nữa. Anh đă chuẩn bị để trả bà ấy một lần, ngay bây giờ.
Anh cười khùng khục trước vẻ ngạc nhiên của Katie, rồi tiếp:
- Anh đă nói với em, hôm nay anh vớ bẫm. Anh muốn trang trại thuộc về chúng ta, hoàn toàn, và ngay bây giờ. Anh sẽ đến gặp luật sư thảo giấy tờ. Em sẽ đáp chuyến tàu đêm xuống Houston nói chuyện với Amelia. Sau đó lấy chữ kư của bà ấy và đưa trả cho tấm séc. Bà ấy sẽ rất hạnh phúc v́ sẽ không c̣n phải chờ đợi phần tiền của ḿnh trong chín năm nữa.
- Anh muốn em đi Houston một ḿnh ?
¬- Em có thể làm được việc đó - Hary mỉm cười - Đầu tiên, em viết thư cho Amelia, nói rằng em sẽ đến Houston bằng chuyến tàu chạy suốt đêm. Bà ấy có thể đón em ở ga. Bà ấy sẽ rất vui mừng được gặp em. Em sẽ ở với bà ấy một ngày, giải quyết công việc và lại đáp chuyến tàu đêm về nhà.
- Và khi đó chúng ta sẽ thực sự làm chủ trang trại - Katie mỉm cười thoả măn.
- Anh sẽ lấy tên em đặt cho nó - Harry dịu dàng nói - Như vậy, em sẽ luôn luôn nhớ rằng trang trại là của em.

o0o

Katie đẩy tấm rèm che trên cửa sổ giường ngủ, nh́n ra ánh sáng màu hồng của b́nh minh. Chiếc quạt nhỏ bé không thể nào xua được cái nóng ngột ngạt của ban đêm. Nàng ngủ được ít trên chuyến tàu đêm tới Houston. Không phải v́ nóng mà v́ đầu óc nàng đă trở thành một chiếc kính vạn hoa cho những kư ức : Những đêm trên đường khi Harry và nàng làm cuộc hành tŕnh xuyên đất nước từ New York. Những ngày đầu tiên ở trang trại Amelia. Và giờ đây, nàng sắp trở thành chủ nhân của nó.
Nàng xúc động trước việc Harry lấy tên nàng đặt cho trang trại. Đó là cách anh làm yên ḷng nàng, v́ tất cả tiền kiếm được anh đều dùng mua chứng khoán, ngày một nhiều hơn, mà theo nàng, th́ chỉ là nhiều mẩu giấy hơn nữa. Tờ giấy duy nhất mà nàng tin tưởng vào nó là tờ được phát hành bởi kho bạc Liên bang.
Amelia đă có mặt ở ga để đón nàng. Nàng biết bà rất ṭ ṃ - thậm chí hơi lo sợ - về chuyến viếng thăm bất ngờ này, mặc dù nàng đă giải thích qua rằng Harry gặp một chút may mắn ở thị trường chứng khoán. Họ cùng nhau đi ăn sáng. Sau bữa ăn, Katie đưa ra đề nghị của Harry. Nàng thấy Amelia tṛn mắt ngạc nhiên. Sau đó nó được thay thế bằng việc kiểm tra tấm séc một cách cẩn thận.
- Không ai đào được mỏ dầu ở trang trại, - Amelia thẹn thùng trước sự hoài nghi của ḿnh - Bây giờ th́ tôi không nghĩ thế nữa. Tôi biết cô và Harry, hai người sẽ không lừa tôi.
- Không ai t́m thấy mỏ dầu cả, - Katie khẳng định, - mặc dầu bà biết rằng tất cả các nông dân ở Texas đều hy vọng t́m được. Mỏ dầu bé nhỏ của chúng tôi chính là khả năng của Harry, biết được chứng khoán nào sẽ lên và chứng khoán nào sẽ xuống.
- Tôi không có quan hệ ǵ với thị trường chứng khoán, - Amelia thừa nhận mặc dầu cũng có nghe những chuyện nhiều người trở nên giàu có chỉ sau một đêm.
Tại nhà, cô con gái Amelia cẩn thận đọc hết những giấy tờ mà Katie mang theo. Cuối cùng chị ta nói :
- Mẹ ạ, con nghĩ mẹ cần phải có một luật sư để xem xét những giấy tờ này.
Tuy vậy, Katie thấy rằng tấm séc trả cho việc sang tên đă gây ấn tượng với chị ta.
- Với Katie và Harry th́ tôi không cần luật sư, - Amelia nói - Con không thấy ǵ sai trái trong bản hợp đồng chứ?
Hợp đồng được kư. Trang trại đă là của Katie. Cuối ngày, con gái bà Amelia đánh xe đưa họ ra ga.
Sáng hôm sau, Harry đă có mặt ở ga đón Katie.
- Bây giờ em đă là bà chủ, - Anh chúc mừng nàng sau một chiếc hôn nồng nhiệt - Em thấy thế nào ?
¬- Thật là kỳ diệu. Nàng nói, khuôn mặt ngời sáng - Những đêm qua em nhớ anh quá, không sao ngủ được.
Đây là đêm đầu tiên họ thiếu vắng nhau, kể từ ngày cưới.
- Anh cũng không ngủ được. Thật là khủng khiếp.
Họ nắm tay nhau dưới bàn trong khi chờ đợi bữa sáng mang đến. Lần đầu tiên, Harry mang Katie đi theo khi anh đến để giao việc trong ngày cho người môi giới của ḿnh. Sau bữa ăn trưa, Harry bảo nàng là anh sẽ lệnh cho bán một số chứng khoán.
Katie giật ḿnh trước những giọng nói the thé và những âm thanh ngắt quăng của những chiếc máy điện báo xếp dọc tường của văn pḥng môi giới. Nàng ngạc nhiên nh́n hai người phụ nữ đang thảo luận ồn ĩ về t́nh h́nh của đồng và thép.
Anh nghe nói có những văn pḥng môi giới ở New York và một vài thành phố lớn khác chỉ nhận phụ nữ làm việc, - Harry bảo nàng, - một nơi được trang bị đồ đạc như một quán rượu lậu. Những người phụ nữ ngồi thành ṿng tṛn trên những chiếc xô pha hay ghế bành, hút thuốc lá Thổ Nhĩ Kỳ trong những chiếc tẩu dài - Anh làm điệu bộ hài hước - Họ nhấm nháp đồ uống trong khi xem những cô gái ghi giá cả lên tấm bảng. Không có một người đàn ông nào ở đó.
- Em sẽ không bao giờ đến một chỗ như thế - Katie nói quả quyết. Harry cười phá lên.
Katie nhận thấy những cú liếc xéo về phía Harry và nàng khi hai người bước vào căn pḥng đầy người. Nàng ngạc nhiên trước sự kết hợp của nỗi ghen tỵ và vẻ kính trọng đối với Harry ở một số khách hàng. Rơ ràng với họ, anh là một con người đặc biệt.
Nàng đứng tránh sang bên trong khi Harry thảo luận công việc. Một vài người đàn ông sốt sắng ghi chép khi họ nghe trộm cuộc đối thoại của Harry.
- Đây là vợ tôi Harry tự hào giới thiệu với người môi giới của ḿnh - Katie, đây là ông Michell.
- Có trẻ và đẹp quá. Hai người thật lả đẹp đôi - Ông ta nhă nhặn nói.
Harry khoác một tay qua eo nàng cùng đi về phía cửa ra vào.
- Anh sẽ trở lại đây sau ba giờ nữa - Harry tḥ tay vào túi lấy ví - Em hăy đến cửa hàng Neiman - Marcus và tự mua cho ḿnh thứ ǵ kha khá - Anh nh́n nàng âu yếm - Hăy mua một chiếc áo mặc ở nhả hay váy ngủ mà Pola Negri đă mặc trong phim.

o0o

Sau khi rửa xong bát đĩa và xếp cẩn thận, Katỉe vào buồng ngủ chuẩn bị giường. Nàng biết rằng tối nay Harry sẽ không tiêu phi thời gian vào việc nghiên cứu giá cả chứng khoán. Cả hai người đă nếm trải cảnh cô đơn của hai đêm qua.
Buổi tối đă làm dịu đi cơn nóng tháng Tám. Nàng ngâm ḿnh lâu hơn dự định trong nước ấm của bồn tấm, tận hưởng hương thơm ngây ngất của xà pḥng tắm nhăn hiệu Helena Rubenstein mua ở một cửa hàng sang trọng ở Dallas. Lần đầu tiên trong đời, nàng tiêu pha hơi quá tay mà không cảm thấy có lỗi.
Ra khỏi bồn tắm, nàng lau khô người rồi mặc chiếc áo ngủ mỏng dính mua ở cửa hàng Neiman - Maurcus. Nàng không mua chiếc áo mặc trong nhà. V́ nàng nghĩ sẽ chẳng mặc nó được bao lâu. Chấm một chút nước hoa lên cổ, nàng vào buồng khách, nơi Harry ngồi khom lưng xuống cuốn sổ kế toán mà anh thường ghi lại những giao dịch hàng ngày.
- Harry - Katie gọi, trái tim nàng bỗng nhiên đập dồn. Hơn lúc nào hết, nàng muốn làm t́nh với anh ngay bây giờ.
- Anh quay lại nh́n. Nàng nghe tiếng anh thở dài.
- Katie ! - Giọng anh đầy vẻ mơn trớn - Trông em như một ngôi sao màn bạc.
- Chiếc áo đắt khủng khiếp.
- Chẳng có ǵ quá đắt đối với vợ anh - Anh nói và đứng lên - Anh sẽ hoàn thành việc tính toán sau. Đôi mắt anh sẫm lại với niềm đam mê khi anh đột ngột bế thốc nàng lên tay.
- Harry - Nàng gắt gỏng, đôi mắt sáng lên với nụ cười. - Anh sẽ gẫy lưng mất.
- Lưng của người ốm yếu nào đó chứ không phải lưng của Harry Newhouse - Harry đùa bỡn, bế nàng đi qua hành lang vào buồng ngủ.
Họ quấn lấy nhau trong bóng đêm, chiếc áo ngủ đắt tiền vứt trên sàn nhà cạnh giường. Miệng Harry chuyển dần từ miệng Katie xuống cổ nàng với những nụ hôn ẩm ướt, nhẹ nhàng.
- Em rất gợi cảm, - Harry th́ thầm, - em đă học điều đó như thế nào.
- Học ở anh. Niềm hứng khởi làm nàng liều lĩnh khác thường.
- Ôi ! Trời ơi, Katie.
Đột nhiên, như không c̣n đủ thời gian cho họ âu yếm nhau. Cả hai ngợp thở, cùng có cảm giác muốn hoà trộn vào nhau. Trong cái nóng ẩm của ban đêm, những âm thanh của phút giây cao điểm của - họ là bản giao hưởng của khoái lạc. Giờ đây, cả hai nằm im, người ướt đẫm mồ hôi.
- Ôi, Katie ! - Harry lại thốt lên. Sức nặng thân thể anh đè lên người nàng nhưng cả hai đều không muốn nhúc nhích.
- Anh quên không đeo bao cao su rồi, có lẽ em nên ra nhà tắm.
- Để sau - Katie nói lảng - Ôi Harry, em yêu anh vô cùng.


Chương 8

Vào cuối tháng Chín, Katie bỗng nhận ra chỉ sau ba bốn giờ làm việc ngoài đồng là nàng đă thấy kiệt sức. Thoạt đầu cho là tại trời nóng nên nàng chỉ chú ư ngâm ḿnh trong bồn nước mát trước khi Harry từ thành phố về nhà.
- Nhờ Trời, chúng ta sẽ sớm xong mùa thu hoạch. Tôi mệt mỏi quá và luôn luôn buồn ngủ - Katie tâm sự với Maura vào một chiều chủ nhật lúc họ ngồi ở cổng hóng mát trong khi Harry và Jeff đang chữa chiếc xe Ford cũ kỹ trong nhà để xe.
- Chị có vẻ giống như con dâu bà Crane, cô Elvira!
Maura nhận xét, đôi mắt suy đoán, Rồi chợt hỏi.
- Chị chậm bao lâu rồi ?
Katie nh́n với vẻ sợ sệt.
- Maura, tôi chậm đă hai tuần, mà không, ba tuần rồi.
- Ồ, - Maura gật đầu vẻ thấu hiểu.
- Có phải chị cho rằng tôi có mang . - Trí óc Katie bỗng ngược về cái đêm mà họ sao nhăng không đề pḥng. - Maura, tôi đă có mang ư ?
Nàng bất chợt bị tấn công bởi hai cảm xúc trái ngược nhau. Vui mừng v́ có thể nàng đang mang trong ḿnh đứa con của Harry, lo sợ v́ chồng sẽ bị lúng túng, v́ anh sẽ nghĩ rằng ḿnh c̣n quá trẻ để là một người bố, một người đàn ông thực sự, phải lo toan, gánh vác cho cả gia đ́nh.
- Đó là cái giữ cho thế giới này tồn tại. - Maura cười dịu dàng.
- Nhưng chúng tôi chưa có dự định này ! – Giọng Katie lạc đi.
- Khi nào chị định nói cho Harry biết ?
- Tối nay khi anh chị đă ra về.
- Chúng tôi có thể về ngay bây giờ !
- Không Katie phản đối. - Tôi cần có thời gian để làm quen với ư nghĩ đó.
Tuy nhiên, Maura đă thúc Jeff về nhà sớm hơn ít nhất hai tiếng đồng hồ so với lệ thường. Katie nhận thấy Maura đă hiểu nàng đang lo lắng khi nói với Harry rằng, nếu những triệu chứng kia là đúng th́ sau khoảng bảy tháng nữa, họ sẽ làm cha mẹ.
- Tối nay Maura vội về làm ǵ thế. - Harry hỏi khi nh́n hai vợ chồng người bạn lái xe xuống đường.
- Chị ấy biết em muốn ở một ḿnh bên anh - Katie nhẹ nhàng nói.
Harry nhướng đôi lông mày vẻ chế nhạo.
- Em lại ra vẻ quan trọng.
- Em có tin cho anh. - Nàng ch́a má về phía chồng, nụ cười rạng rỡ - Anh có biết cái bài mà Eddie Coton vẫn hát không Tôi sắp có một đứa trẻ, đứa trẻ của tôí và tôi. - Nàng thở một hơi thật sâu, nụ cười tươi rói - Đó chính là chúng ta.
Harry thấv gai người, măi sau mới cất được thành lời.
- Em sắp có con à ?
- Chúng ta sắp có con. - Nàng nhắc lại.
- Ô, Chúa ơi - mặt Harry tái xanh.
- Harry, anh thật ngoan đạo.
- Anh không muốn em có con vào lúc này.
- Hơi muộn rồi. - Nàng cố gắng đùa cợt. - Chẳng chồng em không muốn có một đứa con hay sao?
- Anh sợ, em vẫn c̣n như một đứa trẻ.
- Nhiều cô gái có con khi c̣n trẻ hơn em. Đó là điều tự nhiên. Cũng không phải chúng ḿnh không có khả năng về kinh tế.
- Anh không muốn em phải trải qua những điều như vậy. - Harry kéo sát Katie vào ḷng. Nàng cảm thấy trái tim anh đang đập dồn. - Anh c̣n nhớ khi mẹ anh sinh đứa em gái út. Lúc đó anh mới bảy tuổi nhưng anh vẫn nhớ tất cả những gào thét khi mẹ anh trở dạ. Anh không muốn em phải trải qua những đau đớn đó.
- Rồi em sẽ qua được - Katie quả quyết nói, - về phía anh th́ em không dám chắc. Nàng cười phá lên.
Harry cứ khăng khăng bắt Katie t́m một bác sỹ ở Dallas mặc dù Maura đă khẳng định rằng trong khu vực của họ cũng có một bác sỹ giỏi. Khi nàng từ chối, anh tự lân la ḍ hỏi những người quen biết. Anh quyết định rằng con trai đầu ḷng của ḿnh - anh tin chắc Katie đẻ con trai - sẽ phải được sinh ra ở một bệnh viện, có thể không lớn, nhưng không thể nhếch nhác, bẩn thỉu. Katie rất cảm động v́ sự lo lắng của anh cho hai mẹ con và cả nỗi sợ hăi thật sự của anh về sự đau đớn lúc sinh nở.
Harry cùng đi với Katie đến chỗ bác sỹ. Ông ta rơ ràng là rất khó chịu trước một vài câu hỏi của anh.
- Đối với một ông bố trẻ tương lai th́ anh hỏi quá nhiều.
- Nếu già hơn, tôi đă có thể biết một số câu trả lời - Harry đáp lại.
Đầu tháng Mười Một, Harry đưa Katie đi Dallas để mua quần áo cho nàng mặc trong thời kỳ thai nghén. Mặc dù Katie đă đặt mua quần áo qua thư tại hăng Lane Bryo ở New York, Harry vẫn bắt nàng t́m ở cửa hàng Neiman - Marcus vài thứ ǵ đó để mặc được ngay. Việc ăn tối của chủ nhật ở khách sạn Adolphus đối với họ đă trở thành lễ nghi. Anh thích thú với sự ngưỡng mộ và những cái liếc trộm về phía Katie cua cánh đàn ông trong pḥng ăn.
- Harry, anh rẽ nhầm đường rồi, - Katie gắt lên khi họ gặp khu buôn bán của Dallas.
- Ồ ! Anh phải cho em xem cái này trước đă, - Harry nói với sự bí mật.
- Cái ǵ đấy anh ?
- Rồi em sẽ thấy - Nụ cười bí ẩn của anh nói với Katie rằng đừng mất công hỏi han vô ích. Anh thích làm cho nàng ngạc nhiên. Họ đi vào một khu dân cư hấp dẫn với ngôi nhà được chăm sóc cẩn thận và những thảm cỏ gọn gàng được bao quanh bằng những hàng rào xén tỉa công phu. Nghĩ rằng Harry sắp đưa ḿnh đến thăm bạn bè buôn bán, Katie lo lắng, kiểm tra lại quần áo của minh. Áo khoác của nàng th́ được rồi, nhưng c̣n chiếc sơ mi th́ chỉ che được phần nào sự chật chội của chiếc váy. Tại sao Harry cứ hay bốc đồng như vậy.
Anh để xe ở bên lề đường trước một ngôi nhà hai tầng nhỏ xây theo kiểu Tudor, nằm sau một thảm cỏ, ở giữa nổi bật mấy luống cúc đỏ và vàng.
- Harry, ai sống ở đây? - Giọng nàng có vẻ trách móc.
- Em chứ ai, - Harry nói, vẻ lănh đạm, tḥ tay vào túi áo khoác lấy ra một ch́a khóa - Anh mua nó cho em, và tất cả đồ đạc nữa.
Anh mỉm cười trong khi Katie há hốc mồm ngạc nhiên.
- Katie, đó là nhà của chúng ta - Anh với tay qua người nàng mở cửa xe.
- Nhưng chúng ta đă có một ngôi nhà.
Đột nhiên Katie cảm thấy buồn rầu. Nàng không muốn rời trang trại.
- Chúng ta sẽ sống ở đây, - Harry giải thích - Anh rất lo cho em phải sống một ḿnh ở trang trại. Anh đă chán ngấy phải đi đi lại lại. Mùa đông th́ lạnh cóng, mùa hè th́ như thiêu như đốt. Chúng ta sẽ về trang trại mỗi tối thứ sáu rồi lại trở về thành phố vào sáng thứ hai. Sẽ rất thú vị, phải không Katie ? Bây giờ để anh cho em xem ngôi nhà.
Họ ra khỏi xe, nắm tay nhau bước trên lối đi hẹp dẫn đến cửa ra vào. Katie bắt buộc ḿnh phải hỏi những câu hỏi thực tế.
- Harry, anh đă mua nhà như thế nào ? Ngôi nhà này trị giá phải đến ba bốn ngàn. Thậm chí có thể hơn.
- Anh mua trả góp. Anh trả một phần trước c̣n sau đó trả dần từng tháng.
- Thế c̣n trang trại ? - Chưa phải là chúng ta rời hẳn đấy.
- Chúng ta sẽ cho những người láng giềng thuê. Chẳng được nhiều đâu nhưng cũng đủ trang trải các khoản thuế má.
Ngày hôm sau, do sự nôn nóng của Harry, họ dọn ngay đến ngôi nhà mới. Katie cố gắng tỏ ra vui vẻ nhưng ḷng buồn bă khi phải rời bỏ trang trại, dù hàng tuần vẫn quay về gặp nó. Nàng sẽ nhớ nhiều lắm, đất đai mênh mông ngút ngàn tầm mắt, những b́nh minh và hoàng hôn đẹp mê hồn, mùi hương đồng cỏ nội... Nàng không thích những đồ đạc kiểu Victoria và những bức tường màu sẫm nơi đây.
Đến một lúc nào đó, nàng sẽ thay thế những bức rèm nặng nề bằng những bức màn mỏng để cho ánh sáng có thể lọt vào những căn pḥng nhỏ hẹp. Nàng sẽ chuyển một số thứ lên pḥng gác mái. Dù sao, nàng cũng thừa nhận với niềm tự hào rằng họ đă bước một bước khá dài trong một thời gian rất ngắn từ những căn nhà chung cư ở Riving Street.
Katie nhận thấy rằng họ đang bước vào một cuộc sống hoàn toàn mới. Đôi khi điều đó thật đáng sợ. Nàng tự hào về sự thành đạt của Harry, ngày càng gia tăng tài sản của họ - tất nhiên là trên giấy tờ v́ nàng vẫn tự nhủ ḿnh như vậy. Tuy nhiên những bằng chứng vật chất cũng là đáng kể. Harry mua một tủ đựng quần áo thật lớn, một áo khoác bằng da gấu trúc, một dải băng đính kim cương làm quà tặng ngày cưới và một chiếc máy giặt cho nàng. Trong niềm phấn khích sau một ngày thu được món lăi lớn, Harry đă bán chiếc xe Ford mới và mua một chiếc Pierce - Arrow.
- Những chi tiêu hàng tháng chẳng đáng kể ǵ, - Harry an ủi Katie.
Bây giờ, Harry đă t́m thấy niềm vui trong việc mời bạn bè mới của anh - mà hầu hết họ gấp đôi tuổi anh - đến nhà dự những bữa tiệc nho nhỏ. Trước những lời lẽ khéo léo của Katie, anh đồng ư cho nàng trang bị lại đồ đạc trong pḥng ăn. Anh đứng cạnh nàng trong một cửa hàng bán những thứ đồ đạc đáng được dùng để bày biện trong những ngôi nhà đẹp nhất của Dallas và cho phép chọn bất cứ thứ ǵ nàng thích. Anh tin vào thẩm mĩ của nàng về mặt này.
Những bạn bè mà Harry mời đến ăn bữa tối hàng tuần rất ngưỡng mộ bàn ghế kiểu thời Nhiếp chính Anh quốc, chiếc tủ búp - phê thanh tú. Với sự trợ giúp của những cuốn tạp chí dành cho phụ nữ, nàng cố gắng làm cho những bữa ăn vừa hấp dẫn con mắt lại vừa ngon miệng.
Việc này bắt đầu từ gợi ư của một người khách lớn hơn nàng đến ba chục tuổi. Ông ta nhắc đến câu nói của Socratesrằng: vị ngon đầu tiên của bất cứ bữa ăn nào cũng liên quan đến con mắt.
Những người đàn ông chỉ nói đến thị trường chứng khoán, c̣n những người đàn bà th́ nói chuyện về quần áo và những vấn đề liên quan đến kẻ hầu người hạ. Katie luôn là một chủ nhà mến khách, ân cần. Nhưng nàng lại cũng luôn cảm thấy buồn chán và cô đơn trong môi trường mới này.
Khi Maura gọi điện đến để kể cho Katie rằng ḿnh cũng có mang, nàng mừng vui khôn xiết và lập tức thấy nỗi cô đơn được san sẻ đi nhiều.
- Chị có cho rằng chúng ḿnh lây nhau không, - Maura cười to. - Katie biết không, Jeff sẽ lúng túng cho mà xem.
Đột nhiên Maura cảm thấy lo lắng.
- Rồi thế nào anh ấy cũng đâm ra nghĩ vơ nghĩ vẩn là đă đến lúc nên quên hẳn chuyện viết lách để làm một việc ǵ có ư nghĩa như là kiếm tiền nuôi gia đ́nh. Nhưng tôi không chịu đâu. Chúng tôi c̣n có thể sống nhờ trang trại, và anh ấy c̣n có những tháng mùa đông để viết.
Giọng nói của Maura trở lại vẻ vô tư ban đầu.
- Katie, chị biết không. Chị có một đứa con trai và tôi sẽ có một đứa con gái, hoặc là ngược lại. Chúng lớn lên, yêu nhau và lấy nhau.
- Harry khẳng định là chúng tôi sẽ có con trai. Tôi sẽ không muốn nh́n mặt anh ấy nếu đó lại là con gái.
Maura cười.
- Anh ấy sẽ yêu nó, dù là trai hay gái.
- Anh ấy quá dịu dàng và quá tự hào, Maura ạ. Chị nên biết anh ấy đă mất toàn bộ gia đ́nh trong một dịch cúm. Bây giờ chúng tôi lại sắp có một gia đ́nh. Anh ấy sẽ nuông chiều và làm hư đứa bé mất thôi. Anh ấy vẫn lo sợ cho cái ngày tôi lên bàn đẻ.
- Tôi sẽ đến giúp anh chị một tay. Chị sẽ sinh cháu trước tôi ít nhất là hai tháng.
Vào đầu tháng thứ bẩy, với lư do là thấy ngượng ngùng v́ cái bụng quá to, Katie xin Harry ngừng tổ chức những bữa tiệc.
- Katie, trông em c̣n đẹp lắm, nhưng chúng ta sẽ không mời mọi người đến nữa, cho tới khi em sinh con, trừ Maura và Jeff.
Katie rất mê những ngày nghỉ cuối tuần ở trang trại, nhưng hiện giờ do nàng "to như một ngôi nhà”, nên họ phải bỏ các chuyến đi xa mệt mỏi về đấy. Thay vào đó, Maura và Jeff đến chơi với họ vào những ngày chủ nhật, dù rằng độ cuối tháng Ba, Maura đă báo trước rằng họ sắp sửa bận rộn cho mùa gieo trồng. Hơn nữa, đối với Maura, các chuyến đi cũng đă trở nên quá dài.
Vào giữa tháng Tư th́ Katie đau đẻ. Mặt trắng bệnh v́ lo sợ, Harry ở bên nàng cho đến khi bác sỹ bắt anh ra khỏi pḥng.
Sau cơn đau dữ dội và kéo dài, trong khi Harry đang được Jeff và Maura an ủi ở pḥng đợi của bệnh viện, th́ Katie đă sinh đứa con đầu ḷng của nàng.
- Nó là con trai - Bác sỹ nói với Katie, lúc đó đă kiệt sức.
- Ơn Chúa - Nàng thở dài - Harry sẽ không tha thứ cho tôi nếu nó là con gái.
Katie từ bệnh viện về nhà cùng với con trai nàng. Nó được đặt tên là Leo David - Newhouse, theo tên của cha nàng và cha Harry - vào ngày nó được cắt bao quy đầu theo đúng truyền thống Do Thái. Giống như Harry, nàng mê mẩn với đứa con trai đầu ḷng quư báu của ḿnh. Những cơn đau lúc sinh đẻ đă lùi về phía sau và nàng đang mơ một em gái cho Leo.
Katie nhận ra rằng Harry đă sắp xếp cho một người phụ nữ Mỹ gốc Mêhicô đứng tuổi làm vú nó cho Leo và một cô gái Mỹ gốc Mêhicô, làm hầu pḥng.
- Anh biết là em muốn học nói tiếng Tây Ban Nha. - Katie trêu chọc khi Carmen đă mang Leo đi cho bú c̣n Rosita vội vă xuống bếp chuẩn bị để họ nâng cốc chúc mừng Leo với chai rượu đào ngon tuyệt mà Jeff tự cất lấy.
- Đó là phần thưởng ! - Cả Katie và Harry đều muốn học cái mà họ cho là "ngôn ngữ thứ hai của Texas". Harry kéo nàng lại gần.
- Thật là kinh khủng, trong những đêm vừa qua, khi anh phải ở nhà một ḿnh.
- Harry, anh có thấy hạnh phúc về Leo không ?
Chợt nàng nhớ đến sự miễn cưỡng lúc đầu của anh khi nghe tin nàng có thai.
- Katie, thằng bé thật là kỳ diệu. Anh chưa bao giờ thấy một đứa trẻ đẹp như thế.
- Anh đă thấy bao nhiêu đứa trẻ ? - Nàng hỏi vậy, nhưng toàn thân cảm thấy ấm áp trước lời thú nhận của Harry.
- Katie, anh muốn em nghe anh - Đột nhiên anh trở nên nghiêm nghị - Anh đang kiếm được nhiều tiền. Cũng có đôi lần anh tính toán sai nhưng nh́n chung anh đă thành công. Anh muốn em được hưởng thụ. Người mẹ nên dành cả cuộc đời lo việc nhà cửa và con cái. Đối với em chắc chắn cũng sẽ như vậy.
Đôi khi Katie nghĩ rằng họ thật sự là một "cặp vợ chồng vàng”. Cuối cùng th́ nàng cũng học được cách nghỉ ngơi trong sự gia tăng tài sản. Mặc dù có đôi lúc nàng cảm thấy phiền ḷng rằng Maura và Jeff không có chung điểm này. Sống giữa nền kinh tế đang tăng trưởng mà họ, giống như những người nông dân khác, vẫn phải chịu nghèo đói. Chắc họ sẽ không chấp nhận một sự giúp đỡ về tài chính, nếu như nó được đề nghị.
- Jeff sẽ từ chối - Maura thừa nhận - Tôi th́ không kiêu hănh đến thế nhưng Jeff xuất thân từ lớp người luôn nghĩ rằng nghĩa vụ của họ là phải chịu đựng, - Maura hài hước - Và thề trước Chúa, tôi không thể phá vỡ truyền thống gia đ́nh.
Maura sinh con trai ở nhà, với sự giúp đỡ của một bà mụ, vào một buổi tối cuối tháng Bảy nóng bức ngột ngạt, trong khi Jeff đang làm việc ngoài đồng với sự giúp đỡ của một chiếc đèn pha v́ họ không có tiền để thuê thợ. Vui mừng trước sự ra đời của con trai - George Edward warren, Maura quả quyết là chị sẽ ra đồng trong một vài tuần nữa.
- Chúng ta đă xong việc, - Maura cười gịn tan trong khi Katie nâng niu bé Georgie mới một ngày tuổi trên tay - Chúng ta là những người mẹ.
Thời gian trôi qua. Hàng ngày Harry vội vă về nhà để nghe chuyện mới nhất về sự tiến bộ của bé Leo. Thế giới của họ xoay quanh cậu con trai.
Nhưng niềm vui của Katie đă bị phá vỡ khi nàng phát hiện ra, trong dịp nghỉ cuối tuần ở trang trại, là Harry đang lao vào một nghề thứ hai. Với sự giúp đỡ của Jeff, anh đang vận hành một ḷ cất rượu trong nhà kho và bán rượu lậu do họ nấu ra. Ḷ cất nhỏ của Jeff không đáp ứng đủ yêu cầu.
Katie ạ, anh cần có thêm một ít tiền cho thị trường chứng khoán. Sáu tháng nữa chúng ta sẽ là triệu phú.
- Harry, nấu rượu là phạm pháp đấy. Đó là một đạo luật tồi. Mọi người đều như vậy.
Ngay ở Texas đây, sau khi đạo luật thứ 18 vừa được thông qua, người ta đă t́m thấy một nôi cất rượu có thể cho ra 130 ga lông uưt ki một ngày ở trang trại của thương nghị sỹ Morris Sheppard. Ông ta lại chính là người đă soạn thảo đạo luật cấm rượu.
- Nhưng nó vẫn là điều phạm pháp.
- Katie, đó là một đạo luật bất khả thi. Mọi người đều biết thế.
- Nhưng nhiều người đă bị bắt và đều phải ngồi tù.
- Anh chỉ làm trong sáu tháng, - Harry xoa dịu, Việc bán rượu đang thuận lợi. Và Jeff đang cần tiền. Anh ấy phải thuê người giúp đỡ cho công việc đồng áng. Maura không thể địu Georgie trên lưng để làm việc ngoài đồng.
- Em không thích kiếm tiền kiểu đó, - Katie giận run người. Làm sao Harry có thể làm ăn bừa băi như vậy? Một. người đă muốn trở thành một luật sư. Điều ǵ sẽ xảy ra nếu như anh bị bắt.
- Anh không thể bị bắt - Harry quả quyết - Rủi ro ấy chỉ giành cho những kẻ đần độn.
Khi Katie chất vấn Maura, chị ta rất b́nh thản. Maura biết về ḷ nấu rượu ở trang trại, nhưng đă không nói ǵ với Katie.
- Nói với chị thế nào ? - Maura có vẻ ân hận - Họ đă quyết định là vẫn tiếp tục làm và chị sẽ chỉ thêm lo lắng.
- C̣n chị th́ không ? - Katie vặn lại.
- Này, trong cuộc sống chị luôn luôn phải lo lắng về một cái ǵ đó. Mà món tiền kiếm thêm cũng không phải nhỏ.
Cuộc sống của Katie giờ đây bị ám ảnh bởi nỗi sợ hăi. Harry tránh không nói đến nó nhưng Katie biết anh luôn bị cuốn hút vào hoạt động phạm pháp này. Khi anh đưa chiếc Piece - Arrow ra khỏi ga ra vào sáng sớm, có nghĩa là anh đến trang trại. C̣n khi anh ra khỏi nhà với một cái gói th́ có nghĩa là anh đang đi đưa rượu cho các khách hàng đặc biệt.
Vào một buổi sáng tháng Chín nắng đẹp, sau một đợt nóng kinh khủng, Katie đứng trước cửa bế Leo trên tay nh́n Harry rời khỏi nhà. Carmen đang bận bỏ tă lót vào máy giặt. Rosita đang ở dưới bếp rửa bát đĩa sau bữa sáng. Lúc này cuộc sống dường như rất thanh b́nh.
Đột nhiên, Katie cảm thấy căng thẳng khl nàng nh́n ra cảnh tượng ngoài đường. Harry đi bộ xuống phố, trên tay cầm một cái gói. Hai người đàn ông có mặt từ trước ở ngôi nhà bên kia đường đang đứng nói chuyện th́ bất th́nh ĺnh bỏ dở câu nói để đi theo Harry. Katie nghĩ ngay đây là các thám tử Liên bang. Họ đang theo dơi chồng nàng.
Tim nàng đập mạnh. Nàng quay vào, đặt Leo vào xe nôi, vội vàng đầy ra khỏi nhà. T́nh h́nh khẩn cấp khiến nàng phải sải bước cho kịp Harry. Nàng nh́n thấy hơn là nghe thấy một trong hai người đàn ông nguyền rủa khi nàng đi qua họ.
- Harry ! - Nàng gọi đứt hơi, cố làm cho giọng tự nhiên và đẩy xe đi cạnh anh.
- Đừng nói ǵ cả và nghe em bảo đây - Nàng th́ thầm, luôn luôn mỉm cười như thể họ đang nói chuyện b́nh thường - Đừng nh́n quanh, có hai người đàn ông đang đi theo anh.
- Quỷ tha ma bát - Harry nói, mặt tái mét.
- Đi cùng em tới cửa hàng bán đồ trẻ con gần đây thôi. Chúng ta vào đó, em sẽ mua thứ ǵ đây và chúng ta sẽ trao đổi gói.
Đừng bước nhanh quá, - Harry đề pḥng - Hăy làm ra vẻ tự nhiên.
Giọng anh có vẻ b́nh tĩnh. Nhưng Katie biết rằng anh đang bối rối. Giả sử các thám tử chặn Harry lại bây giờ th́ sao ?
Họ vờ như đang mải mê tranh luận về những thứ sắp mua cho Leo. Đứa trẻ vẫn đang ngủ trong nôi. Katie thở dài khi cửa hàng chỉ c̣n cách vài bước chân. Khi họ bước đến cửa ra vào, Katie nhận thấy hai người đàn ông bước chậm lại. Họ sẽ đợi ở ngoài cho đến khi Harry quay trở ra. Họ sẽ theo anh đến chỗ anh định đến và bắt giữ cả người bán lẫn người mua.
Trong cửa hàng, Katie nhanh chóng chọn cho Leo một bộ quần áo. Harry trả tiền. Nàng đẩy xe nôi đi giữa hai dăy hàng và ra hiệu cho Harry đi theo. Trong khi Leo ngủ, nàng cầm những chai rượu vùi xuống bên dưới chiếc đệm của đứa trẻ và nhét những thứ vừa mua vào chiếc túi Harry đang mang.
- Tốt rồi, chúng ta ra khỏi đây, - Harry nói với vẻ tự tin - Katie, em giỏi quá.
Ra đến bên ngoài, Harry tựa vào chiếc xe nôi để hôn Leo, mỉm cười với Katie vả lững thững bước đi. Các thám tử Liên bang sẽ thất vọng khi bắt được Harry và khách hàng của anh.

Chú thích:
* Triết gia Hi Lạp cổ đại.


Chương 9

Sau khoảng thời gian c̣n lại trong ngày, Katie phải cố để không nghĩ đến cái cảnh Harry bị bắt giữ rồi sau đó, bị tống giam. Điều đó không thể xảy ra, nàng tự nhủ. Nhưng điều đó cũng có thể xảy ra. Nàng lo âu. Nàng sẽ không thể chịu đựng nổi nêu một lần nữa gặp phải điều ǵ tương tự.
Harry làm ra bộ vui vẻ khi trớ về nhà, song nàng vẫn nhận thấy ánh nh́n nhớn nhác trong mắt anh. Anh không nói ǵ về vụ đó, tất nhiên, trước mặt Carmen và Rosita. Katie cũng im lặng. Harry nói sang chuyện số đảng viên 3K ở Dallas giảm hẳn xuống từ 13.000 năm ngoái, năm nay chỉ c̣n khoảng hơn 1.200. Anh sôi nổi bàn luận và bất chợt khó chịu bởi thái độ thờ ơ của Katie.
Đợi khi ăn xong, khi cả Carmel lẫn Rosita đă đi ngủ nàng mới bảo Harry.
- Chúng ta cần phải nói chuyện. Nàng nói khi họ đă ngồi trong pḥng khách như mọi khi, sau bữa ăn, nghe radio. Nàng thấy Harry đầy vẻ căng thẳng, chuẩn bị cho một cuộc tranh luận.
- Harry, em cần biết, rằng những ǵ xảy ra sáng nay sẽ không bao giờ lặp lại nửa. Em thật là tuyệt vời - Anh nói với vẻ tự hào.
- Anh có thể sẽ phải ngồi tù - Mặc dù cố gắng điềm tĩnh, giọng nàng vẫn lanh lảnh - Anh nghĩ quá nhiều đến tiền. Nếu anh không hứa sẽ ngừng cất rượu và không bao giờ bán một chai rượu nào nữa, em sẽ bỏ anh mà đi. Em sẽ mang Leo về New York.
Katie không biết liệu nàng có đủ can đảm làm việc đó không, nhưng nàng phải làm cho Harry tin là nàng sẽ làm như vậy.
- Katie ! - Harry há hốc miệng, nh́n nàng nghi ngờ - Em biết rằng em và Leo là cả cuộc đời anh. Anh chỉ muốn em và con có cuộc sống sung sướng.
- Hăy nghĩ cho chín chắn, Harry. Anh đă có một dịp vào tù rồi đấy.
Nỗi sợ hăi mà nàng cảm thấy sáng nay lại kích thích nàng.
- Nếu anh vào tù, em sẽ phải nuôi con một ḿnh. Làm sao em có thể trang trải đủ mọi thứ. Phần c̣n nợ của ngôi nhà, các khoản trả góp của ôtô và đồ đạc. Thuế nhà và trang trại. Làm sao mà em và Leo sống nổi.
- Katie, hăy nghe anh, - tay anh t́m tay nàng, đôi mắt anh đau khổ - Anh hứa với em, anh sẽ luôn luôn ở đây để chăm sóc em và Leo.
- Anh sẽ không làm được như vậy nếu anh tiếp tục bán rượu lậu.
- Kể từ giờ phút này, sẽ không có chuyện rượu lậu nửa. Anh xin thề. Anh không cần đến nó nữa. Anh có thể buôn bán chứng khoán với số tiền anh hiện có. Chúng ta đang sống trong thời kỳ tuyệt diệu. Và anh biết anh đang làm ǵ.
Katie tin Harry không nói dối. Anh thực sự lo lắng trước những phản ứng của nàng. Bộ đồ cất rượu sẽ được chuyển đến trang trại của Jeff. Jeff sẽ làm một ḿnh.
Anh ấy và Maura rất cần số tiền mà rượu lậu mang lại.
Trong ṿng sáu tháng, Harry quyết định họ sẽ mua một ngôi nhà lớn hơn, một ngôi nhà xứng đáng hơn với họ ở Dallas.
- Hăy nh́n nhà Alex Sanger - Harry bắt đầu với sự nể sợ luôn luôn đi kèm với các cuộc bàn bạc về gia đ́nh Sanger, Marcus và Neiman. Anh tự hào rằng những đồng bào Do Thái của anh được dân chúng Dallas coi trọng đến như vậy, mặc dù họ không được phép tham dự vào các câu lạc bộ sang trọng ở Dallas. Đó mới là cái mà anh gọi là nhà.
- Harry, chúng ta không đủ tiền để mua những lâu đài như vậy.
Đôi khi, Harry lái xe đưa nàng qua ngôi nhà lớn, có hiên rộng của Philip Sanger. Một ngôi nhà có cầu thang đúp dẫn đến lối ra vào, có các tháp nhỏ ở mặt trên tầng thượng và lưới mắt cáo gỗ màu be. Có lần hai người c̣n đi qua ngôi nhà ba tầng, tường gạch màu kem của gia đ́nh Alex Sanger. Cả hai ngôi nhà đều nằm ở khu Cedars, một khu dân cư danh giá của Dallas.
- Nếu t́m thấy ngôi nhà vừa ư, anh sẽ mua nó. Lần này sẽ không vội vă. Chúng ta sẽ xem xét cẩn thận - Harry tuyên bố.
Katie buồn rầu nhận thấy Harry vẫn sẽ mua nhà bằng một số tiền trả trước rất nhỏ và phần trả góp hàng tháng rất lớn.
Anh c̣n nói rằng mùa hè tới họ sẽ đến khách sạn Grand trên đảo Mackinac ở miền Bắc Michigan, nơi mà hồ Michigan và hồ Huron gặp nhau. Harry biết rằng suốt hàng chục năm nay, những tinh hoa của xă hội miền Trung Tây và miền Tây Nam nước Mỹ thường nghỉ hè ở đó, gồm cả những gia đ́nh ở Dallas, như gia đ́nh Sanger.
- Chúng ta tránh cho Leo cái nóng khủng khiếp của Dallas. Em hăy viết thư giữ chỗ cho tháng Bảy - Harry nói như ra lệnh.
Khi Harry bàn đến chuyện thay chiếc Piece - Arrow bằng một chiếc Cadillas, Katie đ̣i giữ lại chiếc xe này. Chiếc Ford hay giở chứng quá.
- Được thôi, - Harry đồng ư, nhưng Katie biết rằng anh phiền ḷng v́ Maura đă dạy nàng lái xe.
- Em sẽ không thấy sung sướng khi mà chưa được làm những việc em có thể làm được.
Harry thường xuyên đưa Katie đến cửa hàng Neiman - Marcus để mua sắm. Anh mua cho Leo những đồ chơi vừa mới bầy bán. Hai tuần trước khi đi đảo Mackmac, Harry đă chọn được nhà mới. Đó là một ngôi nhà ba tầng gạch đỏ mà Katie xem như là một lâu đài. Các giấy tờ sẽ được chuẩn bị trong thời gian họ đi nghỉ và sẽ được kư ngay sau khi họ trở về.
Ngày mồng 1 tháng Bảy, Harry và Katie, có Carmen bế Leo theo, lên tàu Pullman đi về phía Bắc. Ngồi trong buồng khách, nh́n Carmen đang quạt cho Leo, nàng nhớ tới chuyến đi gian khổ từ New York City đến Dallas chỉ mới ba năm trước. Đôi khi dường như là họ đang sống trong một giấc mơ.
Harry cảm thấy niềm vui tràn ngập khi anh sánh bước cùng Katie xuống phà ở St. Ignace. Phong cảnh ngoạn mục nh́n từ mọi phía. Kỳ nghỉ gần đây của vợ chồng anh là một ngày ở băi biển Brighton hay Coney Island ở New York ǵ đó. Giờ đây, họ có cả một tháng ở khách sạn Grand, nơi mà ba đời tổng thống Hoa Kỳ là Cleveland, Taft và Roosevelt đă từng ở.
Harry không có ǵ phải lo lắng về công việc trong thời gian nghỉ ngơi này. Khách sạn Grand có một pḥng đặc biệt, là nơi mà danh sách các chứng khoán và giá cả luôn được thông báo kịp thời lên bảng. Anh có thể kiểm tra hàng ngày, bao nhiêu lần trong ngày cũng được và chỉ dẫn qua điện thoại cho người môi giới mua hay bán.
Thậm chí anh c̣n có thể đọc tạp chí Wall Sreet ngay ở đây. Thực ra chính v́ có những tiện nghi này họ mới có thể đến đây nghỉ.
- Harry, em không thể tin được, - Katie th́ thầm sung sướng khi anh giúp nàng bước lên một chiếc xe ngựa kiểu Victoria với người đánh xe đội mủ chóp và mặc áo choàng đỏ. Không một chiếc ô tô nào được phép lên đảo. Những chiếc xe ngựa chở khách ngược lên đồi, đến khách sạn Greek - Revival.
- Em cảm thấy ḿnh giống như nhân vật trong một bộ phim của Hollywood.
Nàng trông như một ngôi sao màn bạc, Harry nghĩ. Nàng mặc chiếc váy du lịch màu hồng do một người thiết kế mẫu nổi tiếng là Elsa Schiaparelli tạo ra.
- Đối với chúng ta, đây mới chỉ là sự bắt đầu. - Harry âu yếm nói - Sang năm, chúng ta sẽ đi Châu âu. Đi London và Paris. Việc này đền bù cho những năm tháng khủng khiếp khi anh chỉ c̣n có một ḿnh và chung nhau với người anh họ Izzy một căn buồng xép bụi bặm.
- Vậy chúng ta nên ôn lại tiếng Pháp - Katie cười.
- Rất nên!
Trong một thoáng, anh trở về với những hồi ức cay đắng của những tuần cuối cùng ở khu kư túc xá, khi Michelle Goncourt kéo anh lên giường cô ta. Nhưng cô ta đă bỏ đi, không nói một lời tạm biệt, để cưới một gă giàu có nào đó.
- Ôi, Harry, một toà nhà mới đẹp làm sao ! - Vẻ kinh hoàng của Katie đưa anh về thực tại.
Một công tŕnh, với chín cột bằng gỗ thông trắng nằm trên cao, có sân gôn và vườn ở một bên, c̣n các phía khác nh́n ra eo biển Mackinac. Điểm nổi bật mà Harry từng biết qua sách báo là khách sạn có hành lang dài nhất thế giới, tới 880 ft*. Một "đại lộ" với những chiếc ghế xích đu trắng nằm dọc hành lang được tạo nên bởi những bồn hoa.
- Anh đă bao giờ thấy nhiều hoa phong lữ thảo như thế này chưa ? - Katie nói với vẻ thán phục trước khi họ bước vào một pḥng khách lộng lẫy. Harry thấy mắt Katie đẫm lệ và anh biết nàng đang nhớ đến mẹ nàng. Bà rất yêu hoa phong lữ thảo.
Trời ơi, họ đă chăm chút b́nh hoa phong lữ thảo của mẹ nàng suốt hai ngàn dậm đường.
Harry bắt gặp những cú liếc về phía vợ chồng ḿnh. Rơ ràng là v́ họ c̣n quá trẻ. Và cũng v́ nom Katie thật kiều diễm và thêm nữa, hẳn ai nấy đều hiểu rằng anh “mạnh" đến mức nào mới đủ sức trả cho những chi phí khủng khiếp ở đây.
Anh không viết thư cho những người anh em họ từ khi đặt chân đến Texas. Anh sẽ gửi một bưu thiếp cho Izzy và một chiếc khác cho cha mẹ Izzy, và có thể, một món quà được ưa thích vào dịp lễ Hamakkal để cho họ biết anh làm ăn phát đạt như thế nào. Anh không hề có mặc cảm phải mang ơn về mặt tiền bạc v́ họ đă nhận nuôi anh. Anh đă tự lo cho ḿnh ngay từ tuần đầu tiên về ở với họ.
Khi đă ổn định trong dẫy pḥng xa hoa của khách sạn, Harry kéo Katie đi dạo quanh các pḥng trong khi Carmen dỗ Leo ngủ. Leo sẽ lớn lên, chỉ biết đến những thứ tốt nhất, sang trọng nhất. Harry tự hứa với ḿnh.
- Anh có c̣n nhớ các chủ nhật mà chúng ḿnh lang thang quanh các hành lang của các khách sạn Plaza, Waldorf và Ritz Carlton không ? Katie hồi tưởng lại.
Harry sung sướng thấy Katie hài ḷng được là khách ở đây một trong những nơi chỉ xuất hiện trong các ước mơ hay các giấc mơ của họ. Anh hào hứng nói :
- Mùa hè sang năm, trên đường sang châu âu, chúng ta sẽ dừng lại vài ngày ở New York. Chúng ta sẽ ở khách sạn Ritz Carlton. Chúng ta sẽ ăn trưa ở Algonquin, ăn tối ở St Regis và sau đó chúng ta ngược lên Conor ở Harlen.
- Trong số những người quen ở New York có ai tin rằng chúng ta đang ở đây không ? - Katie nắm tay Harry.
- Anh sẽ gửi cho Izzy và cha mẹ anh ấy một tấm bưu thiếp - Harry cười - Và em biết họ sẽ nói ǵ không. Họ sẽ bảo "chắc chắn nó là bồi bàn trong pḥng ăn".
Sau đó, trong khi lướt qua các trang của tờ báo Detroit Newspaper cấp không cho khách, Harry chờ Katie sửa soạn xuống ăn trưa tối. Từ trong buồng tắm, tiếng cười lanh lảnh của Leo vọng ra. Harry thấy lâng lâng cảm giác hạnh phúc. Một ḍng thơ mà Katie yêu thích nhảy nhót trong đầu anh.
Buổi sáng, lúc bảy giờ
Cuộc đời đáng yêu sao.

Với cuộc đời họ, mọi giờ đều đáng yêu.
Anh ngước nh́n lên, thầm kiêu hănh khỉ Katie bước vào pḥng. Nàng mặc bộ nhiễu Joocjet đen được viền bằng vô số tua, cao ngang đầu gối và phô bày một phần tấm lưng trắng mịn như sữa của nàng. Trong thời đại khi mà hầu hết các phụ nữ cố gắng để có được nước da rám nắng mà Coco Chanel đă làm cho trở thành mốt th́ nước da cua Katie đẹp một cách đài các.
- Trong em thật tuyệt vời. Nhưng em chuẩn bị hơi lâu đấy. Harry dịu dàng trách.
- Nó cũng đáng thế chứ ? - Katie thách thức.
- Đáng thế. Chúng ta xuống pḥng ăn thôi, anh đói lắm rồi.
Họ đi bằng thang máy xuống tầng dưới, theo lối đi giữa những hàng cột dẫn tới pḥng ăn chính. Căn pḥng rộng răi, đủ cho toàn bộ khách cùng ngồi một lượt. Harry thưởng thức hương vị của sự sang trọng ở khắp mọi phía, những bộ quần áo đắt tiền, những phụ nữ quư phái, những đồ trang sức lộng lẫy.
Họ ngồi vào bàn. Trong lúc chờ đồ ăn mang đến, Harry kín đáo nh́n khắp xung quanh. Katie và anh đang sống như những nhà triệu phú, anh hài ḷng nghĩ.
Đột nhiên, cái nh́n của anh tập trung vào một phụ nữ ngồi cách anh ba bàn. Cô nàng hấp dẫn hơn là đẹp với nụ cười của kẻ biết rơ sức mạnh hút hồn phái mày râu của ḿnh.
Harry cảm thấy miệng khô lại khi ánh mắt họ gặp nhau. Cô ta giống Michell Goncout một cách kỳ lạ. Đột nhiên anh nhớ Fenwick một lần nói với anh rằng Michell đă quay về New Orleans. "Cô ấy về nhà để làm lễ đính hôn. Đám cưới của cô ấy sẽ tổ chức vào tháng Mười". Sau tất cả những ǵ họ có với nhau, cô ta đă bỏ đi mà không có một lời tạm biệt.
- Họ gọi cái này là cá hồi hun khói Nova Scotia - Giọng nói vui vẻ của Katie chen ngang vào hồi tưởng của anh - Ở phố Denlancey cũng có, song quá đất đối với những người như chúng ta.
- Bây giờ em có thể mua mọi thứ em muốn - Giọng anh vô t́nh cộc cằn bởi kư ức về nỗi đau và sự sỉ nhục mà Michell đă gây ra cho anh. Katie tṛn đôi mắt ngạc nhiên.
- Khi quay về Dallas, chúng ta sẽ ghé vào hiệu kim hoàn để mua cho em một chuỗi ngọc trai. Thứ ngọc thật ấy Harry nhấn mạnh.
Cô gái giống Michell cũng đeo chuỗi ngọc trai.
Trong suốt buổi ăn hoang phí của họ - gồm cá hồi hun khói, xúp dâu tây, chuối, xa lát, một khúc to cá trắng Mackinac nướng - Harry nhận thấy người phụ nữ ngồi cách ba bàn đó luôn chăm chú nh́n anh. Khi Katie và anh rời pḥng ăn sang pḥng khách để uống cà phê, Harry nghĩ rằng cô ta sẽ đi theo họ. Đôi mắt cô ta đă nhắn gửi điều này.
Tên cô ta là Cynthia Ross, vừa mới ly dị chồng và đang du lịch với mẹ. Harry nhanh chóng biết được như vậy. Họ bắt chuyện với nhau thật giản dị, mặc dầu Harry nghĩ rằng mẹ cô ta không hài ḷng lắm. Đó là một người đàn bà lầm ĺ, nóng nảy, khoảng gần năm mươi tuổi. Rơ ràng là bà ta cảm thấy bất hạnh với vụ ly dị của con gái ḿnh.
- Hăy gọi tôi là Cindy, - cô ta nói với Katie và Harry, - mọi người ở Boston đều gọi tôi như vậy.
Liệu Katie có nhận thấy cô ta rất giống với Michell không ? Không, anh khẳng định và hoàn toàn yên tâm.
Cindy như b́ thôi miên khi biết rằng Harry và Katie đến đây từ Texas.
- Cha tôi cũng có cơ sở kinh doanh ở Texas - Cô ta nhớ lại - Ông đă mua một vài giếng dầu ở đó.
Họ nói chuyện về tác phẩm mới của Hemingway - Mặt trời vẫn mọc. Cindy và Katie đều đă đọc cuốn này nhưng Harry th́ chưa. Họ nói về chuyện phân đội của Hải quân Mỹ được gửi đến Nicaragua khi ở đó nổ ra một cuộc bạo loạn và về việc dịch vụ thư máy bay đă được khai trương giữa New York và Boston.
Bà mẹ của Cindy cắt ngang câu chuyện, nhất quyết bắt Cindy phải cùng bà trở về pḥng.
- Chúng tôi vừa mới từ Reno đến sáng nay, và tôi đă kiệt sức.
Trong khi hỏi Katie xem nàng có muốn uống thêm cà phê không, Harry liếc nh́n hai mẹ con Cindy đang rời pḥng khách. Linh tính báo anh biết rằng Cindy sẽ theo đuổi anh. Việc anh có vợ chẳng ư nghĩa ǵ với Cindy cả. Cũng không phải bởi một lần anh đă không chung thuỷ với Kat́e, nhưng anh thấy ḷng kiêu hănh được ve vuốt khi một người đàn bà đă li dị chồng của xă hội thượng lưu Boston theo đuổi ḿnh.
Hôm sau, Harry đưa Katie xuống ăn sáng trong sự mong đợi tội lỗi. Đối với anh, đây chỉ là một tṛ chơi, sẽ không có điều ǵ xảy ra cả. Anh tự nhủ vậy. Họ ngồi vào bàn một lúc th́ thấy Cindy vào pḥng ăn cô ta mặc chiếc váy quây màu trắng, chiếc áo len đỏ tươi, chân đi đôi dép Deauville. Trông cô ta giống như một người mẫu trong tờ tạp chí mốt mà Katie thích.
Chúng ta sẽ đi dạo vài ṿng quanh đây nhé, - Harry bảo Katie và anh biết nàng sẽ không muốn rời khỏi khách sạn v́ sợ Leo thức dậy sẽ khóc v́ vắng mẹ. Anh đang suy nghĩ một vấn đề hóc búa.
Cindy có một minh. Mẹ cô ta chắc muốn dùng bửa sáng mang tận pḥng. Harry đoán vậy. Điều ǵ sẽ xảy ra với anh. Anh đang hành động như một thằng nhóc ngu ngốc.
Anh không trách nếu em không đi dạo cùng anh sáng nay chứ, Harry, - Katie xin lỗi - Em phải về pḥng để xem Leo thế nào.
- Bây giờ mà gọi điện cho người môi giới của anh th́ sớm quá, Harry liếc nh́n đồng hồ đeo tay - Anh sẽ đi dạo khoảng một giờ rồi quay về để gọi điện. Đừng lo lắng ǵ cho Leo cả.
Chỉ có một lần Cindy tỏ ra rằng cô ta biết anh có mặt trong pḥng ăn nhưng anh tin rằng cô ta đang chờ một cuộc gặp gỡ riêng. Đột nhiên anh lại cảm thấy như ḿnh đang tuổi mười tám và Michell Goncourt đang gạ gẫm ḿnh.
- Katie, lên gác với Leo đi - Harry nói một cách độ lượng khi Katie liếc nh́n đồng hồ của nàng - Anh uống xong cà phê rồi sẽ đi dạo.
Anh nh́n Katie vội vă ra khỏi pḥng ăn. Nàng nhỏ bé, mảnh dẻ, đẹp, một phụ nữ xứng đáng cho mọi đàn ông thầm yêu trộm nhờ. Katie có những nét hiền thục, thanh tao bẩm sinh, không ai có thể đoán được là nàng lớn lên trong một khu chung cư ở phố Rivington.
Bây giờ, anh đứng dậy, mỉm cười và vẫy tay về phía Cindy. Anh đă có kinh nghiệm tiếp xúc với phụ nữ. Tuy vậy vẫn luôn luôn có một chút mặc cảm tự ti hằn sâu trong anh bởi những kỷ niệm với Michell Goncourt, mà anh không thể rủ sạch trong trí nhớ.
Khi bước ra khỏi pḥng ăn, anh thấy Cindy cũng đứng dậy. Anh nấn ná ở cổng, chờ cho cô ta theo kịp. Điều này chẳng liên quan ǵ đến Katie, anh tự nhủ với một thoáng hối lỗi. Katie là vợ anh, c̣n Cindy là một cô gái thượng lưu đang t́m kiếm những rung động mới. Bất cứ người đàn ông nào ở địa vị anh cũng sẽ làm như anh đang làm.
Anh chợt thấy ḷng đầy ham muốn. Thật tệ là ô tô không được phép lên đảo.
Chỉ có những chiếc xe đẩy được mang đến từ Royal Poiciana do những người da màu phục vụ.
Nếu có ôtô, hẳn anh sẽ mời Cindy lên và sẽ đỗ xe ở một nơi nào đó rồi ngồi vào ghế sau với cô ta. Không phải v́ cô ta là một nguồn cảm hứng tuyệt vời mà thật kỳ lạ, là nó giống như anh trở lại với Michell. Trong những ngày đó anh mới ngốc nghếch làm sao.
Không có ǵ là hệ trọng, anh tự nhủ khi đứng lại ở một chiếc cổng lơn, ít người qua lại vào giờ này. Một cuộc đi dạo trong rừng, vài nụ hôn bên bờ biển vắng. Anh căng đầu ra để phán đoán. Từ sau khi cưới, anh đă luôn chung thuỷ với Katie, anh tự nhắc ḿnh như vậy. Nhưng nàng không biết ǵ th́ nàng cũng không thể đau ḷng.
Harry khoan khoái hít thở không khí mát mẻ của buổi sáng sau những tuần nóng nực ở Dallas. Anh nhận ra vẻ đẹp của những thảm cỏ sạch sẽ và những eo biển bên kia mặt nước lung linh trong ánh mặt trời.
- Một ngày tuyệt đẹp để đi dạo, - giọng Cindy mời mọc.
- Tôi cũng nghĩ như vậy, - Anh kéo dài giọng. Bản năng mách bảo cho anh hăy để cho Cindy tiếp cận trước. Và anh biết rằng việc đó sẽ đến sớm.
- Em nghe nói rằng có nhiều con đường nhỏ trong rừng. Và nếu có lạc rừng đôi mắt cô ta thật mời mọc, - th́ chẳng bao lâu cuối cùng chúng ta cũng t́m được đường về thôi.
Họ làm như ngẫu nhiên bước xuống thảm cỏ phía trước, sau đó cùng rẽ vào rừng. Những chú chim cổ đỏ chuyền trên các cành cây và hót vang lừng. Harry trả lời những câu hỏi huyên thuyên của Cindy trong khi cố gắng ḱm lại ham muốn kéo cô ta tới một gốc cây và ôm lấy tấm thân kiều diễm rơ ràng là đang đầy khao khát kia.
- Hăy nh́n cái ǵ ở đằng kia ? - Cindy chỉ lên một bụi cây cao có những chùm hoa.
Bây giờ th́ họ không giấu giếm nhau nữa, họ ngầm đồng ư với nhau về điểm dừng chân này.
- Anh hy vọng là không có gai, - Harry hài hước khi họ đứng lại sau lùm cây, cách nhau chỉ vài bước.
- Với em th́ anh không phải giữ ư - Cindy nói và ch́a đôi môi hé mở về phía anh.
Năm tháng như lùi lại phía sau và anh như đang cùng với Michell ngày nào. Trong khi đôi môi họ gắn vào nhau, tay Harry lần xuống bên dưới chiếc áo len của Cindy. Đúng như anh đoán, không có ǵ nữa bên trong. Harry mạnh dạn hơn khi tay cô ta lần xuống vùng bụng dưới của anh.
- Cởi áo khoác của anh ra và trải xuống đất, - Cindy nói kh́ cô ta dứt đôi môi khỏi môi anh. Không ai thấy chúng ta ở đây đâu.
- Thật tiếc, anh không thể mang theo một cái đệm trên lưng, - anh nói và cởi áo khoác. Trời ơi, việc này mới bần tiện làm sao. Rút lui th́ đá quá muộn. Một chút lo lắng thoáng qua. Nhưng Katie sẽ không bao giờ biết cả.
- C̣n cách ngừa thai ? - Cindy hỏi trong khi Harry trải áo khoác lên vạt cỏ xanh rậm rạp.
- Em sẽ lo việc ấy sao, - anh nói, trong đầu mang máng nhớ rằng Izzy luôn luôn mang theo bao cao su trong ví của hắn. Harry đă cởi xong quần dài và thấy đôi mắt Cindy dừng lại khoảng giữa hai đùi ḿnh. Cô ta đă biết anh đang ham muốn cao độ. Harry nghe thấy tiếng Cindy nghèn nghẹn, hổn hển, trong lúc cô ta ngả người nằm xuống.
- Em sẽ lo sao !
Trước khi anh phủ lên Cindy cô ta đă kịp kéo chiếc váy ngắn lên trên háng và cởi xong chiếc quần lót mỏng dính.
- Kỳ nghỉ này thật là tuyệt vời, phải không anh ?
Lúc về pḥng, Katie chợt cảm thấy hơi bực ḿnh v́ nghĩ rằng Cindy sẽ bám theo Harry. Anh đẹp trai quá, anh luôn luôn thu hút phụ nữ. Anh sẽ hănh diện v́ được Cindy để ư nhưng chắc chắn anh sẽ không để cô ta quyến rũ. Tuy nhiên nàng vẫn cảm thấy sợ, Cindy đă nếm mùi vợ chồng và đang là người được tự do...
Và nàng cảm thấy nhẹ nhơm khi Cindy và bà mẹ về Boston trước khi nàng và Harry về nhà một tuần. Nhưng trên chặng đường dài trở về Dallas, trí óc nàng thường lởn vởn về những ǵ có thể xảy ra giữa Harry và Cindy Ross trên đảo Mackinac.
Trước khi họ xuống tàu hoả, Katie quyết định là nàng phải có đứa con thứ hai. Với một vợ và hai con. Harry sẽ gắn bó với gia đ́nh hơn và ít có thời gian để nghĩ tới người đàn bà khác. Anh ấy có thể ngắm nh́n, tṛ chuyện, nhưng sẽ chỉ ở mức đó mà thôi.
Nàng không thể sống với người chồng không chung thuỷ. Nhưng làm sao nàng có thể sống nếu thiếu Harry. Không thể h́nh dung nổi một cuộc sống mà lại không có anh.

Chú thích:
* Khoảng 250m (Sự so sánh ở thời kỳ đó).

Chương 10

Vào đêm lễ Tạ ơn, sau nhưng nỗi sợ hăi đến thót tim là nàng không thể có mang nữa, Katie báo cho Harry biết họ sẽ có đứa con thứ hai vào khoảng tháng Sáu. Nước mắt ướt đẫm khi nàng thấy Harry vui ra mặt.
- Một đứa em gái nhỏ của Leo, - Harry dịu dàng nói và kéo nàng vào ṿng tay anh - Katie, anh sốt ruột quá.
- Em sợ rằng anh sẽ phải đợi lâu đây, - Katie cười - C̣n những bảy tháng nữa cơ.
- Chúng ta sẽ mua một ngôi nhà lớn hơn.
- Harry ngôi nhà này cũng đủ lớn rồi.
- Một ngôi nhà to hơn, Harry khăng khăng, - ở một khu phố tốt hơn. Và đừng có lo lắng ǵ cả. Chúng ta có đủ khả năng. Nhưng chúng ta không thể sang Châu Âu vào mùa hè tới – Một chút hối tiếc trong giọng nói của anh - Không thể đi du lịch với một đứa trẻ mới sinh.
- Chúng ta sè giành nhiều thời gian ở trang trại - Katie an ủi. Những tháng mang thai Leo là những tháng đẹp nhất trong đời nàng và lần này sẽ lại như vậy.
- Năm sau chúng ta sẽ đi, - Harry hứa - Chúng ta sẽ ở lại New York ba ngày. Anh muốn nh́n qua thị trường chứng khoán ở đó.
Trong một bữa tiệc, Katie đă nghe thấy chồng ḿnh được mấy ông khách lớn gấp đôi lần tuổi tôn xưng là “một Jesse LiverMore trẻ". Nàng biết Livermore là một huyền thoại sống, người có thể đơn thương độc mă cho giá chứng khoán lên hoặc xuống để phù hợp với mục đích của ḿnh.
Một chiều thứ bảy, Harry về nhà khoe với vợ chuỗi ngọc trai tuyệt đẹp.
- Ôi, Harry ! - Nàng sừng sờ nh́n chuỗi hạt nằm trên nền nhung đen. Nàng cũng đọc thấy tên cửa hiệu gắn trên nắp hộp. Nó chứng tỏ rằng đây là ngọc trai thật. Nó đẹp một cách lộng lẫy.
- Em có thể vứt chuỗi hạt Wool Worths đi được rồi, - Harry hài ḷng khi thấy Katie sung sướng. Lúc ở trên đảo Mackinac anh đă hứa sẽ mua cho em rồi mà.
- Em đoán rằng anh vẫn mua theo cách trả góp, - Katie tin vậy. Harry rất mê cách mua trả dần, như dân tộc này si mê nó.
- Anh trả ngay toàn bộ - Đột nhiên Harry nghiêm nghị - Anh muốn em đeo nó và biết rằng nó hoàn toàn, măi măi là của em. Bây giờ hỏi em, Carmel có thể ở nhà với Leo tối nay không. Anh sẽ đưa em đi ăn ở Adolphus.
Katie biết rằng Harry thường bị làm phiền bởi cấu trúc xă hội của Dallas, mặc dù anh tự hào lả có nhiều người Do Thái ở đây được liệt vào hàng thượng lưu. Xă hội Dallas được chia thành các nhóm tập trung trong câu lạc bộ bảo thủ Idlewild Club gồm những thương gia và những con nhà ḍng dơi, và câu lạc bộ Hesitation Club mà thành viên của nó là những người hưởng lạc.
Đời sống xă hội của Dallas phần lớn xoay quanh nhưng buổi tiệc tùng khiêu vũ ở câu lạc bộ Dallas Country Club. Katie và Harry - những người mới phất lên - th́ tập trung thành nhóm nho của riêng họ, gồm những người cùng hoạt động kinh doanh với Harry, thường đưa vợ tới dự những bữa tiệc ở nhà anh. Ngoài ra c̣n có Maura và Jeff, được coi là bạn bè thân thiết. Trong những ngày này Maura đang phấn khích bởi Jeff dự định sẽ hoàn thành bản thảo cuốn tiểu thuyết đầu tiên của anh trong những tháng tới.
Katie sung sướng v́ Maura cũng lại đang mang bầu lần thứ hai, đồng thời lo lắng cho bạn về việc Jeff vẫn nấu rượu lậu trong hầm chứa và lén lút bán cho khách quen.
- Xem này Katie, luật pháp là một tṛ hề, một nghị sỹ ở Washington DC nấu rượu lậu trong hầm chứa của ông ta.
- Nhưng họ không bán nó - Katie phản bác.
- Tôi không thể chăm sóc Georgie trong khi mang thai đứa thứ hai. Lại c̣n việc đồng áng nữa. Tháng Tư, chúng tôi bắt đầu gieo trồng vụ mới. Jeff không thể làm việc một ḿnh và chúng tôi cần tiền để thuê người làm giúp.
Giống như lần mang bầu đầu tiên, Katie luôn ở trong trạng thái phấn khích. Nàng chỉ phản đối một chút khi Harry bán ngôi nhà họ đang ở để mua một biệt thự hai tầng xây bằng gạch giá bảy mươi lăm ngh́n đôla ở biệt khu Highland Park. Nàng cảm thấy e sợ trước vẻ lộng lẫy của nó, nhưng sau đó nàng lại hăm hở với việc mua sắm đồ đạc và trang trí ngôi nhả. Harry luôn luôn giữ cho nàng không phải gắng sức nhiều. Nàng chi tiêu thoải mái vả thường bỗng hoảng sợ mỗi khi nghĩ lại. Harry c̣n thuê thêm người giúp việc, mặc cho Katie phản đối. Bây giờ họ có thêm một tài xế riêng cho nàng, một chị thợ giặt và một người làm vườn làm việc nửa ngày.
Mặc dù thai nghén, Katie và Harry vẫn mời vài khách đến ăn, mỗi tuần hai tối. Danh sách khách mời của Harry tăng lên theo sự thành đạt của anh. Mỗi một bữa tiệc được sắp xếp theo một mục đích riêng. Có những buổi chỉ họp mặt những người đang thành đạt như anh và những người nói ra những lời khôn ngoan mà anh sử dụng được.
Vào những tối khác, lại họp mặt những nhân viên trẻ tuổi ở văn pḥng môi giới, những người đến thưởng thức tiệc rượu của Katie, để nói ra những chuyện vặt vănh và những mánh khoé vừa xuất hiện ở thị trường. Các câu chuyện chỉ xoay quanh thị trường chứng khoán và những cao thủ mà Harry kính trọng : Jesse Livermore, Joseph Kennedy và John H. Raskob.
Đầu tháng Sáu, chỉ mười hai ngày sau khi Maura sinh con gái (được đặt tên là Willa v́ Jeff rất thán phục các tác phẩm của Willa Carther), Katie cũng sinh con gái. Nó được đặt tên là Joanne, theo tên bà ngoại. Đứa con gái nhỏ bé của họ là bản sao của Katie chỉ trừ có mái tóc sám là thừa hưởng của cha nó.
- Harry sướng điên lên, - Katie tâm sự với Maura khi họ tṛ chuyện qua điện thoại. Anh ấy có một đứa con trai sẽ là luật sư vả một đứa con gái sẽ là cô giáo.
- Đó là những ǵ anh ấy nghĩ - Maura cười - Cha tôi cũng đă tin chắc tôi sẽ là một cô giáo hay là một bà xơ.
- Cuốn sách cua Jeff ra sao rồi - Katie hỏi.
- Anh đă hoàn thành trang bản thảo cuối cùng chỉ vải ngày trước khi mùa gieo trồng bắt đầu. Jeff đă gửi đến một nhà xuất bản ba tuần trước. Chúng tôi đang chờ đợi và cầu nguyện.
- Maura, chồng chị giỏi thật. - Katie ca ngợi.
- Điều đó cũng chưa đủ, - giọng Maura có vẻ hoài nghi - ta phải gửi đến một nhà xuất bản thích hợp, vào một thời điểm thích hợp với một cuốn sách thích hợp. Ơn Chúa, Jeff quá bận với mùa màng, không có thời gian nhà buồn.
Chín tuần sau, nhà xuất bản gửi trả Jeff cuốn sách. Maura không nản chí, ngay hôm sau lại gửi cho một nhà xuất bản khác. Cùng hôm đó, Maura thừa nhận với Katie, chị và Jeff lo lắng về chỉ số giá cả trang trại. Nó tụt xuống từ 205 vào đầu năm 1920 đến 106 vào năm tiếp theo và rồi nhích dần lên với tốc độ chậm chạp : hiện giờ, năm 1927 là 131.
Bất chấp đời sống khốn khó của những người nông dân, thợ mỏ, thợ đốn gỗ miền Tây và những công dân dệt New England, đất nước được coi như đang trong cơn bùng nổ kinh tế. H́nh thức mua hàng trả góp vẫn tiến triển. Thị trường chứng khoán chưa có dấu hiệu ǵ suy giảm.
Katie rất vui khi thấy số thành viên của 3K đang teo đi một cách đáng kể ở Dallas cũng như trong toàn Texas. Hồi tháng Ba, toà án tối cao Hoa Kỳ đă tuyên bố rằng luật pháp Texas cấm người da đen đi bỏ phiếu trong các cuộc tuyển cử dân chủ là trái với hiến pháp chung. Đó là một đ̣n chí mạng giáng vào 3K. Nhưng giờ đây, vào mùa thu, có nhiều tin đồn rằng thống đốc Al Smith của New York, người đă thất bại trong cuộc vận động ứng cử tổng thống của đảng Dân Chủ vào năm 1924 sẽ lại ra tranh cử. Thủ lĩnh Hariam Welsley Evans thề rằng 3K sẽ chiến đấu đến cùng để đánh bại Smith.
- Họ sẽ thành lập tổ chức những người dân chủ chống Smith ở Texas - Harry nói với Maura và Jeff trong một bữa ăn vào ngày chủ nhật ở trang trại - Họ sẽ đấu tranh để thuyết phục những người thuộc đảng Dân Chủ bỏ phiếu cho đảng Cộng Hoà trong cuộc bầu cử tổng thống, nhưng lại bỏ phiếu cho những người dân chủ trong các cuộc bầu cử ở các bang và các địa phương.
- Họ sẽ lại khuấy động ḷng căm thù đối với những người Thiên chúa giáo La Mă, - Maura khinh bỉ nói - Ông Smith đó sẽ không có lấy một cơ hội.
- Tôi không rơ lắm về những người Cộng Hoà sẽ bỏ phiếu cho ai ở Texas, - Jeff nghi ngờ - Bang này luôn luôn do những người Dân Chủ điều hành.
- Tôi nghi ngờ - Harry nói thẳng - Tôi cho rằng trong đời ḿnh khó mà thấy được một tổng thống là người da đen, người Do Thái hay là người Thiên Chúa giáo. Mặc dù Al Smith thường nói sẽ đưa vấn đề nhà thờ vào hiến pháp Hoa Kỳ, ông ta cũng sẽ không được nhiều cử tri ủng hộ.
Đầu năm mới, Harry lên kế hoạch đưa gia đ́nh đi du lịch Châu âu. Anh nói rằng họ sẽ ở lại New York ba ngày trước khi xuống tàu Olympic đến Southampton, nước Anh. Họ sẽ ở lại khách sạn Plaza như đêm tân hôn của họ, những lần này Harry sẽ thuê căn hộ hai buồng cho gia đ́nh và người vú nuôi.
Họ sẽ kỷ niệm sinh nhật lần thứ nhất của Joan trên con tàu Pullman đi về phía Đông.
Và ngày lên đường đă tới.
Đến New York, Katie và Harry để Carmen và các con ở trong căn pḥng của khách sạn Plaza, nh́n ra công viên Trung Tâm. Cả ba đều như bị thôi miên bởi quang cảnh náo nhiệt bên dưới, đặc biệt là lối đi dành cho xe ngựa. Bây giờ, họ bắt đầu chuyến hành hương đến khu Lower East Side. Liếc qua cuốn danh bạ, họ biết rằng những người anh em họ của Harry vẫn chưa ai đặt điện thoại.
Khi Harry giúp nàng ngồi vào taxi để xuống phố, Katie cố gắng ngồi quay mặt nh́n về nơi mà họ đă rời xa bốn năm trước, trên chiếc xe cũ kỹ và phải ngủ trong những căn lều ven đường nhiều hơn là trong các ngôi nhà giành cho khách lữ hành. Bây giờ họ có cả dẫy pḥng trong khách sạn Plaza nh́n ra công viên.
Mọi việc đă diễn ra quá nhanh, Katie nghĩ trong khi nỗi hồi hộp khiến nàng nghẹt thở. Harry bị ám ảnh bởi tiền bạc. Sự cẩn thiết phải kiếm nhiều, nhiều tiền hơn nữa. Bởi suốt bốn năm qua, họ đă chồng chất lên bao khoản mua sắm phải trả dần.
Tất nhiên là Harry đúng. Đó là lối sống của ngày hôm nay. “Trả tiền để cưỡi ô tô”, những nhà sản xuất ô tô thúc giục. “Hăy hưởng thụ trong khi anh trả tiền”, Các nhà quảng cáo dụ dỗ những khách hàng hăm hở. Nhưng h́nh thức mua trả dần làm cho mọi thứ trở nên đắt đỏ hơn.
- Anh thấy thành phố không thay đổi nhiều lắm - Giọng Harry làm gián đoạn suy nghĩ của Katie - Đó đây chỉ có vài ngôi nhà mới.
- Harry, chúng ta mới đi khỏi đây chỉ có bốn năm - Katie cười, như bênh vực quê hương ḿnh.
Taxi đi vào những đường phố nhỏ hẹp không mấy hấp dẫn của khu Lower East Side ồn ào, bề bộn những người và xe đẩy. Ai nấy đều vội vă với vẻ mặt nóng nảy, đa nghi. Đột nhiên Katie muốn quay ngay về ngôi nhà xinh đẹp của nàng ở Highland Park. Harry và nàng đă từng cam chịu cuộc sống ở đây bao nhiêu năm ṛng ?
Taxi đậu bên lề đường, trước ngôi nhà của gia đ́nh Hirsch. Katie bước ra, cảm thấy ḿnh như một người khách lạ. Nhiều sự việc đă xảy ra quá nhanh. Khi đứng trên đường phố Rivington, Katie hoàn toàn ư thức được hoàn cảnh hiện giờ của họ. Không thể tưởng tượng được chỉ cách đây vài năm, nàng c̣n ở chung với Celia Kornfeld, trong căn pḥng của một căn hộ chỉ vừa bằng một pḥng ngủ của ngôi nhà ở Highland Park.
- Ta đi thôi - Harry nắm tay nàng. Đối với anh đây là một cuộc trở về trong chiến thắng.
Trong những năm qua, mối liên hệ duy nhất với những người anh em họ của Harry là bộ đồ bằng bạc anh gửi làm quà tặng nhân ngày lễ Hanukkah vào năm trước, một lá thư cảm ơn của người anh họ và một lần gửi cho nhau bưu thiếp. Họ gửi từ khách sạn Brand Hotel ở đảo Mackinan c̣n Izzy gửi từ Grossinger ở Catskills.
Ngửi thấy mùi thơm của mỡ gà rán toả ra từ căn hộ nhà Hirsch, Katie và Harry biết rằng chị Sophie có nhà. Trong một vài phút, không khí trong nhà ồn ĩ lên v́ những câu hỏi thăm nhau của hai bên.
Căn hộ đă thay đổi chút ít. Sophie tự hào chỉ một pḥng khách mới, nói : "Chúng tôi phải trả ngay mười lăm đôla và sau đó mười hai đôla một tháng". Chị mang ra chiếc máy hút bụi mới, khoe : "Izzy mua nó cho tôi đấy! Nó trả bốn đôla một tháng. Sau đây nó sẽ mua cho tôi một chiếc máy khâu. Ngồi xuống đi, tôi đi pha trà.”
Sophie thật sự ngạc nhiên khi biết rằng vợ chồng Harry đang trên đường đi du lịch châu âu. Katie cũng thấy cái nh́n thán phục của Sophie vào bộ quần áo sang trọng nhăn hiệu Neiman Marcus nàng mặc trên người.
- Katie, tôi luôn biết rằng Harry sẽ là người đặc biệt. Ngay từ đầu tôi đă biết vậy.
Sophie thất vọng khi họ không thể ở lại ăn bữa tối, nhưng Harry đă chuyển sự thất vọng thành niềm vui khi quyết định rằng tối mai, vợ chồng anh sẽ mời cả nhà tới nhà hàng Ratner s ở phố Delancy.
- Sophie, chị nấu nướng thế đủ rồi. Để người khác nấu cho chị ăn một tối - Harry đùa.
Vào ngày cuối cùng ở lại New York, chiều ḷng Harry, Katie đi cùng chồng đến thăm thị trường chứng khoán của thành phố. Tử nơi dành cho khách đến thăm, những người hướng dẫn mặc đồng phục màu xám chỉ cho nàng thấy những thương gia có tên tuổi ở tầng dưới, nơi có tới trên chín trăm người môi giới, tất cả đều là thành viên của thị trường chứng khoán, đang tụ tập quanh bàn thu tiền. Hơn một ngàn máy điện thoại hoạt động. Năm trăm đứa trẻ sai vặt, hai trăm tám mươi người phục vụ và nhân viên ghi bảng, cả một ḍng người chuyển dịch quanh căn pḥng.
- Anh chưa bao giờ thấy ở đâu sôi động hơn - Harry th́ thầm, vẻ hài ḷng, - một thị trường chứng khoán hoạt động với tốc độ chóng mặt. Mỗi ngày lại thêm mỗi triệu phú ra đời.
Ngay tối hôm đó, vợ chồng Harry cùng các con và Carmen xuống tàu Olympic và được đưa tới cabin hạng nhất, cực kỳ sang trọng. Carmen rất ngạc nhiên khi thấy họ vẫn có khoảng trống riêng để dạo chơi.
- Carmen, phải luôn luôn để mắt tới bọn trẻ đấy.
Katie nhắc nhở. Nàng tự nhủ sẽ giành nhiều thời gian chơi với con. Cả hai đứa đều hay chạy lăng xăng. Sau những bước chập chững đầu tiên, Joanne đă đi được.
- Anh mong sao họ cũng có một công ty môi giới ngay trên tàu - Harry lầm bầm khi mặc quần áo để đi ăn tối.
- Harry anh không thể sống qua năm ngày mà không liên hệ với những người môi giới của anh được ư ?
- Họ sẽ có cái đó sau một hay hai năm nữa - Harry vẫn không rời bỏ ư nghĩ - Hăy xem đây, các vấn đề kỹ thuật sẽ được giải quyết. Việc truyền sóng vô tuyến sẽ giúp cho nó trở thành hiện thực. Mă số bí mật. Thị trường chứng khoán sẽ dựa trên những cái đó. Hăy nghĩ xem, Katie. Một nhà kinh doanh sẽ có thể vượt đại dương mà không phải rời xa thị trường một ngày nào. Ở bàn ăn, Harry và Katie phát hiện ra họ cùng ngồi với vài cặp trung tuổi, tất cả h́nh như đều có liên quan đến thị trường chứng khoán, có cả một người đàn ông Pháp khoảng bốn mươi tuổi nói tiếng Anh không chê vào đâu được và một cô thư kư trẻ người Anh. Như thường lệ, đàn ông nói về chuyện làm ăn c̣n đàn bà nói chuyện về quần áo và những ngôi sao màn bạc đương thời.
Và cũng như thường lệ, Katie cố lắng nghe câu chuyện của cánh đàn ông.
Bề ngoài Katie tỏ ra rất mơ hồ về thị trường, nhưng thật ra nàng hiểu biết nhiều hơn Harry tưởng. Sự thận trọng bẩm sinh giữ cho nàng luôn luôn cảnh giác trước những mánh khoé của thương trường. Mọi người, kể cả Harry, dường như đều rất chủ quan khi tham gia tṛ chơi đầy tính bấp bênh này. Nó chỉ cách thảm hoạ có một bước chân. Một sự hạ giá bất ngờ cũng bắt họ phải chạy bở hơi tai để cứu gỡ và nếu như không thể tự hồi phục được, họ sẽ mất tất cả những ǵ mà họ đă đầu tư. Đối với Katie, đây hoàn toàn là tṛ đỏ đen như trong ṣng bạc vậy.
Sau bữa ăn, hai vợ chồng được mời uống sâm banh cùng Pierre Simon và người thư kư Daphne Winthrop trong buồng của họ. Pierre, có nhà riêng ở nhiều thành phố lớn khác và thạo sáu thứ tiếng, thật sự bị cuốn hút bởi những câu chuyện về tiền bạc Texas tuần hoàn quanh thế giới.
- Tôi không khai thác dầu, - Harry giải thích với vẻ hối tiếc - Mặc dù, tất nhiên đó là h́nh ảnh chủ yếu của Texas xưa và nay. Tôi đă từng trông thấy một vài giếng dầu sinh lợi trong khu vực chúng tôi.
- Thế anh hoạt động trong lĩnh vực nào - Pierre hỏi, đôi mắt ông ta nheo nheo ḍ xét.
- Về cơ bản, tôi hoạt động ở thị trường chứng khoán, và tôi đă làm khá tốt - Harry nói với nụ cười khiêm tốn. Tôi bắt đầu từ việc ghi giá cả lên bảng, sau đó thử thời vận ở các tụ điểm bất hợp pháp. Từ đó đă dẫn tới những cơ hội lớn cho tôi.
- Harry có một trí nhớ kỳ lạ và một đầu óc phân tích sự lên xuống của giá cả - Katie nói với Pierre, hoàn toàn bằng lời những người khác nói về anh, về bí quyết của những thành công của anh trên thị trường chứng khoán.
- Phần nữa tôi sản xuất ngũ cốc - Harry nói - Hiện giờ tôi trồng ngô nhưng tôi đang nghĩ đến việc chuyển sang trồng lúa ḿ. Tôi tin rằng nó quan trọng hơn dầu, đối với con người.
- Tôi là một nhà buôn ngũ cốc, - Pierre hài ḷng nói, - cơ sở của chúng tôi thành lập ở Paris đă được hai thế hệ. Công ty ngũ cốc Simon và Simon. Chúng tôi không lớn như Louis Preyfus hay Bunge, nhưng chúng tôi cũng có tên tuổi. Tôi cũng đă đến thăm đất nước anh. Những ǵ vợ anh nói về khả năng của anh trong việc tiên đoán sự lên xuống giá cả sẽ giúp anh trong lĩnh vực buôn bán ngũ cốc. Đó là khả năng biết trước tương lai. Ví dụ như: mùa màng sẽ tốt như thế nào hoặc thời tiết sẽ ảnh hưởng đến mùa màng ra sao, vân vân. Cái đó làm nên sự khác biệt giữa sự thất bại và sự thành công. Làm ngược lại với những điều người khác nghĩ, một nhà buôn ngũ cốc có thể gây dựng được một cơ sở mạnh mà không cần nhiều tiền vốn. Anh không cần trồng ngũ cốc. Người nông dân sẽ làm việc đó cho anh. Cái anh cần là một trí tuệ sắc bén, những quan hệ thích hợp và vay nợ với bất cứ tỷ lệ nào.
Ông ta lôi từ trong túi ra một tấm danh thiếp.
- Gửi anh danh thiếp của tôi. Một ngày nào đó có thể chúng ta sẽ cùng buôn bán với nhau.
Katie và Harry nghe như uống từng lời trong khi Pierre nhiệt t́nh nói về việc buôn bán ngũ cốc, trong khi Daphne cố gắng một cách vô hiệu để gạt đi nỗi buồn chán của cô ta. Đó là một công việc kinh doanh, Katie thừa nhận và nàng cũng coi trọng nó. Mẹ cũng đă từng định mở một cửa hàng cho nàng. Với một công việc kinh doanh, người ta liên quan đến nhiều thứ hơn là những mẫu giấy và giá cả thị trường chứng khoán.
Suốt quăng đường vượt Đại Tây Dương, Harry và Pierre khảo sát kỹ lưỡng việc buôn bán ngũ cốc, cả ở châu âu và ở Mỹ. Katie rất lắng nghe. Những cái tên mà nàng biết qua giá đựng đồ ăn như Pillsburg, General Mills, Kellog nổi lên như những nhân vật chính trong thị trường ngũ cốc, cùng với những cái tên nàng chưa hề biết đến.
Lúc đó Pierre đang bị thu hút bởi những mánh khoé thầm lặng của hăng Continental Grain được thành lập ở Pháp hồi đầu thập kỷ do hai anh em Jules và Rene Fribourg.
- Trong suốt một thế kỷ trước chiến tranh, gia đ́nh Fribourg giàu có nhờ buôn ngũ cốc ở Antwerp, thậm chí chỉ trong việc đầu tư vào các máy xay bột. Jules và Rene điều hành một công ty môi giới Fribourg Freres, ở Antwerp, nhưng cùng đă có tham vọng lớn hơn. Trong thời gian chiến tranh, họ bỏ chạy tới London và kiếm được nhiều tiền qua sự đầu cơ vào việc vận chuyển lúa ḿ từ Úc bằng tàu biển. Đó là thời kỳ lư tưởng cho chúng tôi. Đồng minh mua tất cả mọi thứ mà chúng tôi có thể cung cấp. Lợi nhuận buôn bán cao, chi phí thấp. Jules và Rene thành lập Continental vào năm 1921 và họ phất lên từ đó. Những nguồn tin của tôi cho rằng giờ đây họ đang hướng về nước Mỹ. Họ vừa thuê một băng tải chuyển ngũ cốc ở St. Louis.
Với ḷng cảm phục vô hạn, Pierre nói về những gia đ́nh buôn bán ngũ cốc lớn như Andres, Hirsches, Cargill và Dreyfuses. Những cái tên này không nổi tiếng đối với công chúng rộng răi nhưng lại được đồng nghiệp rất kính trọng.
Chỉ đến bây giờ; khi Pierre biểu thị niềm tự hào về ba ông vua ngũ cốc lớn là người Do Thái, th́ Katie và Harry mới nhận ra rằng Pierre cũng là người Do Thái.
Harry dường như bị mê hoặc bởi những chuyện do Pierre thêu dệt nên. Phần nào Katie cũng đoán được rằng Harry muốn tham gia vào việc buôn bán ngũ cốc. Nàng cảm thấy vui. Đó là một ngành kinh doanh chứ không phải lả thế giới đỏ đen, may rủi. Harry giỏi giang - mọi người đều nói như vậy - anh sẽ làm được những ǵ anh định làm.

o0o

Katie cảm thấy yêu mến London. Con người, cảnh vật và khách sạn Claridge, nơi mà Harry, qua những trung gian ḷng ṿng đă giành được một pḥng sang trọng nhất.
Nữ hoàng Victoia đă ở đây - Anh hài ḷng nói với Katie, trong khi Carmen đang cố bắt Leo và Joanne đi ngủ - Hoàng gia của tất cả châu Âu đă từng ở đây.
- Có thể điều đó cắt nghĩa cho việc có những người hầu mặc quần ống chẽn ngang đầu gối - Katie đoán vậy. Nàng kính trọng sự tao nhă và kín đáo mà khách sạn Claridge giành cho những người khách nổi tiếng của nó.
Trong khi Carmen mang Leo và Joanne đi xem những con bồ nông ở công viên St. James và thả diều ở công viên Hyde. Katie và Harry đi thăm tu viện Westminster, tháp London và những nơi mà khách đu lịch thường lui tới. Họ mua quà cho gia đ́nh Jeff ở nhà hàng Harrods.
Trong hai buổi tối, họ cùng với Pierre Simon và Daphne chạy khắp London bằng chiếc xe Rolls - Royce thuê được. Họ ăn trong một quán ăn Pháp cổ ở Soho, trong khi Harry phàn nàn về sự thiếu thốn của các nhà hàng ở Dallas. Rồi họ dự những bữa tiệc riêng - một lần ở pḥng khiêu vũ của bả Somerset Maugham, nơi khách khứa gồm cả Lady Mendl, nghệ sỹ Adolphe Menjou và một phu nhân gốc Mỹ xinh đẹp Lady Cunard. Rồi họ tham dự vào cái mà Pierre gán cho là môn thể thao buổi tối được người Anh ưa thích : quán rượu Cranl. Ở London, không giống như ở Mỹ, uống rượu bị coi là bất hợp pháp chỉ trong một số giờ nhất định, nhưng mỗi quán lại có mỗi giờ đóng cửa khác nhau.
Là một "người quen" của các tụ điểm ban đêm của London, Pierre dẫn họ đến những nơi được khách du lịch ưa thích nhất. Họ đă thấy Sophie Tucker - người được hâm mộ ở London, ở Kitcat. Họ nhảy ở Ciros, ở Hambone... Họ thấy Midnight Follies ở khách sạn Metropole.
- Chẳng có ǵ giống với Dallas - Harry thoả măn nói khi anh và Katie lên giường ngủ.
- Nó giống như New York, cái phần mà chúng ta không biết, - Katie hồi tưởng - Trừ khi đứng bên ngoài mà nh́n vào.
- Chúng ta đă đi một chặng đường dài, - Harry đột ngột nắm tay Katie, - nhưng đây cũng mới chỉ là bắt đầu.
- Khoá cửa vào, - Katie th́ thầm v́ Carmen và các con ở ngay buồng bên.
Carmen th́ ngủ say như chết, c̣n bọn trẻ sẽ chẳng hiểu ǵ khi chúng bước vào đây - Harry lầu bầu nhưng vẫn làm theo lời Katie.
Nàng hoảng sợ khi Harry quyết định sẽ đi máy bay đến Paris. Từ năm 1919, đă có những chuyến bay hàng ngày giữa hai thành phố này.
- Katie, chúng ta có thể bay đến Paris chỉ trong ít hơn ba tiếng đồng hồ - Harry dỗ dành và Katie nghiến chặt răng giả đ̣ rằng đây là một chuyến đi đầy sôi động. Carmen th́ cẩu nguyện khi họ đang ở trên cao.
Ở Paris, nơi tràn ngập khách du lịch mùa hè, trong một căn pḥng nh́n ra Place Vendome, mặc dù Katie lại muốn nó hướng về một mảnh vườn phía sau yên tĩnh, Harry thoả măn với tỷ giá trao đổi. Một bữa ăn ở một quán ăn vỉa hè chỉ tương đương với mười lăm xu tiền Mỹ.
Vào ngày thứ hai ở Paris, Katie bị mê hoặc khi nhận ra Coco Chenel từ trong khách sạn Ritz bước ra và chiều hôm sau, nàng phát hiện thấy người đàn ông trẻ, khá đẹp trai, ngồi ở một bàn đối diện với họ trong khách sạn Ritz chính là F. Scott Fitzgerald*. Họ nhấm nháp rượu Fernod trong một quán ăn ở Champs Elysées, thăm thu khu Montmartre và cũng giống như ở London, họ thăm tất cả những noi mà du khách Mỹ yêu thích. Harry chụp vô số ảnh của Leo và Joanne trong vườn Luxemboung, ở Khải Hoàn môn và dưới bóng của tháp Effel.
Họ lên tàu Ile - de - France để trở về Mỹ tại cảng Cherbourg. Mỗi ngày, Harry nói hàng giờ về những khả năng ở thị trường ngũ cốc, nghiền ngẫm về tất cả những ǵ mà anh nghe được từ Pierre Simon. Katie hưởng ứng nhiệt t́nh của anh. Điều đó có nghĩa là Harry sẽ chuyển tiền từ thị trường chứng khoán sang đất đai. Anh nói về việc sẽ xây dựng một vùng đất cho nông dân thuê trồng lúa ḿ.
- Katie ạ, điều đó cũng tự nhiên thôi - Harry hăng hái nói khi họ ngồi ở một bàn trong quán ăn “kiểu Paris” trên tàu. Leo và Joanne đang ở trong pḥng chơi của trẻ em, nơi có những chiếc đèn kéo quân với những con ngựa nhiều màu sắc và âm nhạc vui nhộn.
- Thế giới không thể tồn tại nếu không có lúa ḿ. Năm năm nữa, anh sẽ là một nhà buôn ngũ cốc có tiếng tăm. Mười năm nữa, anh sẽ vươn ra trường quốc tế.
Anh mỉm cười dịu dàng, hỏi :
- Em có thích như vậy không, Katie.
Harry biết rằng Katie không tin vào thị trường chứng khoán, bất chấp tất cả những ǵ mà nó mang lại cho họ.
- Ôi ! Harry. Em thích như vậy.
- Sang năm, chúng ta sẽ đi châu âu vào tháng Mười, lúc mà những khách du lịch đă rời khỏi. Nó sẽ rất thú vị đối với bọn trẻ - Đôi mắt Harry ánh lên niềm tự hào - Ở tuổi bọn chúng, chúng ta chẳng đi đâu xa hơn Coney Island.
Trở về Dallas, Harry bắt đầu đa dạng hoá những khoản đầu tư của anh, mặc dù thị trường chứng khoán vẫn là nguồn thu nhập chính.
Anh lượn quanh Texas t́m kiếm những tài khoản mà anh có thể mua được rẻ, hoặc đất đai thích hợp cho việc trồng lúa ḿ. Bất chấp sự thịnh vượng trong toàn bang Texas, những người nông dân vẫn tiếp tục phải chịu đựng khó khăn.
Harry đưa Katie đi cùng để xem khoảnh đất mà anh vừa mua được. Anh biết t́nh yêu của nàng đối với đất đai. Họ sẽ nắm tay nhau sung sướng đứng nh́n cánh đồng dường như vô tận từ nay đă thuộc về họ. Nhưng Katie lo rằng những món nợ ngân hàng của họ đang tăng lên. Harry th́ luôn khẳng định rằng tiền mà anh kiếm được ở thị trường chứng khoán sẽ trang trải hết những khoản nợ đó. Tài phán đoán sự lên xuống giá cả ở anh vẫn c̣n tác dụng lắm.
Leo và Joanne là một nguồn vui vô tận của Katie. Nàng xúc động trước sự thương yêu lẫn nhau của chúng. Joanne luôn luôn đứng bên cạnh Leo trong bất cứ một cuộc đánh lộn nào với những đứa trẻ khác. Katie ước ao được gặp Maura, Jeff và con cái của họ nhiều hơn, nhưng mùa gặp tiếp nối mùa gieo trồng đă chiếm hết thời gian của họ, từ mờ sáng cho đến tối mịt. Họ đang phải vật lộn để sống sót, giống như hầu hết các nông dân ở Texas. Cuốn tiểu thuyết của Jeff tiếp tục chuyển từ nhà xuất bản này sang nhả xuất bản khác mà chẳng có dấu hiệu nào cho thấy nó được ra đời.
Ngày mồng một tháng Mười, gia đ́nh Newhouse với Carmen đi theo lại khởi hành sang châu âu.
Lần này, Katie nhất định sẽ đưa bọn trẻ tới các bảo tàng nghệ thuật ở Lon don và Paris. Nàng hài ḷng thấy Leo - lớn hơn Joanne hai tuổi - đă tỏ ra say mê nhiều tác phẩm hội hoạ danh tiếng. Nàng nói với Harry rằng sau này cả Joanne cũng sẽ biết thưởng thức những bức tranh đó.
Trong tuần cuối tháng Mười họ lên tàu Ile - de - France về nhà. Harry hài ḷng thấy con tàu đă được trang bị một văn pḥng môi giới từ hồi tháng Tám. Đó là một sự kiện đầy hấp dẫn đối với những du khách vượt Đại Tây Dương.
Harry cảm thấy hơi lo trước những điều đang xảy ra ở Bourse (tương tự như Wall Street ở Mỹ) trong những ngày họ ở Paris. Báo chí Pháp đang công kích Wall Street v́ đă để giá chứng khoán xuống thấp đột ngột. B́nh tĩnh, Harry tự nhủ ḿnh không có lư do ǵ để lo lắng. Anh biết rằng một số khách hàng có liên quan mật thiết với thị trường chứng khoán đang dồn dập hỏi (qua vô tuyến điện) những người môi giới của họ về t́nh h́nh thị trường. Tuy vậy, cảm tưởng chung của mọi người là thị trường sẽ ổn định trở lại. Hành khách - phần đông là những nhà triệu phú Mỹ - đang sắp đặt những chiến lược kinh doanh ngay khi c̣n ở trên tàu.
Sáng thứ hai, khi con tàu Ile - de - France đang lênh đênh giữa đại dương, Harry trong căn pḥng sang trọng, đặt kế hoạch hoạt động cho những ngày tiếp theo. V́ chênh lệch nhau về múi giờ, đến chiều văn pḥng môi giới trên tàu mới mở cửa. Anh tiên đoán sẽ có một buổi chiều sôi động về giao dịch mua bán.
- Harry, đừng để mất giấc ngủ, - Katie từ buồng ngủ gọi với ra - Đây là kỳ nghỉ của anh cơ mà.
- Vài phút nữa thôi em ạ, anh muốn kiểm tra số liệu một lần nữa.
Khi văn pḥng môi giới mở cửa - với những nhân viên của công ty ghi giá cả chứng khoán được truyền qua vô tuyến điện tử Bourse và Wall Street lên tấm bảng đen - Harry linh cảm thấy sự sụp đổ đă đến gần. Những con số được phát hiện ra và nhắc lại. Giá cả xuống thấp chưa từng thấy. Điều quỷ quái ǵ đang xảy ra đây ?
Văn pḥng môi giới chật cứng người. Một số người khác phải đứng ở hành lang, cố nh́n vào tấm bảng đen. Tiếng ồn ào tăng lên. Với trí nhớ tyệt vời của ḿnh, Harry tính toán những cú điện thoại cần thiết để cứu anh thoát khỏi sự sụt giá đến mức khó tin.
Không kịp bán nữa rồi.
- Bán ? - Giọng này cất lên sau giọng khác - Bán ngoài thị trường - Một không khí cuồng loạn tràn ngập khắp căn pḥng.
Những người môi giới không thể viết kịp những lệnh để thoả măn các hành khách đang hoảng loạn.
- Trời ơi, không thể nào chịu nổi - Một bà đeo đầy kim cương gào lên - Tôi bị phá sản rồi.
Mặt xám ngoét, Harry xuyên qua đám đông đi vào hành lang chật cứng, nhận thấy gương mặt những người khác đều như tấm gương phản chiếu cơn sốc của ḿnh.
Anh cố len qua đám đông ở khu vực gần kề với văn pḥng môi giới đến pḥng khách lớn, nơi có lẽ Katie đang ngồi đợi anh.
Mặt nhợt nhạt nhưng cố tỏ ra điềm tĩnh, Katie ngồi trong căn pḥng hầu như trống không mà nếu b́nh thường th́ đă chật ních những hành khách ồn ào. Đây đó một người đàn ông hoặc đàn bà giống như xác chết ngồi sụp xuống. Đôi mắt Katie như nói với anh rằng nàng đă hiểu được cái thảm hoạ treo trên đầu bất cứ nhà kinh doanh chứng khoán nào.
- Katie - Giọng anh khàn khàn - Thị trường đang điên loạn. Anh chưa từng thấy như thế bao giờ. Chúng ta phá sản rồi. Chúng ta đă mất hết mọi thứ.

Chú thích:
* Nhà văn Mỹ nổi tiếng.


o0o

 

Pages  1  2  3  4  Next