lăng đăng chút thơ Đường

 

DẪN NHẬP

       Từ THƠ CAY (1966) đến LĂNG ĐĂNG CHÚT THƠ ĐƯỜNG (1999) - thấm thoát đă hơn ba chục năm trời!

       Thời học sinh, khác. Thời sinh viên, khác. Lúc b́nh yên khác lúc đa đoan... Đă bao nhiêu vật đổi sao dời!

       Nên, vội vàng ghi lại mấy cảnh đời có thật ; dẫu biết : LƯ SỰ, TRƯƠNG PHỀNH, ĐỒ NGHỀ, TÚ DUA ... hay ÔNG CỬ ĐỘNG - th́ "trăm năm cũng chỉ... thế mà thôi" !

Tháng 4/1999
HÀ HUY DZIỆU

TỪA TỰA

     Tôi biết một HÀ DUY HIỆU ở ngoài đời.
     Ở ngoài đời, ông Hà là sản phẩm lạ lùng của Trời và của Đời. Một hỗn hợp khó tách bạch. Ưa đùa và nghiêm trang. Thích bỡn và cẩn trọng. Suồng să và mực thước. Trai tơ và lăo trượng.
     Ông Hà đưa người thân và bạn bè thung thăng trên những đối cực vui tươi  và nghiêm cẩn, xuề x̣a và trang trọng. Bất chợt đến thăm ông tại gia đ́nh, thấy đầy tớ là ông và ông chủ cũng ông.
     Nay lại gặp trong thơ HÀ HUY DZIỆU.
     Ôi chao, một ông Hà hệt ngoài đời.
     Sao mà đùa bỡn, suồng sătrai tơ !
     Ông bỡn ḿnh :
     "Nếu tớ làm vua, tớ sẽ cho
     May may, múa múa, đủ trăm tṛ"
                             (Nếu tớ làm vua)
     bỡn cả Diêm Vương :
     "Vừa phán xong, ngài chếnh choáng say"
       (Diêm Vương vừa ngó thấy EM EM)
     và bỡn Bộ Giáo Dục :
     "Cái tội trông nhầm CÚ hóa CU"
                (Cải cách sách giáo khoa)
     Ông suồng să.
     Suồng să trong cách nói :
     "Lúc đè, lúc đé : hoài không đẻ
      Khi són, khi ṣn : măi vẫn son"
                 (Sinh con trong ống nghiệm)
     Suồng să trong cách nghĩ : đem "son" đối với "đẻ" ;
     trong cách suy luận - liên tưởng :
     "Thời nay, nhiều thứ to thua nhỏ
     Cái ống, xem ḱa, bé cỏn con"
                                           (Bđd)
 
     Ông Hà trai tơ thật.
     Trai tơ cả khi nghĩ đến nấm mồ, cái chết, lỗ huyệt :
     "Xao xác canh khuya, một ngọn đèn
     Quẩn quanh nh́n lại : lỗ kề bên"
                                           (Không tựa)
     Trai tơ lúc ngắm trăng :
     "Đă thấy Hằng Nga nằm đó chửa ?
     Mà coi Chú Cuội tếch đâu chơi ?"
       (Ngắm trăng trông thấy Chị Hằng ghen)
     Trai tơ khi nh́n lịch khỏa thân :
     "Rửng mỡ - phơi thây : tuồn tuốt tuột
      No cơm - ấm cật : toét ṭe loe"
             (Đầu năm nhận cuốn lịch phơi thân)
     Sự trai tơ - suồng să - bỡn đùa của ông Hà khiến cảnh thanh hóa tục, tục nhưng vẫn thấy gốc thanh. Ông Hà làm cho thanh và tục chuyển hóa trong nhau. Phải chăng cái tài của Hà Huy Dziệu là ở chỗ đó. Bởi ở ngay chỗ-cái-đó tưởng chừng lồ lộ, huỵch toẹt, hoặc sắp sửa lồ lộ huỵch toẹt, ông Hà lại chơi khăm, khiến ai nấy tẽn ṭ. Ông cất ngay cái-đó-đi và tḥ cái khác ra :
     "Thấy "mở" - ngứa mồm nên ngúng nguẩy
     Cái chi cần đóng, đóng luôn nghe"
     (Đầu năm nhận cuốn lịch phơi thân)
 
     Nên, HÀ HUY DZIỆU, cả ngoài đời lẫn trong thơ, vẫn nghiêm trang, cẩn trọng, mực thướclăo trượng.
     Mỗi bài thơ đùa bỡn và suồng să đều ẩn giấu bên dưới một nỗi-buồn-thế-sự.
     Ông theo dơi thế sự qua từng bước thời sự mỗi ngày bằng đôi mắt "u uẩn chiều lưu lạc" (mượn chữ Quang Dũng) rồi khách thơ hỏi đến th́ buột tiếng cười suồng să, bỡn vài câu. Thực ra trong ḷng lúc đó rất u uẩn.
     Nỗi u uẩn của một gă lưu lạc.
     Lưu lạc ngay trong số phận ḿnh, ngay trong tiểu sử ḿnh :
     "Tớp rượu, biết ḿnh thân cơi dưới"
                                 (Khúc tự t́nh)
     Phải mượn hơi rượu cay để nhận biết về ḿnh, thật buồn tênh! C̣n lúc chưa rượu, giương mắt nh́n sự đời :
     "Công ty Minh Phụng đă ḷi ra
     Có cả áo quần, có cả … da"
     (Công ty may mặc đă tan hàng)
     nh́n người đời xúm nhau phá rừng :
     "Thế gian có những chuyện như đùa
     Rừng rú vừa thêm … mấy đức vua"
     (Nhân vụ phá rừng ở Tánh Linh)
     rồi dắt nhau, từ dân đến quan, từ chồn, cáo, heo, đến "giống… lu" ra ṭa :
     "Vụ này nghe nói muôn vàn giống
     Chồn, cáo, heo và cả giống … lu"
           (Tiền "bo" to đến vài trăm tỷ)
     Đọc HÀ HUY DZIỆU, cứ thấy vọt ra cảm giác về sự lạc lơng giữa một cơi đời
     "Hoang mang - lắm kẻ mua thần thánh
     Nhảm nhí - nhiều tên bán Phật Trời"
                     (Khi vịt… nghe tin vịt)
     Chính gă lưu lạc buồn tênh họ Hà đem lại cảm giác ấy.
     Nên, cái gốc của tiếng cười là một nỗi buồn thấm thía. Có người bảo "gốc của hài kịch là bi kịch" (dẫn lời của một nghệ sĩ hài ưu tú trong buổi tŕnh diễn nhân lễ phát giải "Cù Nèo vàng" dịp Tết Kỷ Măo 1999), quả đúng thay.
     HÀ HUY DZIỆU "lăng đăng" làm thơ Đường để cười và che giấu nỗi buồn.
     Cái gốc của thơ Đường là một nỗi buồn thấm sâu và tê tái. Đọc thơ viết theo luật Đường, tôi luôn luôn chờ đợi điều đó.
     Kể cả khi đọc thơ trào phúng.
     HÀ HUY DZIỆU đă cho tôi những nụ cười, và sau đó, một nỗi tê tái.
Rồi lại bảo tôi viết TỰA. Tôi chỉ dám viết cái TỪA TỰA. Bởi vừa cảm thấy một nụ cười từa tựa nỗi buồn.

Ngày của người lao động
Đường Thi KHỔNG THÀNH NGỌC


Xao xác canh khuya, một ngọn đèn,
Quẩn quanh, nh́n lại : lỗ kề bên !
Đôi ḍng - thôi ! gọi là thơ phú,
Viết vội, v́ e … lúc nhớ , quên !

KHÚC TỰ T̀NH

Vua không biết mặt, Chúa quên tên,
Dở dở, ương ương - vậy hóa nên …
Dấm dớ vài phen, lều với chơng,
Ầu ơ dăm bận, bút cùng nghiên.
Ân t́nh - non nỉ người dương thế,
Phước lộc - nài van bậc thánh thiêng.
Tớp rượu, biết ḿnh thân cơi dưới,
Hồng ân, nhờ cậy đấng bên trên …

                                           1999

MỘT M̀NH
ĐỨNG NGẮM CUỘC PHONG BA


                     Viết nhân ngày đảo chính

Thế sự trầm thăng nước mắt rơi,
Quan quan, tướng tướng, một thời thôi
Khi lên, thiên hạ khom lưng bẩm,
Lúc xuống, nhân gian vỗ bụng cười.
Ton hót vào luôn : câu chót lưỡi,
Vênh vao ra cúi : giọng đầu môi.
Nh́n đời - đă biết đau đời chửa ?
Thế sự trầm thăng nước mắt rơi …

                                 Saigon 01-11-1963

NẾU TỚ LÀM VUA

                     Viết nhân ngày đảo chính

Nếu tớ làm vua, tớ sẽ cho
May may, múa múa, đủ trăm tṛ.
Tín trung lộ diện, gương trinh liệt,
Phản nghịch xuất đầu, mặt lá mo.
Thằng khéo, thằng khôn, ŕnh ngấp nghé,
Đứa khờ, đứa khạo, ngóng co ro.
Vài keo là biết đâu vàng đá,
Nếu tớ làm vua, tớ sẽ cho …

                                Saigon 01-11-1963

CUỘC CHIA L̀A

                     Viết nhân ngày Mẹ mất

Từ Bắc vào Nam mẹ dẫn sang,
Mà giờ heo hắt một màu tang !
Đă khi bịn rịn đầu thôn vắng,
Lại lúc đ́u hiu cuối bến ngang.
Phảng phất làn hương, buồn chất ngất,
U hoài ánh nến, nhớ mênh mang.
Tâm thành xin Chúa ṭa cao trọng,
Thương mẹ hiền con trước thánh nhan …

                                         06.08. 1979

BÀI THƠ DÂNG MẸ

                  Viết nhân ngày Mẹ mất

Mẹ ơi, hoa nến quyện hương trầm,
Đây những vành tang, lệ ướt đầm.
Hiếu đáp - con mong c̣n vạn thuở,
Từ ly - mẹ thoắt đă trăm năm.
Hồn dâng thanh thản phương trời lộng,
Xác gửi b́nh yên mảnh đất thầm.
Dẫu khóc muôn trùng câu vĩnh quyết,
Người đi, c̣n nỗi nhớ đăm đăm …

                                      06.08.1979

BẦU XONG …
LÀ KHỐI KẺ TUYÊN DƯƠNG


Chớ coi là chuyện "bán bầu" thôi,
Bầu bán - đâu là chuyện giỡn chơi !
Bà kể công lênh to tựa núi,
Ông nêu thành tích lớn như trời.
Đầu mà lọt được, đuôi càng lọt,
Trên đă xuôi rồi, dưới cũng xuôi.
"Nhất trí, giơ tay" ! Giơ tuốt tuột,
Điển h́nh tiên tiến ! Thế gian ơi…

                                          1983

HỌA BÀI "CẢNH NHÀN"

    Con xin phép cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm

Cũng đàn, cũng địch, cũng … cần câu,
Chả biết mua vui ở chỗ nào !
Bởi dại, đành ṃ nơi ắng ngắt,
Nếu khôn, đă lượn chỗ xôn xao.
Hồ sen - "móng đỏ, e tan tác,
Măng trúc - "ḷng đen", ngại "nốc ao".
Thôi nhé, gốc cây là rượu nhắp,
Biết đâu, lộc đến tựa chiêm bao…

                                        1985

HỌA TIẾP BÀI "CẢNH NHÀN"

     Lại xin phép cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm

Tớp vào, ai chẳng "quắc … cần câu",
Cụ chỉ dùm cho : thú … chỗ nào ?
Đỏ chóe ! - ớn rồi, "hang" đỏ chóe,
Xanh xao ! - sợ lắm, "động" xanh xao !
Bạc tiền, có lúc như ḍng suối,
Ơn nghĩa, nhiều khi tựa đáy ao.
Mở mắt, vừa trông, vừa nhắm rượu,
Trăm năm, cụ nhỉ, có là bao…

                                                    1987

ĐẦU NĂM
NHẬN CUỐN LỊCH PHƠI THÂN


Mở ra : xam xám với vàng hoe,
Các cụ ngày xưa bảo : "Tốt khoe …" !?
Rửng mỡ - phơi thây : tuồn tuốt tuột,
No cơm - ấm cật : toét ṭe loe.
Áo quần vời vẽ h́nh hang hốc,
Chăn gối thêu thùa cảnh suối khe.
Thấy "mở" - ngứa mồm nên ngúng nguẩy :
"Cái chi cần đóng, đóng luôn nghe" ! l

                                                     1991

CẢI CÁCH SÁCH GIÁO KHOA

Văn sách thời nay giỏi thế ư ?
Cái mà xưa gọi "GIÁO KHOA THƯ",
Biên niên loạn xạ : BAN cùng KHỐI,
Cải cách tùm lum : CỤC với KHU.
Ngơ ngẩn vài năm, chờ xét duyệt,
Loanh quanh ít bữa, đợi "trùng tu".
Coi chừng có lúc tù chung đấy,
Cái tội trông nhầm CÚ hóa CU…

                                                 1992

NGẮM TRĂNG TRÔNG THẤY
CHỊ HẰNG GHEN

Ở trên Cung Quảng chỉ có…hai người:
Hằng Nga và Chú Cuội

Người phàm ưa đoán chuyện xa xôi,
Đất ngó chưa xong, lại ngó trời…
Đă thấy Hằng Nga nằm đó chửa ?
Mà coi Chú Cuội tếch đâu chơi ?
Lôi thôi, méo miệng, Hằng Nga mếu,
Lếch thếch, nhăn răng, Chú Cuội cười.
Cung Quảng cũng ghen lồng ghen lộn,
Thế th́ giống hệt thế gian thôi …

                                          1992

NGHE TIẾNG KÈN TÂY
PHÚNG ĐÁM MA

Nửa đêm lồng lộng tiếng kèn tây,
Than khóc cho người mới chết đây !
Thương tiếc : chơi "SUN", hồn giật giật,
Phân ưu : dợt "TUƯT", xác quay quay !
Rung đàn : "BIỂN NHỚ", ôi ! rên xiết,
Khua trống : "T̀NH XA", ối ! ngất ngây…
C̣n thiếu mấy bài chưa thấy trổi,
LAM-BA-ĐA thổi mới là hay …

                                       1993

NHẬP TRƯỜNG SƯ PHẠM
KHÔNG CẦN ĐIỂM


Khoa này, điểm chuẩn: "Không cần điểm"!

Tá hỏa như là cú đánh đu,
Xin tŕnh dưới CỤC lẫn trên KHU :
Giáo sinh - thâu dụng không cần điểm,
Sĩ tử - tham phần có cả … lu !
Đọc chữ ngỡ ngàng ĐU giống ĐÚ,
Đánh vần tếu táo MỤ thành MU !
Hỡi ơi, "phang mộ" hay "mô phạm",
Dạy dỗ quàng xiên chết bỏ bu…

                                              1994

TỘI NGHIỆP ! ĐỪNG TRÁCH
MẤY QUAN THAM


Có chi mà trách mấy quan tham !
Thấy của, ai mà chẳng máu ham.
Đớp hít ? - Tại người đưa đến mơm,
Ăn chia ? - Bởi đứa đút ngay hàm.
Dệt thêu ! Chớ ngóng dân đồn nhảm,
Thêm thắt ! Đừng nghe bọn nói ngang.
Mới phạm lần đầu : "Khoanh nội bộ" !
Sách ghi là : "Bất quá ư tam" …

                                            1996

NHÂN GIỐNG
CỪU DOLLY VÔ TÍNH


Xúm xít bàn nhau chuyện đẻ ra,
Sinh con vô tính, ngộ ghê à !
Cừu tơ - nếu muốn nhân … th́ nhấn,
Heo nọc - đừng mong thả … với tha !
Xương cốt, nhân gian làm được nhỉ ?
Thịt da, thiên hạ kết thành a !
Đẻ con, con đẻ, đâu cần bố,
Tự điển mai này mất chữ CHA…

                                             1997

ĐIỆN ĐÓM … LẬP L̉E

     Xin phép cụ Tam Nguyên Yên Đổ

Chập chờn, lúc sáng, lúc loe ngoe,
"Ngơ vắng, đêm khuya, đóm lập ḷe"…
Tùy tiện - ông không thèm mắt thấy,
Ung dung - ngài vẫn đắp tai nghe !
Vận hành - mở máy : đèn vàng vơ,
Sản xuất - vào ca : mắt đỏ hoe !
Điện lực - có người kêu "điện nực",
Nói hoài, sao các đấng im re !? l

                                        1997

SINH CON TRONG ỐNG NGHIỆM

     Tặng người trăm tuổi vẫn c̣n… son

Có vợ, rồi lo chuyện có con,
Cả đời lội suối lại trèo non.
Lúc đè, lúc đé : hoài không… đẻ,
Khi són, khi ṣn : măi vẫn… son !
Sẵn cỗ - chắc nhiều tay kiếm bán,
Tiện mâm - rồi khối kẻ t́m buôn.
Thời nay, nhiều thứ to thua nhỏ,
Cái ống, xem ḱa, bé cỏn con…

                                                       1998

KÍNH CỤ TẢN ĐÀ -
NHỚ LỜI "THỀ NON NƯỚC"


    Tin loan: thủy điện Sông Đà…hết nước

Xin thưa đấng bạc tóc cùng râu,
Thú thật : đây toàn lũ tư nhau.
Chữ nghĩa loe ngoe - niêm với vận,
Văn chương ậm oẹ - cú cùng câu.
Hay ho, chắc đă nên cơm áo,
Ấm ớ, nên đành chịu cháo rau.
Thấy bảo : Sông Đà đang hết nước,
Cụ ơi, sống lại cứu xem sao…

                                                El Nino 1998

CÔNG TY MAY MẶC
ĐĂ TAN HÀNG


       Minh Phụng:
       chuyên may quần áo và hàng giả da


Công ty Minh Phụng đă ḷi ra,
Có cả áo quần, có cả… da !
Vườn tược, nghe đâu hàng chục tỷ,
Vi-la, thấy bảo mấy trăm ṭa.
Hưng thời - uốn éo, "phông" như đượi,
Mạt vận - quanh co, "bựa" giống ma.
Có kẻ loan truyền tin gớm ghiếc :
"Dính vào, lắm đấng rất nguy… nga".

                                                   1998

TRÊN TỪNG… VIÊN "ĐÁ ĐẼO"

Ma Cao và Hương Cảng đang rao bán
cả ngàn viên "đá đẽo" Việt Nam

Hốc đá, trời sinh bé tẻo teo,
Ô hay ! Giờ "đẽo đá" đem treo !
Ma Cao - kẻ bán như bèo rụng,
Hương Cảng - người mua tựa gió reo !
Xao xác, "của trời cho" mất sạch,
Lao đao, "lộc thánh tặng" bay vèo !
Muốn nh́n, ơn ớn không nh́n nữa,
Hốc đá, trời sinh bé tẻo teo…

                                              2/1998

DIÊM VƯƠNG
VỪA NGÓ THẤY "EM EM"


   Marilyn Monroe đang ngự ở trên… tem

Nhác thấy, Diêm Vương đă hỏi ngay :
"Phải từ Bạch Ốc đến nơi đây ?
"Ơi hồn thục nữ, đừng mong tháng,
"Ớ xác phàm phu, chớ đợi ngày.
"Lồng lộng áo quần phơi rũ rượi,
"Thênh thang mền chiếu vất lăn quay.
"Ken-ne-đi cũng thua ta đấy !"
Vừa phán xong, ngài chếnh choáng say…

                                                  1998

HIỆN TƯỢNG BẤT THƯỜNG
El Nino : Hạn hán - La Nina : Vỡ đê

            Thấy mưa, đưa cả xoong lẫn chậu
      Đứng giữa trời mưa, hứng nước mưa


Long tong … vài giọt rớt long tong,
Rát cổ lâu ngày, khát nước không ?
Rỉ rỉ - rót hoài trơ đáy chậu,
Tỉ ti - hứng măi chẳng đầy xoong…
Mây mưa - chảy vậy, sao nên vũng ?
Non nước - tuôn vầy, khó hóa sông !
Đê vỡ ! Nghe đồn như sắp sửa !
Phen này, trụi lá lẫn trơ lông …

                                            6/ 1998

KHI VỊT … NGHE "TIN VỊT"

        Tin vịt truyền loan ngày… tận thế

Nghe đâu tận thế đến nơi rồi,
Chết cả muôn loài chứ chẳng chơi !
Lúc bảo : không gian, trời sắp sập,
Khi bàn : lục địa, đất gần trôi …
Hoang mang - lắm kẻ mua thần thánh,
Nhảm nhí - nhiều tên bán Phật Trời.
Xuyên tạc ! Thấy người nhăng nhố quá,
Vịt bèn "cạc cạc" … ối dzời ơi ! l

                                                  1999

VỤ ÁN "TÂN TRƯỜNG SANH"

                          74 nhân vật đă ra ṭa

Sống dài mới được gọi "trường sanh",
Ngắc ngủm - th́ ra : bọn cá tanh !
Trước, lũ đầu trâu, ăn giống hạm,
Nay, vành móng ngựa, chối như ranh.
Vi-la - của đút : đem xây bán,
Khách sạn - tiền chui : dấu để dành.
Một đám tḥ ḷ quay sáu mặt,
Tan ṣng, rồi sẽ sạch sành sanh …

                                                1999

"CON ĐƯỜNG ĐAU KHỔ"

          Một chuyến đi Bà Rịa - Vũng Tàu

Dzời ơi ! Thu lệ phí giao thông,
Giữa lúc con đường đắp chẳng xong !
Hang hố - ạch ́, đau "đáy" chửa ?
Ổ gà - lơm bơm, nhức "đ́" không ?
Riêng phần "liếm láp", tai chưa tỏ,
Chứ chuyện "mần ăn", mắt đă trông.
Măi lộ - tiền đ̣i cao nhất nước,
Dzời ơi ! Thu lệ phí giao thông !

                                              1999

CỪU DOLLY ĐĂ ĐẺ ĐẾN 3 CON

Vô tính - cừu tơ đă đẻ con,
Đô-ly, đất nặn cũng nên ḥn.
Không cha - cần quái câu ân ái,
Chẳng mẹ - lo ǵ chuyện nước non !
Nhân giống - tự nhiên làm ngọt sớt,
Truyền sinh - nhân tiện, đánh ngon cơm.
Mai này, truyền giống, không cần giống,
Hậu thế, c̣n đâu kẻ bán trôn !

                                              1999

NHÂN VỤ PHÁ RỪNG
Ở TÁNH LINH


Thế gian có những chuyện như đùa,
Rừng rú vừa thêm … mấy đức vua.
Bảo vệ - Bà phê : ôm tỷ bạc,
Kiểm lâm - Ông phán : ấp trăm phùa.
Lên voi, khoái nhỉ, chia cùng chác,
Xuống chó, buồn chưa, dạ với thưa !
Xoen xoét trước ṭa : "Em chả biết !"
Nhiều chân, nên giọng giống như… cua !

TIỀN "BO" TO ĐẾN VÀI TRĂM TỶ,

Nhân phiên ṭa xử Trần Đàm - Phùng Long Thất

Ai bảo đời trôi tựa lăng du,
Có người, sắp sống đến… thiên thu !
Ăn nhiều - đợi đấy ! Ăn "ba vạn",
Đớp lắm - chờ đây ! Đớp "chín chu".
Trước đă huyênh hoang tài bá đạo,
Giờ sao cam phận vụng đường tu.
Vụ này, nghe nói muôn vàn giống :
Chồn, cáo, heo - và cả giống … lu !

                                             1999

CÚ LY DỊ KỲ T̀NH

Jocelyne tố khổ Alec Wildenstein v́ không
ṿi được tiền, sau vụ ly dị bạc tỷ… đầy tai tiếng


Chồng vợ - ông bà bảo : kết hôn,
Mà nay, từa tựa chuyến buôn trôn !
Người mua - ngả giá : tuôn rồi tuột,
Kẻ bán : gom tiền : trớn đến trơn !
Nhầy nhụa, mấy phùa : trăng cuốn gió,
Dằng dưa , vài bận : giáo so gươm !
Dựng nên một lũ đười ươi vậy,
Thượng Đế nh́n xem, có muốn nôn…

                                               1999

GIẾT CON CHỒNG -
NÉM XUỐNG D̉NG SÔNG


Báo Saigon Giải phóng đưa tin :
Vũ Thị Duyên, mới 20, vất đứa con chồng 4 tuổi xuống sông Hồng. Xác bé trôi đến tận Hải Dương


Đọc tin này có ớn xương không,
Dụ trẻ rồi đem ném xuống sông !
Tuổi mới đôi mươi, làm mẹ ghẻ,
T́nh chưa ba bảy, giết con chồng !
Hồn oan chảy măi - ḍng oan trái,
Xác oán trôi hoài - bến oán thương !
Báo viết : "Ṭa vừa tuyên án tử" !
Đọc tin này có ớn xương không …

                                12-04-1999

 

 

BẠT