Xem h́nh ảnh 3 ngày Đại Hội, xin bấm vào đây!
Tường tŕnh Đại Hội Cựu Học Sinh Chân Phước Liêm
 
- Friday, October 09, 2009.                        
Phóng viên CPL Phan Dy Nhă
Những ngày chuẩn bị mong đợi rồi cũng đă đến, cái lạnh lạnh của những ngày đầu thu làm không gian như có chút ǵ lăng mạn hơn; làm mọi người như tạm quên đi những nỗi lo âu tất bật của cuộc sống trong bối cảnh suy thoái kinh tế toàn cầu. Thôi th́ quên đi sự kiện vàng đang tăng vọt lên giá đỉnh điểm, hay dollar giảm giá trên thị trường hối đoái… và chúng ta có những ngày gặp gỡ thật tuyệt vời của đại gia đ́nh Cựu Học Sinh Chân Phước Liêm tại Orange County
miền nam California. Hôm qua 10/12/09 chúng tôi có nói chuyện với chị Đỗ Thanh Hương, người cựu học sinh Chân Phước Liêm ở những lớp được xem như là út ít, qua điện thọai. Vẫn với những những tiếng cười rạng rỡ thủy tinh của chị như trong mấy ngày qua, khi được hỏi: "có vui không?".  Xin cám ơn tất cả mọi người, đă cùng góp một bàn tay làm nên những ngày vui đó.

Những ngày chuẩn bị cũng khá lung tung, lung tung đến nỗi thật khó mà t́m được trong đầu cái tĩnh từ hay trạng từ thích hợp để diễn tả nó. Nói những ngày chuẩn bị, phải hiểu là cái khái niệm thời gian không chỉ là không gian của vài ngày trước Đại Hội, mà thật ra nó là cả những tháng trước đó; sau khi bức tranh của ngày Đại Hội được phác thảo trong ban tổ chức. Chắc các bạn không quên những lời "van nài" của chị Hội Trưởng trong những tháng trước xin các bạn đóng góp bài vở cho đặc san kỳ này. Rồi những bước mang tính kỹ thuật trong design b́a, layout, sửa bài và in ấn. Những giận hờn đôi khi đi kèm những giọt nước mắt của những anh chị em trong nội bộ ban biên tập… nhưng thôi cũng đă xong, và cuốn đặc san năm nay đă đến tay các bạn. Chúng tôi mong rằng nó cũng mang lại cho các bạn những giây phút lắng dịu để nhớ về thời c̣n cùng ngồi dưới mái trường Chân Phước Liêm. Năm nay ban điều hành có ‎dự kiến tổ chức "chúc thọ" các Thầy Cô và "mừng thọ" cho anh chị "niên trưởng" đă bước vào tuổi mà ông bà xưa gọi là tuổi thọ. Thế là lại phải loay hoay t́m nguồn cung cấp áo dài khăn đóng, lựa màu, size; rồi thu xếp để mang về từ Việt Nam. Xin cám ơn các anh chị bên Việt Nam như Ngọc Hà, Tỵ, Hiếu, Lương Thúy và anh Nhân… đă góp phần mang lại những giây phút ấm áp, thật cảm động cho Thầy Cô và các anh chị Niên Trưởng trong nghi thức chúc và mừng thọ. Ngoài ra, không thể không kể đến những buổi tập dợt của ban văn nghệ vào những buổi chiều, những buổi tối của các anh chị Nam Cali ở nhà anh chị Thu Hà-Điệp. Và sự hỗ trợ hào phóng thật cảm động của chị Xuân Thi, chủ nhân "9 sandwiches", đặc biệt cho tờ đặc san của chúng ta. Ngoài ra chúng tôi cũng xin cảm ơn chị Hữu ở Washington DC, đă hy sinh bỏ bớt hành lư lại Việt Nam, để dành trọng lượng cho ấn phẩm của  trang h́nh ảnh. Sau đó c̣n donate chi phi để gởi bưu điện từ VA về CA nữa, cám ơn Hữu nhiều thật nhiều.
Năm nay, để thay đổi không gian, buổi "họp mặt hàn huyên" được tổ chức tại tư gia của anh chị Thu Hà-Ngọc Điệp thay v́ nhà chị Hội Trưởng như mọi năm. Và năm nay ĐH được tổ chức vào tháng 10, mà các bạn cũng biết các cụ xưa đă có câu "tháng mười chưa cười đă tối" mà; cho nên mới có 6 giờ chiều trời cũng đă tối xầm. Nhà anh chị Thu Hà trên đường Daisy, nhưng vào khỏang thời gian đó thật là khó cho các "cụ cựu HS Chân Phước Liêm" khi phải t́m bảng tên đường, trời th́ tối, mắt các cụ th́ hầu như ai cũng lem nhem cả rồi, rơ khổ ! thôi ráng để dành tiền mua cái máy GPS nhé. Trời lạnh lạnh cho mùa thu về, buổi tối họp mặt thật vui, không đông lắm nhưng cũng đủ làm chật nhà của anh chị Thu Hà, potluck nên vấn đề ẩm thực thật đơn giản nhưng không kém phần phong phú. Có người đặt sẵn ở nhà hàng, nhưng cũng có người tự tay nấu nướng mang lại chiêu đăi cho các bạn. Thầy Mẫn là người cao niên nhất và mấy cháu bé gọi chị Thu Lan là "bà ǵ" là bé nhất, nói theo toán học th́ ∆t ≈ 70. Thầy Mẫn vẫn là ông Thầy luôn đến sớm với đám học tṛ cũ, và luôn là "nhiếp ảnh gia" cho ĐH. Các bạn ở Việt Nam năm nay số lượng  khá khiêm tốn do những khó khăn trong thủ tục xin visa ở Lănh Sự Quán Mỹ, hiện diện trong buổi tối họp mặt hàn huyên hôm thứ sáu chỉ có 2 chị Ngọc Thúy và Thu Lan, anh Nhân th́ ngao du trên San Jose chưa về kịp. Nhưng bù lại chị Thu Lan có thêm bà chị, 2 vợ chồng cô cháu và 2 cháu bé. Ở xa về có Kim Hải từ  thành phố Chicago, anh chị B́nh từ Minnesota, Thanh Thủy đến từ Dallas Texas và Thanh Hương xuống từ phố núi Lake City của tiểu bang Utah. Cũng không thể quên cha Hà Viễn Lự đă từ nơi xa xôi, mà mấy người bạn của tôi gọi là vùng "đất lạnh t́nh nồng", Canada đă đến với chúng ta. C̣n lại là những khuôn mặt thân quen của vùng Orange County. Chị Xuân và anh Hoài cũng là những người có mặt sớm trong buổi tối họp mặt này.

Đủng đỉnh cũng hơn 7 giờ mới có tuyên bố khai mạc của cô Mười hội trưởng, và mọi người vào bữa tiệc potluck thật nhanh để bắt đầu cho chương tŕnh văn nghệ mang tính tập dợt lần cuối. Anh "Bob Vu" (Bội) mang cha Hà Viễn Lự đến với mọi người muộn v́ cha ở khá xa quận Cam (gần bằng Sài G̣n – Long Khánh đó quư vị). Cám ơn sự hiện diện của Cha, sự hiện diện của Người đă mang đến cho các anh chị em những an ủi và khích lệ, nhất là t́nh thân như ngày nào c̣n học dưới mái trường Mẹ. Dàn âm thanh của gia đ́nh chị Thu Hà-Ngọc Điệp khá "pro", thính pḥng cũng nho nhỏ đủ tạo không khí ấm áp cho mọi người dù bên ngoài trời bắt đầu lạnh. Nhạc sỹ Đinh Trung Chính của chúng ta tối nay làm nhiệm vụ "thợ đờn", chàng hôm nay không xử dụng cây "Ỷ Thiên Kiếm" guitar "không thùng" mà xử dụng "vũ khí hiện đại", cây đàn organ Tyrox hiệu Yamaha. Chị Thu Hà đảm nhiệm vai tṛ MC điều hợp chương tŕnh, anh Ngọc Điệp chủ nhà hôm nay không đệm đàn, nhưng phụ trách job chuyên viên âm thanh. Bản nhạc mở đầu cho buổi văn nghệ là Chân Phước Liêm Hành Khúc do hầu hết các anh chị hợp ca, sau đó là bản nhạc về các "cụ HS Chân Phước Liêm" do "cụ" Kiều Hữu Chiến sáng tác năm ngóai. Rất tiếc năm nay "cụ" Chiến không tham dự ĐH được để mất dịp làm "hoa lạc giữa rừng gươm" như năm ngoái, ráng kỳ tới qua nhen ông bạn Chiến! Năm nay được mùa hợp ca v́ số lượng bản hợp ca chiếm hơn nửa chương tŕnh ca nhạc. Có điều khách quan mà nói là ban hợp ca nữ của chúng ta hát "thật tới", cứ nghe mấy cô hát bản "Trường Làng Tôi", là tui nhớ đến ban hợp ca Việt Nhi của nhac sỹ Nguyễn Đức thuở nào, cô Anh Đào đi bè rất duyên dáng. Ư! nhưng mà bản nhạc này h́nh như của nhạc sỹ Phạm Trọng Cầu, phải không ta?  Cô Ngọc Thúy đi solo cũng quyến rũ với bản ǵ mà… "khi thầy viết bảng bụi phấn tung bay…". Chị Thu Hà hát đơn ca ngọt ngào như nồi chè thưng tối hôm đó, và anh Điệp cũng làm mềm ḷng người với bản nhạc "Mái Tóc Dạ Hương".

Ban tam ca "ba con lăng quăng" hay là "ba con bù tọot" trong bản nhạc "Xóm Đêm" của Phạm Đ́nh Chương cũng khá d́u dặt. Tiếng hát của anh chàng "Hùng quậy" rất khỏe nhưng ấm áp và những câu chuyện cười ra nước mắt của chàng làm không khí thính pḥng thật vui. Anh chàng Phong Vũ, đang "vui duyên mới" nên chàng lựa ṭan những bản nhạc nói thay chàng để tặng riêng cho cô nàng Kim Hải. Thy Hậu vẫn ngọt ngào với bản t́nh ca "bên kia sông" của Nguyễn Đức Quang và những bài nhạc Trịnh Công Sơn, cô nàng c̣n bắt phu quân là anh Trí hát song ca với nàng qua những bản nhạc của Lê Uyên Phương nữa, khổ thân cho chàng Trí muốn đi xuống phố một ḿnh cũng không xong, v́ nàng thi cứ "theo em xuống phố trưa nay" th́ làm sao chạy khỏi hả Trí ? Anh Tuấn mới sang định cư ở Orange County với những bản "lính" của ngày nào; chị Thu Lan thi ru mọi người bằng một ca khúc bolero mà tui không thể nào nhớ chính xác tên của bản nhạc (mà chị cũng đâu có nhớ), trong đó có câu này nè… "buồn th́ nhớ, không buồn th́ lại thôi…" lời nhạc đúng là huề vốn phải không các bạn ? Nhưng thật ra, trong cái lạnh lạnh của buổi tối họp mặt mùa thu, bản nhạc cũng mang lại nhiều lắng động trong tim mỗi người. Riêng tôi th́ nhớ đến giọng ca của cô ca sỹ Thiên Trang v́ chị Thu Lan khi hát có nét âm hưởng của Thiên Trang lắm. Đói bụng, món cơm kiểu Mỹ của chị Lộc (một CPL mới t́m về nguồn) thật ngon, ngon thiệt chứ không phải v́ đói bụng mà ngon đâu nhe chị Lộc. Anh Sơn, phu quân của cô Anh Đào, với những bản Tango làm dân thích "nhảy đầm" rất ư là ngứa chân. Nhưng một người mang đến điều bất ngờ đó là cô Tường Vân, thú thật là nếu chưa nghe Tường Vân hát nhạc t́nh th́ khó mà tưởng tượng được là một người phụ nữ "khá mũm mĩm", tiếng hét với cường độ âm thanh có thể lên tới hàng trăm decibel. Thế nhưng, giọng hát lại mùi như bên nhạc dân tộc mà nghe khúc Nam Ai vậy, đừng kể truyện cười chị Tường Vân ạ, hăy cứ hát nhạc t́nh đi sẽ làm đời ngọt ngào hơn. Thầy Tấn và cô Dzơan đến hơi muộn, nhưng mọi người đều hiểu là tấm ḷng của thầy cô với  hội chúng ta rất qúy, v́ thầy cô ỡ măi tận thành phố San Francisco. Thầy đă đóng góp cho chương tŕnh bản nhạc lấy lời thơ của thi sỹ Đinh Hùng, "mộng dưới Hoa" (mà nè tui cũng nghe loáng thoáng tiếng của anh chàng Hùng la lên "họa dưới mông" đó nhe). Anh B́nh thuộc lớp đầu tiên của trường hát nhạc t́nh vẫn mùi mẫn "bao giờ biết tương tư", không biết chàng có c̣n làm rung động "trái tim của bà cụ" nào không nữa! đùa chút thôi đừng nhéo hắn chị Liên nhé.



Trời khuya dần, mọi người cũng lần lượt giă từ nhau, hẹn ngày mai nhé. Trời lạnh lạnh đủ để làm rùng ḿnh những ai mặc chưa đủ ấm. Sương đă làm ướt mờ kính xe, đường phố đă vắng vẻ, về đến nhà tôi ngó đồng hồ đă gần 1 giờ sáng; những ngây ngất trong buổi họp mặt vẫn c̣n như đọng ở đâu đó, như những lời chúc nhau "ngủ ngon" và "mai gặp nhau". Mà, kỳ họp mặt "sơ ngộ" năm ngoái, không biết có "ai" c̣n nhớ đến "ai" không hở "người" ?
   
   
   


Xem h́nh ảnh 3 ngày Đại Hội, xin bấm vào đây!