| 
				
					
						|  |  
						| Tường tŕnh 
						Đại Hội Thế Giới 
						Cựu Học Sinh Chân Phước Liêm July 01-02-03, 2016 - Phóng 
						viên CPL Lương Thị Thúy
 |  
						|  |  
						| 
					
						|  | BUỔI TAO NGỘ 
 Thời tiết miền Nam Cali ấm dần lên, nắng vàng trải từ sáu giờ sáng đến 
						hơn bảy giờ tối. Mọi người chuẩn bị cho dịp đi nghỉ mùa 
						hè th́ BTC Cựu HS CPL hải ngoại cũng chuẩn bị cho ngày 
						ĐH thường niên tháng bảy. Từ những ngày họp đầu năm 
						2016 chị Thập đă chuẩn bị cho những chức vụ cho ngày ĐH như 
						ban văn nghệ, ban tiếp tân; t́m chủ đề cho ĐH, gởi thơ 
						mời đi khắp nơi để mọi người về tham dự. Sau
 |  |  
						| chuyến
						du hành thăm thầy Quư ở OHIO và các bạn ở CANADA mọi người bắt tay vào xây dựng chương tŕnh họp ba ngày 
đầu tháng 7. Những ngày này th́ chị Thập phải check mail liên tục v́ mọi người 
đều muốn trao đổi với nhau về những thông tin của buổi họp. Các thành viên 
thường sử dụng tin nhắn hoặc email v́ có một số người c̣n đi làm không thể nào 
nhận cuộc gọi đến được. Mở email ra là chị Thập ơi chị Thập hỡi... Ngoài những 
bạn cũ c̣n có thành viên nhỏ tuổi và tương đối mới của GĐ CPL năm nay là Đoàn 
Liêm, rất dễ thương và tích cực. C̣n các bạn cũ như Đào với cái nhanh nhẹn của 
Hướng đạo, cô rất được tin tưởng khi giao việc. 
						Thy Hậu với cái nết hiền hoà nhưng 
lúc quyết định th́ cũng rất dứt khoát. Chị Thập th́ trầm tánh nhưng là người 
quản lư rất tốt, rất có trách nhiệm với công việc ḿnh đă nhận. Tôi nhớ có 
những tin nhắn của chị lúc hơn mười hai giờ đêm. Lúc này tôi vừa đi làm về, với 
mọi người có thể đă ngủ cả nhưng chị vẫn thức trăn trở cho công việc ngày mai. Trong những ngày đầu xúc tiến chương tŕnh th́ có những trục trặc. Chị Thập có 
vẻ buồn và muốn buông xuôi. Nhưng nhờ ơn soi sáng của Chúa Thánh thần và thánh 
CPL nên mọi người xốc chị dậy, chị ơi cố lên, chị mà buông xuôi như thế này th́ 
CPL chẳng c̣n tới cái tên nữa! Chị là linh hồn của CPL chúng em hoạt động như 
thế này cũng v́ CPL thôi, chị bỏ th́ chẳng ai có khả năng gánh vác nổi đâu. Thế 
là cả bọn xắn tay vào làm, mỗi người một chuyện, từ chương tŕnh, đạo cụ, nhân 
sự chuẩn bị nhận nhiệm vụ. Một buổi họp bỏ túi đến. Ngoài những bạn ở vùng 
little Saig̣n c̣n có anh Bội đến nữa. Anh vốn trầm tánh, ở xa nhưng lúc nào 
cũng là người đồng hành với các công việc CPL rất tích cực và chu đáo. 
						(Kỷ niệm 
sâu sắc nhất của tôi với anh là những ngày tôi đến Mỹ vừa mới 1 ngày, c̣n mùi 
nắng cháy của vùng nhiệt đới th́ anh đă t́m đến thăm tôi, người em cùng trường 
học sau anh một năm). Đào vừa đi công việc về cũng kịp ghé. Chương tŕnh hôm 
nay được soạn thảo rất kỹ v́ có Liêm, thêm Trí và Sơn là hai chàng rể tài năng 
nhiệt t́nh và rất dễ thương của CPL. Trí lúc nào cũng sẵn sàng cho những tṛ 
chơi trong buổi ĐH. Liêm cũng góp nhiều ư tưởng tṛ chơi Tuần kế tiếp được chọn 
để tập dợt là ngày anh Mai Hậu và anh Vũ Phong nghỉ làm. Anh 
						Mai Hậu là một Đại sư huynh 
dễ thương và nhiệt t́nh lắm. Anh ở rất xa mà vẫn bỏ những ngày nghỉ ít 
						ỏi để 
lái xe mấy tiếng về để dợt đúng với ngày anh Phong cũng nghỉ làm.Bộ ba đă dợt vở 
kịch Ba Bà bán lợn với nhau rất ăn ư. Rồi những ǵ đến cũng phải đến. Trước ngày 1/7 tại nhà Đào là những ngày tổng 
dợt bận rộn nhất. Chị Thập lo chung mọi việc, Hậu lo ẩm thực, Đào lo chương 
tŕnh và đạo cụ. Nhớ nhất những giây phút sau cùng trước ngày ĐH, hôm đó hơn 
chín giờ tối tôi đang đi làm. Đào gọi phone: "chị Thuư ơi có cái áo bà ba nhưng 
không có cái quần đen. Làm sao bây giờ?" Khổ là có cái quần đen mặc với áo bà 
ba nhưng anh chàng Liêm nhà ḿnh th́ hơi nặng kư làm sao mặc vô. Đào nói:" chị 
t́m gấp cho em nhé rồi sáng mai gởi cho em xem Liêm mặc có vừa không để ḿnh c̣n 
đi kiếm nữa chứ" trên nước Mỹ này kiếm cái ǵ cũng có nhưng kiếm bộ bà ba coi bộ 
khó dữ. Thế là tôi chạy vội xuống pḥng bịnh nhân lục trong mấy cái tủ của họ. May ghê t́m được một cái quần xanh hơi đen, lưng quần hơi rộng nhưng lại cũn 
cỡn. Hôm sau đem sớm cho Liêm mặc thử, may quá, vừa khít. Chính v́ cái cũn cỡn 
"chó táp ba ngày không đến" đó mà khi Liêm mặc vào nh́n không nín cười được.
 Ngày 1/7 đến. Tôi xin nghỉ 
ba ngày nên sáu giờ đă có mặt ở nhà Đào. Đến nơi đă thấy thầy Giai đến.Trước 
đây thày Mẫn là người luôn song hành với BTC nhưng sau khi thầy có chuyện buồn 
trong gia đ́nh th́ thày Giai có mặt trên từng cây số với 
						CPL Vợ chồng anh chị Huỳnh 
Dung & Phong, Mai Dung & Quế từ Canada đă có mặt. Đào đang chuẩn bị nồi cháo gạo lức 
thơm lựng. Sơn đang chuẩn bị đàn và ampli. Thập và Hậu lo ẩm thực. Nói chuyện 
với nhau một tí th́ vợ chồng anh Danh chị Lan, anh Chấn Hải, anh Bội, chị Kiểm, 
anh chị Yến Nhă, Minh Duyên Anh lần lượt đến. Thầy Giai tuyên bố bắt đầu buổi 
họp. Thức ăn quá nhiều. Xôi khoai ḿ, xôi lúa, ḿ xào, gỏi, gà hấp, bánh bèo, 
bánh cuốn, cơm chiên, đủ cả. Thày Giai c̣n làm một khay chả gị chiên thật 
ngon. Một lát sau chị Liên và chồng là Bob ở San Jose đến, kế đó là chị Lệ 
Thanh. Hơn tám giờ, Chính vào chỗ đàn guitar trong khi Sơn đàn 
						piano. Chương 
tŕnh vẫn chủ yếu là lấy tone cho các bài hát sẽ tŕnh diễn đêm mai. Trước hết 
vẫn là bài Hành Khúc CPL, sau đến bài Nối ṿng tay thân ái 
						CPL. Sau đó đến 
các bài tam ca nam, tứ ca nữ, đơn ca. Vừa lúc ấy là anh Tiến Đào ở San Jose 
đến mang theo con heo giấy anh vẽ cho tiết mục hài "Ba bà mẹ chồng" do anh 
						Mai Hậu, 
						Vũ Phong và Liêm diễn. Đào c̣n chuẩn bị cho vũ điệu Live dance để 
						các anh các chị 
đều phải ra sàn nhảy.
 Hơn mười một giờ đêm khi 
chương tŕnh tạm ổn một số anh chị ở xa về trước. Giờ văn nghệ 
						"xả láng sáng về 
sớm" bắt đầu. Ngoài các giọng hát cũ của CPL c̣n các tiếng hát 
						nam, rất lạ, rất 
mượt mà như anh Công Danh với bài Suối tóc, anh Tiến bài
						Mùa xuân trên đỉnh b́nh 
yên, anh Mai Dung (Quế) với bài Măi măi yêu em, Dư âm, 
						Nỗi ḷng (cùng hát với Lương 
Thuư kính gởi đến thày Chu Ngọc Thuỷ v́ thày rất thích bài này) Minh 
						& Duyên Anh 
với những nhạc phẩm Lê Uyên Phương. Lúc ấy mọi người cùng hát, càng về đêm hát 
càng hay...Không ngờ những tiếng hát nam rất lạ và thấm vào tận ḷng người.
 Đào lại lấy cháo nóng ăn 
với trứng bắc thảo. Mọi người lục mít ra ăn. Đói rồi, ăn ngon quá....
 Hơn một giờ đêm mọi người mới 
ra về, ḷng bâng khuâng, có kỷ niệm nào không đẹp đâu? Không hiểu ngày mai ĐH 
sẽ ra sao?
 
 NGÀY ĐẠI HỘI
 
 Những ǵ đợi chờ rồi cũng 
đến. Chị Thập đă dặn chúng tôi mỗi người một việc nên cứ thế mà làm. Chưa đến 
năm giờ chị đă gọi phone nhắc nhở. Tôi sửa soạn vội vă để đến tiệm hoa, lấy hoa 
để kịp bó thành bó, trên đường lái xe lại bị kẹt đường. Tôi đổi sang lane khác 
để chạy đến nơi cho kịp giờ hẹn với tiệm 
						hoa. Lấy hoa xong tôi đến nhà hàng 
Majesty, nơi họp mặt hôm nay. Khi đến nơi chuẩn bị bàn riêng để trước cửa và 
dọn một căn pḥng nhỏ sau sân khấu và bày hoa ra bó lại. Trí chở anh Quư Măo từ 
San Jose đến. Vừa lúc đó chị Thập và vợ chồng chị Quế đến nơi giúp tôi gói hoa 
trong khi Trí và anh Măo chuẩn bị hội trường. Anh B́nh và chị Liên từ Minesota 
và anh Mai Hậu cũng đến cùng lúc. Anh Đào Sơn Hậu và Chính lần lượt đến. Lạ lắm nha, 
lần ĐH này các anh chị ở xa h́nh như đến đúng giờ hơn dân Nam 
						Cali ḿnh đó. Và sau đó lần lượt mọi người đến. Minh mang các dụng cụ cho âm 
						thanh. Lúc này đại 
diện báo Người Việt đến, anh phóng viên trao đổi các thông 
						tin với anh B́nh và 
anh Mai Hậu để chuẩn bị cho bài báo hôm sau.
 Giờ bắt đầu ĐH đă đến, mọi 
người vào chỗ ngồi, âm thanh đă xong xuôi. Tôi ngồi bàn đầu gần với chị Kim 
Chi, Trinh và chị Quư đến từ San Jose. Mọi người cùng lên chụp h́nh kỷ niệm 
với thày cô. Có mặt ngày hôm nay là thày Giai, thày Mẫn, thày 
						Anh và cô Kim Nguyên. Thày Anh và thày Giai c̣n thấy khỏe nhưng thày Mẫn và cô Nguyên dạo này 
thấy hơi yếu hơn xưa. Minh giới thiệu anh Bội lên phát biểu đầu tiên. Anh Bội 
nhắc đến một kỷ niệm rất sâu lắng trong mỗi con người mang tên trường CPL mà ai 
cũng đều nhớ, đó là tiếng máy bay trực thăng bay ngang trường chở thương bịnh 
binh về Tổng Y Viện Cộng Hoà. Tiếp đến là phần phát biểu của chị Thập. Chị 
giới thiệu thành phần tham dự như các thày cô, các anh chị ở nơi xa về với ĐH. 
Chị Thập và anh Bội cũng nhắc đến các thày cô vừa qua đời như thày Tuân và chị 
c̣n cho biết lần này là lần ĐH sau cùng. Lúc này chị Quư có vẻ buồn lắm. Chị 
viết vội cho tôi mấy hàng vào tờ giấy như sau:
 
 "Bán cho tôi chiếc vé ngược 
thời gian,
 tôi mong sửa những ǵ không 
thuận ư,
 Đời ngắn ngủi thương nhau c̣n 
chưa đủ,
 giận hờn chi rồi thức trắng 
thâu đêm"
 
 Văn nghệ bắt đầu vẫn là 
màn hợp ca Chân Phước Liêm hành khúc, sau đó là bài
						Nối ṿng tay thân ái 
						CPL. Kế đến các anh CPL hát bài Vó câu muôn dặm, Tứ ca nữ bài
						Bức Hoạ đồng quê, Đơn 
ca bài Green Leaves in summer, Hờn anh giận em. Tiếp đến là phần cảm tưởng , 
thày Ngọc Anh lên để nói về cảm nghĩ của ḿnh khi tham dự ĐH. Phần cảm tưởng 
của những CPL ở xa như anh Công B́nh, chị Kim Quế, chị Huỳnh Dung và chị Đỗ Thanh Nga 
đến từ VN.
 Tiếp đến là phần mừng thọ 
cho các anh chị 60. Các anh chị ra sân khấu rất vui vẻ. 
						Thy Hậu cho mỗi người một 
câu đố vui ai trả lời được sẽ nhận được quà. Chị Huỳnh Dung là người nhận món 
quà ngày hôm ấy. Sau đó các anh chị quây quần bên nhau với bài hát
						Chín mươi 
năm cuộc đời sôi động (không phải 60 năm 
						đâu nhé).
 Phần văn nghệ tiếp với bài Nỗi buồn hoa Phượng, 
						Ngày xưa Hoàng Thị, Xin c̣n gọi tên nhau. Phần kịch hôm 
nay do ba anh nhà ta là anh Mai Hậu, anh Vũ Phong và Đoàn Liêm với vở
						Ba Bà Mẹ 
Chồng. Phần hoá trang thật khéo khiến không ai có thể nhận ra ai đang 
diễn. Anh Đào Tiến có công vẽ một em Lợn xề thật dễ thương. Năm nào cũng vậy, 
tiết mục của mấy anh lúc nào cũng được mọi người hoan nghênh nhiều nhất
 Cuối cùng là phần dạ vũ. Lúc ấy anh 
						Mai Hậu chị Quư bắt tay từ giă mọi người v́ 
						ở xa. Tôi cũng từ biệt ra về 
ḷng nặng trĩu, lần này là lần ĐH cuối cùng hay sao???!!...
 
 THÁNH LỄ
 
 Sáng Chủ Nhật tôi dậy thật sớm để chở 
người quen đi làm rồi chạy vội đến nhà Hậu để kịp dự 
						thánh lễ do Cha Nghị đến từ Thái 
Lan dâng. Lái xe mà ḷng cứ mong đến kịp giờ và mọi người đến dự đông một chút không như lần ĐH trước thấy rất buồn và nản cho BTC. Trái với những dự đóan của 
tôi, khi vừa bước chân vào nhà Hậu thấy mọi người đông đủ cả và Quốc Vinh đang 
tập hát cho mọi người. Tôi lấy vội ghế ở góc nhà ngồi vừa tập hát mà vừa quan 
sát. Trời, hôm nay đông quá chừng, hơn ba chục người có mặt. Vinh làm ca 
trưởng Chính đệm đàn.
 Tập xong các bài dâng lễ, 
mọi người nghỉ mệt. Vinh giới thiệu Cha Nghị. Cha nh́n trẻ và thân thiện đến 
bắt tay mọi người. Các bạn nói: "Cha ơi Cha nói tiếng Thái đi", Cha hứa 
lúc về Cha sẽ nói. Sau khi sắp xếp chỗ Cha bắt đầu dâng lễ. Bàn thờ làm đơn 
giản với tượng Chúa đóng đinh ở giữa bàn thờ và hai b́nh bông hồng đỏ thắm.
 Bắt đầu lễ Cha nói là:
 "Khảo giáo lư nhé, nếu khảo 
giáo lư th́ làm lễ sẽ ngắn c̣n nếu không sẽ làm lễ thật dài. Bây giờ tôi bắt 
đầu khảo nhé".
 Các bạn ồ lên, có bạn kiếm cớ
 "Cha ơi cho con đi ra ngoài 
một tí nhé."
 Cha cười đùa tí vậy thôi. Và 
Cha nói "bắt đầu vào lễ, ta sẽ dùng những giây phút đặc biệt này để đến với 
Chúa. Có người đi lễ mà không hề nghĩ đến Chúa chỉ đi cho có đi. Và con người 
th́ rất hay quên, quên ngay cả những ǵ gần gũi nhất chứ đừng nói đến Giáo Hội. Xin Chúa chữa lành cho mọi người."
 Tiếp đến anh Măo đọc bài 
đọc 1 của Tiên tri Isalia và Trâm, vợ Liêm Đoàn đọc bài đọc 2 thư của Thánh Tông 
Đồ gởi các tín hữu Galilêa.
 Cha đọc bài Tin mừng của 
Thánh Luca và sau đó Cha bắt đầu giảng. Đầu tiên cha giới thiệu về ḿnh. Cha kể Cha là dân Bùi Chu chính gốc, dù xa quê hơn năm chục năm nhưng Cha vẫn không 
bỏ được giọng quê hương. Di cư vào Nam Cha ở Cái Sắn. Ông cố bà cố gởi lên Sài 
g̣n học đệ nhị ở trường Saint Thomas và đệ Nhất học ở Chu Văn 
						An. Nhà nghèo, 
ông cố gởi cho Cha Trân là chú họ xin Cha Trân t́m việc làm để lấy tiền đi học.
 Cha c̣n kể Cha Trân nh́n Cha 
rồi nói; "Cái thằng này tướng cũng không mà bộ cũng không. Quét nhà trường 
th́ học tṛ nó nghỉ hết chứ đừng nói cho nó đi dạy" Thế là Cha Trân cho Cha 
đi tu. Trong chủng viện cha vẫn được đi ra ngoài , Cha biết rất nhiều ngoài đời 
v́ qua những lần đấu volley với học tṛ ngoài đời, muốn cho đệ tử khỏi mang 
tiếng nên Cha cố gắng nhảy đập banh. Ai ngờ bị vọp bẻ. Thế là con gái nó bu 
lại lấy khăn ướp nước đá đắp vào chân. Lúc trở về nhà ḍng gặp Cha Giám Đốc là 
Cha khai ngay: "Thưa Cha hôm nay con đi đá banh bị vọp bẻ té xuống có bọn con 
gái bu đến để bóp chân rờ vào chân nhưng con Không Cảm Thấy Ǵ Hết". Rồi 
đến khi học MGP ở ĐHKH Cha cũng đi chơi banh lại được cô tên Hiền tặng khăn. Cha c̣n chê cô Hiền không đẹp mấy. Đến khi về tới nhà ḍng lại khoe ngay với 
Cha Giám Đốc và đưa ngay cái khăn thêu của cô Hiền tặng và nói thêm: 
						"Thưa 
Cha hôm nay đi đánh banh lại có con gái tặng khăn nhưng con không cần con gởi 
Cha cất nè". Cha Giám Đốc nói : "Cái thằng này, gái bóp chân không cảm 
giác, gái tặng khăn không thích, tu được à nha". Thế là Cha ra Linh Mục. Cha Nghị kể thêm là khi đến San Jose có gặp lại cô Hiền, 
						cô này cười và nói: 
						"Này, 
thế th́ bây giờ thấy Hiền có xinh chưa?" Trời hỡi cả pḥng vỡ oà tiếng 
cười, cười đến chảy nước mắt. Cha Nghị nói thêm: "nhiều lúc tôi thấy 
ḿnh cũng tàm tạm thôi, nhưng nếu có ai khen đẹp th́ cũng sướng mấy ngày...".
 Cha giảng tiếp: "Nếu 
biết cách nh́n về quá khứ th́ rất vui và là chất dung môi nuôi sống mọi người. Mọi kỷ niệm đều có giá trị riêng của nó, nếu không biết ǵn giữ những kỷ niệm đó 
nó sẽ thành những bóng ma ám ảnh suốt cuộc đời. Mỗi người chỉ có một lần để 
sống, để gặp gỡ nhau. Bàn tay Chúa sẽ hướng dẫn chúng ta hăy tin tưởng mà dấn 
thân". (Cha kể lúc Cha ơ Porland khi giảng như trên th́ khi xong lễ mọi 
người nói với Cha: chơi là chơi há Cha, chịu chơi chơi tới cùng...) Thế nên biết 
trân trọng và thăng hoa kỷ niệm, giữ những ǵ đang có, biết sử dụng quá khứ để 
làm cái đà tiến đến tương lai".
 Xong lễ chị Thập đại diện 
cho CPL lên cảm tạ Cha và phát biểu cảm tưởng. Những lần ĐH trước tổ chức ít 
người tham dự mà công sức mọi người bỏ ra rất nhiều nên chị tính lần này sẽ là 
lần ĐH cuối cùng. Nhưng hôm nay qua bài giảng của Cha th́ BTC sẽ suy nghĩ 
lại....
 Thánh lễ xong tất cả rủ 
nhau ra sân sau chụp h́nh. Mọi người ai cũng dành ngồi đằng trước. Các anh nói 
đùa giỡn rất vui, vang cả sân sau. Nào là "Cha ơi thế Cha vọp bẻ một ngày 
mấy lần," "mấy cô lấy dầu xức chân để bóp cha thế nào?" 
						"Ối Cha ơi con ngồi bị 
vọp bẻ rồi nè, ai bóp hộ nào?" Trời mùa hè nắng thế mà ngồi cười quên cả 
nắng cháy
 Chụp h́nh xong vào nhà Hậu, 
bây giờ ai cũng đói. Ngoài những thức ăn mua sẵn 
						Thy Hậu c̣n chuẩn bị cho mọi người 
một nồi ḅ kho và một nồi cà ry thật ngon. Thy Hậu và Đào lúc nào cũng là hai cô em 
rất chu đáo. Mọi người đang dùng bữa th́ Chính chuẩn bị âm 
						thanh. Đào lên xin 
lỗi tất cả v́ chương tŕnh hôm ĐH rất dài, được chuẩn bị rất kỹ nhưng không kịp 
giờ tŕnh diễn chỉ mới hơn 1/3 chương tŕnh mà thôi. Tôi nhớ lại ngày họp nhau 
để lên chương tŕnh, Trí chuẩn bị hai tṛ chơi, Liêm một tṛ chơi và Đào chuẩn 
bị cho chương tŕnh tập Live Dance rất vui.
 Chính chỉnh âm thanh xong, 
Đào lên hát thử với bài Ghé Bến Sàig̣n. Khi ấy Lệ Thanh bước vào, chị 
Thập nói hôm nay cũng là sinh nhật của chị. Mọi người tặng chị bài 
						Happy Birthday. Chị đứng lên cảm ơn và cũng bày tỏ là chị rất buồn khi được tin lần 
này là lần tổ chức cuối. Chị cũng mong BTC huỷ ư đinh này đi
 Tiếp đến Thuư Lương lên hát 
bài Một sớm con về như tâm tư của bao người Việt xa xứ. Nam CPL hợp ca 
bài Đoàn lữ nhạc rất hay. Mây Hồng của TCS với câu cuối thật ư 
nghĩa "Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ" được cô em Anh Đào gởi đến. Kế 
đó chị Quế mang tiếng hát từ Canada rất dịu dàng với bài Trả lại em yêu 
nói lên tâm sự của bao thanh niên thời chinh chiến: "Anh sẽ ra đi..." 
						Thy Hậu mang 
đến cho tất cả một bài hát nước ngoài thật vui nhộn. Tiếp theo đến Cha Nghị hát 
bài Ai đưa em về. Các bạn cười quá chừng nói 
						"Cha ơi Cha đưa hoài mà suốt 
đời không tới". Cha kể có lần các thày đ̣i cá với nhau trong buổi gây quỹ là "chắc 
chắn cái tên này không biết hát v́ chưa bao giờ ai nghe Nghị hát cả." Thế 
là cha đồng ư và ra điều kiện là nếu Cha hát là phải chia cho Cha tiền. Các 
thày đồng ư chia cho Cha ba ngàn. Đến lúc hát (chắc hát dở quá) Cha hát hoài 
không chịu xuống. Khi ấy họ chẳng biết tính sao Cha nói nếu muốn cha ngừng hát 
phải đưa thêm tiền. Thế là họ chi thêm cho Cha bốn ngàn nữa. 
						Làm cả bọn cười ầm, 
cha có khiếu kể chuyện lắm. Cha cứ nói câu nào là cười ḅ lăn ḅ lộn ra, cha có 
duyên đến thế
 Sau màn cười là phần lắng 
đọng với tiếng hát trầm ấm đến không ngờ của San Jose là chị Liên. Chồng chị là 
dân bản xứ tên Bob. Bob rất dễ thương, không hề hiểu tiếng Việt nhưng đi với ĐH 
CPL lần này là lần thứ nh́. Cái ǵ hỏi Bob cũng cười. Nghe tên Bob cha Nghị kể 
có lần làm đám cưới cho anh Bob Nguyễn Quang Đại nào đó. Đánh máy không bỏ dấu 
lại vừa ngủ tỉnh dậy khi làm lễ mắt nhắm mắt mở đọc ngay tên chú rể là BOP DAI. 
Chu cha, cả bọn lại cười nín thở. Kế đó Liêm và Đào hát bài Ngựa phi đường xa
thật tuyệt. Ca trưởng Vinh hát bài Hẹn ḥ tự Vinh sáng tác rất dễ 
thương.
 Chị Huỳnh Dung & Phong chuẩn bị 
về. Hậu trao cho chị phần quà từ câu hỏi đố của ngày hôm 
						trước. Cám ơn những anh 
chị từ các vùng khác đến với ĐH mang theo làn gió thật mát cho mọi người.
 Con anh Măo tiếp phần văn 
nghệ với bài Vào Hạ. Cháu hát rất chuẩn và rất 
						hay. Hỏi ra th́ cháu 
sang Mỹ hơn sáu năm. Thường th́ cha mẹ sang Mỹ cũng v́ tương lai các con, chứ ở 
tuổi các bạn CPL này th́ sang Mỹ rất cực. Chúc cháu đầy nghị lực để tiến bước nhé. Kế đến là 
anh Vũ Phong và chị Quế là hai bạn đồng song với bài Đám cưới đầu xuân. Anh 
						Vũ 
Phong của bọn ḿnh nếu nghỉ làm th́ tham gia với CPL rất tích cực đấy. Anh là 
cô nàng áo tím bán lợn xề mà tay lúc nào cũng ôm ôm sợ nó rớt mất hai trái bưởi 
ấy mà...Anh Mai Dung của chị Quế với bài Mộng Chiều Xuân rất sâu lắng. Con anh Măo hát thêm bài Yêu em dài lâu và cuối cùng Lương Thuư với bài
Biệt kinh Kỳ như lời chia tay
 Mọi người vào trong nhà 
trong v́ lúc này gần ba giờ chiều. Cha Nghị kể chuyện cười về mấy thầy đi diễn 
kịch giả gái ra chợ mua cọoc xê diễn xong đem dấu trên trần nhà. Vinh kể chuyện 
Xương sườn cụt... Cha ra lại vô kế hết chuyện cười rồi chuyện vui nhà ḍng... 
măi đến bốn giờ mới dứt áo ra đi
 Khi viết xong ba ngày ĐH 
ḷng tôi bỗng chùng xuống, tôi kỵ cái từ cuối cùng lắm nhưng rồi cũng phải nói. Đồng hành với BTC tôi thấy nỗi cực nhọc của mọi người. Cực lắm, lo đủ cả. Ḿnh 
cứ đặt vị trí của minh vào họ th́ sẽ thấy. Có những điều đối lập nhau không vừa 
ư, tôi thấy mắt mọi người long lanh nhưng v́ CPL nên họ bỏ cả nỗi buồn.
 Tôi muốn gởi đến mọi người 
tâm t́nh này, một con én không làm nổi mùa xuân... Một BTC vài người không thể 
làm nổi một ĐH nếu chỉ có vài người đến tham dự. BTC rất muốn giữ một cái tên 
trường, trường không c̣n nữa nhưng cái tên vẫn c̣n trong mỗi 
						HS CPL, tất cả mọi 
người cùng chung tay góp sức để giữ cái tên đó. Và mỗi lần gặp mặt mọi người 
được tâm sự, ca hát vui cười. Quỹ thời gian 
						của mỗi người mỗi ngày một ngắn mà. Chúng ta sẽ rụng dần theo qui luật thiên nhiên. Có ai đă nghĩ đến việc tặng cho 
BTC một bó hoa, một món quà hay một nụ cười chưa? Hay BTC toàn thấy những lời 
trách móc khi có chuyện phật ḷng. Tự nhiên tôi nhớ lời cha Nghị giảng sáng 
nay: "nh́n về quá khứ hăy trân trọng và làm thăng hoa quá khứ".....Lời bài Mây 
Hồng, Đào hát : "Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ...."
 
 CPL Lương Thúy (tháng 8 - 2016)
 
 |  
						|  
 |  
						|  |  |