Xé Lụa   
Nhạc: Nguyễn Văn Thành, Thơ: Ư Nga


Vào thơ:
Truyện Đông Châu Liệt Quốc kể rằng, U Vương là một vị vua bất tài của đời nhà Châu, để đem lại tiếng cười cho một mỹ nữ được tuyển cung là Bao Tự, U Vương đă chiều theo sở thích lạ lùng của nàng là sai lính xé rất nhiều lụa để nàng cười.
U Vương c̣n nghe lời nịnh thần Quách Công hiến kế, cũng đă sai nổi lửa và dậy trống những Phong Hỏa Đài ở Ly Sơn vang lừng, cho nàng Bao Tự cười vui thỏa thích, trong khi những điều quan trọng ấy từ ngàn xưa, chỉ được dùng như là một hiệu lịnh, gọi các nước chư hầu đến cứu viện.
Giặc Khương Nhung đă lợi dụng sự u mê sắc đẹp của U Vương mà giết được tên hôn quân này, kéo theo sự đổ vỡ tan tành của nhà Châu.


1.
Chuyện xưa, mỹ nhân sắc nước hương trời
Sao nàng chẳng cười? Sao nàng không vui?
mặc đàn với hát, tại sao? tại sao?
nàng đ̣i nghe tiếng lụa xé rào… rào…
nàng đ̣i Ly Sơn, Ly Sơn nổi lửa
mặc chư hầu hoảng kinh,
mặc chư hầu hoảng kinh.


Hỏa đài nhịp trống tử sinh
Tiếng cười Bao Tự nghiêng thành Tây Châu


Giặc đă đến, cơ đồ về đâu?
U Vương có kịp giải sầu?
Lụa đă xé, lửa đă thiêu
Vui riêng mỹ nữ, cơ đồ về đâu?
Giặc đă đến, tiếng cười c̣n đâu?
U Vương có kịp giải sầu?
Lụa đă xé, lửa đă thiêu
Ai vui riêng có thấy, về đâu, về đâu cơ đồ?


2.
Ḿnh cười, ḿnh cười hai đứa hiền khô
Chẳng cần lụa xé, không cần khói mờ,
Chẵng cần lửa nung
Ví rằng c̣n rợ Khương Nhung
Quách Công hiến kế, xin... đừng, nghe anh!


Lụa tơ, lụa tơ xin nhớ để dành
Để đời vá áo cho lành nỗi oan.
Chỉ xé một thước lụa thôi,
Bao người áo rách, tội trời ắt mang


Mừng ngày đất nước, đất nước b́nh an
Tự do, dù sống nghèo nàn
Ḿnh vẫn vui, ḿnh vẫn vui
Là thơ em, Tấm Ḷng Vàng của anh.
Lụa vàng, lụa vàng cờ sẽ mịn màng,
Là thơ em, Tấm Ḷng Vàng của anh.
La la la la . . . . .



XÉ LỤA


Mỹ nhân sắc nước hương trời
Mặc đàn với hát, chẳng cười, tại sao?
Thiếu âm lụa xé rào… rào…
Ly Sơn nổi lửa… chư hầu hoảng kinh
Hỏa đài nhịp trống tử sinh
Tiếng cười Bao Tự…nghiêng thành Tây Châu
U Vương có kịp giải sầu?
Vui riêng mỹ nữ, về đâu cơ đồ?


Ḿnh cười, hai đứa hiền khô
Chẳng cần lụa xé, khói mờ, lửa nung
Ví rằng c̣n rợ Khương Nhung
Quách Công hiến kế, xin... đừng, nghe anh!
Lụa tơ xin nhớ để dành
Để đời vá áo cho lành nỗi oan
Mừng ngày đất nước b́nh an
Tự do, dù sống nghèo nàn,vẫn vui.


Chỉ xé một thước lụa thôi,
Bao người áo rách, tội trời ắt mang
Lụa vàng, cờ sẽ mịn màng,
Là thơ em, Tấm Ḷng Vàng của anh.



Ư Nga, 26.2.2008.