Trách Mà Chi Một Kẻ Bạc Ḷng
Nhạc: Nguyễn Văn Thành
Thơ:
Cao Thoại Châu

Giả sử ta về em nhận ra không?
Những núi cao uẩn khúc chập chùng
Những mây hoang kín đường kín lối
Những lá đều vàng không chiếc nào xanh


Giả sử ta về chắc hẳn em quên?
Gă đàn ông một lần bội bạc
Kẻ bạc ḷng thường không nhớ hết
Bao nhiêu người,đâu phải một ḿnh em!


ĐK:
Đến cả quê nhà ta cũng bỏ mà đi
Hồn cố quận hờn theo ta mỗi bước
Ta nợ em có khi từ kiếp trước
Thanh toán một lần không thể nào xong


Trách mà chi kẻ giang hồ kiêu bạc
Nợ giang hồ không dễ trả đâu em
Ta mang nợ từ con sông con suối
Đâu phải riêng em ta mới bạc ḷng


Mặt trời v́ ta mà có phút rạng đông
Mặt trăng v́ ta sáng những đêm rằm
Những bông hoa cũng v́ ta mà đẹp
Phấn hương nồng rực sáng không gian.


(để hết)
Th́ thôi em, trách chi kẻ bạc ḷng
Cho trời đất cũng thành ngiêng ngửa
Cho vần vũ những chiều băo tố
Giả sử ta về em có nhận ra không?



TRÁCH MÀ CHI MỘT KẺ BẠC L̉NG
Cao Thoại Châu


Giả sử ta về em nhận ra không
Những núi cao uẩn khúc trập trùng
Những mây hoang kín đường kín lối
Những lá đều vàng không chiếc nào xanh


Giả sử ta về chắc hẳn em quên
Gă đàn ông một lần bội bạc
Kẻ bạc ḷng thường không nhớ hết
Bao nhiêu người,đâu phải một ḿnh em!


Mặt trời v́ ta mà có phút rạng đông
V́ ta trăng sáng những đêm rằm
Những bông hoa cũng v́ ta mà đẹp
Phấn hương nồng sáng rực không gian


Trách mà chi kẻ giang hồ kiêu bạc
Nợ giang hồ không dễ trả đâu em
Ta mang nợ từ con sông con suối
Đâu phải riêng em ta mới bạc ḷng


Cơm giang hồ nặng ngàn cân mỗi miếng
Nuốt vào đau đến tận tâm can
Áo xứ người làm sao đủ ấm
Cứ phải gồng ḿnh khi đến mùa đông


Đến cả quê nhà ta cũng bỏ mà đi
Hồn cố quận hờn theo ta mỗi bước
Ta nợ em có khi từ kiếp trước
Thanh tóan một lần không thể nào xong


Th́ thôi em, trách chi kẻ bạc ḷng
Cho trời đất cũng thành ngiêng ngửa
Cho vần vũ những chiều băo tố
Giả sử ta về em có nhận ra không


31-10-08