Em Và Tháp Cũ
Nhạc: Nguyễn Văn Thành, Thơ:
Đông Quyên
1.
Em vẫn đứng bên tháp Chàm đă cũ
dẫu hai mươi năm hay cả ngàn năm
núi đá lỡ, em tóc dài sợi vướng
ḷng buồn ta sao để mất Đồ Bàn
Khi hoá kiếp em c̣n trông c̣n đợi
ngày đổi đời ta để mất Sài G̣n
em buồn ta đi trong giờ sinh tử
tiếc làm chi những cát bụi vô t́nh
2.
Em vẫn đứng bên Tháp Chàm đă cũ
hồn rong rêu theo con nước thủy triều
trong nỗi nhớ đang xoáy ṃn ốc đảo
người đi về, biển động sóng lao xao
Ôm ḷng Biển Đông hoài chờ mong em gọi
bên này bờ Tây ta lận đận suốt đời
mai trở lại đây tháp buồn ta nghiêng đổ
ḷng c̣n đau khi để mất Sài G̣n.
Mai trở lại đây tháp buồn ta nghiêng đổ
ḷng c̣n đau khi để mất Sài G̣n.
|