Em Cứ Hát Đi   
Nhạc & Lời: Nguyễn Văn Thành


1.
Em cứ hát đi, như không có chuyện ǵ
Hát cho những gịng sông chở nặng phù sa
những gịng sông quê hương hiền hoà
tháng ngày qua nuôi dân thật thà
nằm ước mơ từng cuộc t́nh thơ.
Để tôi sẽ hát những gịng sông bên tai đạn thù
bắn vọng theo, chao nghiêng tàu ch́m
xác người dân tôi ra đi khi giặc về, bập bềnh trôi...


Em cứ hát đi, như không có chuyện ǵ
Hát cho những làng thôn ngày mùa ruộng nương
những người dân đơn sơ cần cù
những mùa trăng yên vui hội làng
giọng ḥ lả lơi thật gần thật quen.
Để tôi sẽ hát những làng thôn năm xưa giặc tràn
bắt người dân đi đi không trở về
giặc lừa dối dân, giặc dành cướp dân.


ĐK:
Nếu những lời ca ấy cho em một ngày b́nh yên
Cho qua một ngày muộn phiền, em cứ hát đi em.
Nếu những lời ca ấy cho em áo cơm từng ngày
Cho em nuốt cơn nhục này, em cứ hát đi em.
Để tôi sẽ hát nhắc em, giặc xưa nay dẫu hoá thân
Nhưng trước sau vẫn một loài
Xem nước dân là cỏ dại
Tùy tiện bán buôn, đoạ đày chẳng thương.


2.
Em cứ hát đi, như không có chuyện ǵ
Hát cho những ngày mai gọi là “đổi thay”
những “đổi thay” đơn sơ b́nh thường
cơm đủ ăn, em thơ vào trường
người đừng bỏ đi, Mẹ rồi thảnh thơi.
Để tôi sẽ hát, mấy chục năm chưa vơi nhục nhằn
Nét cuồng điên muôn dân đă hằn
chờ đợi nữa chăng? Giặc này phải tan!


ĐK
(để hết)
Để tôi sẽ hát nhắc em
giặc xưa vẫn c̣n, th́ lời tranh đấu vẫn chưa nguôi.