Đất Nước Tôi Như Một Chiếu Hề
Nhạc: Nguyễn Văn Thành,
Thơ:
Khuyết Danh
Đất nước tôi chưa bao giờ đau đến thế!
Đất nước tôi như con tàu lao dốc tuột phanh
Trấn áp nhân dân, quị lụy kẻ thù
Đảng ung thư! Dân t́nh mất đất!
Hết Vinashin, Vinalines đến Vina “đồng chí X”.
Đất nước tôi như một chiếu hề
Có bao giờ như thế hôm nay?
Hà Tĩnh, Cần Thơ, Tiên Lăng, Văn Giang,
Người nổ súng, kẻ uống thuốc sâu,
Nơi biểu t́nh,
nơi cả làng để tang đ̣i đất
Phụ nữ khỏa thân,
Trăm ngh́n tỷ mất
“vẫn không sai!”
Phó thủ tướng cũng nên “thầy ưu tú”
Thống đốc tồi cũng thành “chiến sĩ thi đua”
Đứa ca sĩ chân dài cũng được tôn vinh
Đến thủ tướng cũng bị gọi là “đồng chí X”
Đất nước tôi như một chiếu hề
Đâu đâu cũng dựng tượng “cụ Hồ”
Đâu đâu cũng “muôn năm, nhiệt liệt”
“Đảng cao cả, đảng văn minh, đảng đạo đức”
Đảng trấn áp nhân dân,
Đảng quị lụy kẻ thù
Đảng ung thư! Đảng ung thư!
Đất nước tôi như một chiếu hề
Đất nước tôi, ôi bốn ngh́n năm
Có bao giờ như thế hôm nay?
Đất Nước Tôi
thơ: Khuyết Danh
Hà Tĩnh, Cần Thơ, Tiên Lăng, Văn Giang, Vụ Bản…
Người nổ súng, kẻ uống thuốc sâu, nơi biểu t́nh
Phụ nữ khỏa thân, cả làng để tang đ̣i đất
Đất nước tôi chưa bao giờ đau đến thế
Trấn áp nhân dân, quị lụy kẻ thù
Đảng ung thư(1)
Dân t́nh mất đất
Đất nước tôi
Như một con tàu lao dốc tuột phanh(2)
Hết Vinashin, Vinalines đến Vina đồng chí X
Hàng trăm ngh́n tỷ vẫn không sai, chỉ một lời xin lỗi
Đất nước tôi
Đi đâu cũng nghe Đinh La Thăng, Vương Đ́nh Huệ, Nguyễn Văn B́nh, đồng chí X
Đâu cũng dựng tượng cụ Hồ
Đâu cũng muôn năm nhiệt liệt
Đảng cao cả, đảng là đạo đức văn minh
Đất nước tôi
Phó Thủ tướng cũng nên thầy ưu tú
Thống đốc tồi cũng thành chiến sĩ thi đua
Và một đứa ca sĩ chân dài cũng được tôn vinh là nhân vật tiên phong
Đất nước tôi
Cái mảnh đất mang h́nh dấu hỏi(3)
Từ Đinh Lư Trần Lê, Bà Triệu, Bà Trưng, Trần Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung…
Đến đồng chí X
Có bao giờ như thể hôm nay
Cả đất nước như một chiếu hề
Đến Thủ tướng cũng bị gọi là “đồng chí X”
Chủ tịch nước mở miệng là “một bầy sâu”
Tổng Bí thư tự biến ḿnh thành ông già nhóm bếp
Và đảng viên là một bầy sâu
Đất nước tôi
Bốn ngh́n năm đến nay c̣n nhóm lửa
Nhân văn trên sự bất lực đê hèn
Đất nước tôi ơi, Việt Nam đâu phải thế
Nhưng v́ sao, ơi hỡi v́ sao?
– (1): ư của cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu
– (2): ư của Đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc
– (3): ư của nhà báo Bùi Thanh (chẳng lẽ đất nước mang h́nh dấu hỏi/ để chúng ḿnh cứ phải hỏi tại sao?)
|